Chương 16 - Bên Ngoài Phạm Trù Thiện – Ác.
Bạn biết không, bất cứ djinn nào được hỏi cũng sẽ nói với bạn rằng, không có gì là tình cờ hay ngẫu nhiên trong cuộc sống này. Khi vũ trụ được tạo ra, con người được trao cho quyền cai trị trái đất, thiên thần quyền cai trị thiên đường, và djinn quyền cai trị Sự May mắn – vốn là tương tác của hai cái kia. Rất nhiều trò chơi mang tính may rủi mà mundane trên khắp thế giới yêu thích được tạo ra bởi những djinn xấu, như là tộc Ifrit, để vừa tiện hành hạ con người thường xuyên, vừa đỡ tốn sức của chúng, vì tộc Ifrit là những djinn rất lười biếng. Nhưng cũng có không ít djinn tốt dành trọn cuộc đời để chống lại sự xui xẻo tạo ra bởi các trò cờ bạc. Một trong những djinn tốt đó là Edwiges, Vị Djinn Lang Thang, người quyết định phá hủy các sòng bạc bằng cách phát minh ra những hệ thống nguyên tắc bài bạc có thể dùng để đánh bại các trò may rủi. Vấn đề duy nhất là, vì djinn phe tốt bị cấm không được kiếm tiền từ bài bạc, Edwiges buộc phải tặng không khám phá của mình. Và vì có rất ít mundane dám mạo hiểm tiền bạc vào một hệ thống mà họ không mất đồng nào vẫn có được, chỉ có vài người áp dụng thành công khám phá của Edwiges.
Chú Nimrod tìm thấy bà Edwiges ở những bậc thang bên ngoài sòng bạc Belle Epoque xinh đẹp của thành phố Monte Carlo. Bà có dáng vẻ của một phụ nữ lục tuần lập dị với tính khí hơi thất thường, gần giống như một bà dì lớn tuổi được con cháu yêu quý. Và trên thực tế, vì thường được Edwiges đối xử tốt, chú Nimrod từ nhỏ đến giờ vẫn thường gọi bà là dì Edwiges, dù bà không có quan hệ họ hàng gì với chú. Bà mặc một bộ đầm phồng hình búp hoa, và như thường lệ, trông bà có vẻ hơi đãng trí – một chuyện chẳng giúp ích gì cho việc tạo dựng lòng tin của mundane vào hệ thống bài bạc của bà. Nhưng bên dưới vẻ ngoài của một bà cô chưa chồng và lẩm cẩm đó lại là một bộ não toán học thiên tài. Có thể bà sẽ không thể nói cho một viên cảnh sát nghe địa chỉ và số điện thoại của mình, nhưng nếu có ai đó hỏi về Định Lý Cuối Fermat, bà có thể vừa nướng bánh vừa trả lời ro ro.
Ngạc nhiên khi thấy chú Nimrod, bà vui vẻ kêu lên:
– A, Nimrod.
Trìu mến ôm bà vào lòng, chú Nimrod chào:
– Chào dì.
Liếc nhìn chồng booklet[20] bà đang cầm trên tay, chú hỏi:
– Cháu xem được không ạ?
Bà đưa cho chú một cuốn. Mở nó ra, chú đọc lớn trang tiêu đề:
“Một hệ thống cụ thể giúp đánh bại tính may rủi trong trò cò quay Rulet nguy hại, những hành động chính xác có thể làm giàu ngay lập tức cho người sử dụng có suy nghĩ.”
“Lưu ý: Cần phải có kiến thức cơ bản về thuyết xác suất, định luật Newton và nguyên lý điều hoà nhiệt độ.”
Bà Edwiges cho biết:
– Ta gọi nó là Hệ Thống Ba Phút. Nếu biết dùng nó, một mundane có thể biến 500 đô la thành 23 triệu đô la chỉ trong ba lần quay rulet.
Chú Nimrod hỏi:
– Nhưng làm vậy chẳng phải càng cổ vũ mundane đánh bạc sao dì?
– Chỉ trong thời gian ngắn thôi. Nếu có nhiều mundane sử dụng hệ thống của ta, các sòng bạc sẽ bị lỗ nặng, rồi thể nào cuối cùng cũng phải đóng cửa. Ta đã tính rồi.
Chỉ cần khoảng sáu người sử dụng hệ thống của ta là đủ.
Rồi bà thở dài:
– Đáng buồn là việc phân phát một phương thức rất dễ hiểu này lại không dễ dàng gì. Mundane chẳng khi nào chịu tin một thứ họ được tặng miễn phí cả.
Họ cùng băng qua đường để đến quán Café de Paris gần đó, nơi chú Nimrod gọi hai ly cà phê và ít đồ tráng miệng.
Bà Edwiges hỏi:
– Thế ngọn gió nào đưa cậu đến Monte Carlo thế, Nimrod? Du lịch à?
Chú trả lời:
– Được vậy thì đỡ, dì ạ. Cháu đến đây vì một chuyện có liên quan đến djinn chúng ta. Dì biết không, Ayesha đã bắt cóc cháu gái cháu, Philippa. Có vẻ như bà ấy định biến cô bé thành Djinn Xanh Babylon đời tiếp theo.
– Philippa? À đúng, ta có thể thấy tại sao Ayesha muốn cô bé. Một djinn duyên dáng, thông minh, và xuất sắc trong trò Djinnverso. Có vẻ nó nắm rõ các nguyên lý toán học đằng sau một trò chơi sử dụng bảy viên xúc xắc tám mặt. Nhưng Philippa vẫn còn là một đứa con nít mà. Nó quá nhỏ để trở thành Djinn Xanh đời tiếp theo. Nó xứng đáng được tận hưởng cuộc sống trước khi buộc phải gánh những trọng trách to lớn trên lưng. Không, đáng lẽ phải là một người khác. Một người đã thấy được cuộc sống. Một người như cái cô nàng de Ghulle khó chịu. Chẳng phải cô ta rất thèm được trở thành Djinn Xanh sao? Lúc nào cô ta chẳng nói với mọi người rằng cô ta đã nhận được vị trí đó rồi.
Chú Nimrod bảo bà:
– À, chuyện đó cháu cũng biết. Nhưng cháu lại nghĩ Ayesha đã chọn Philippa một cách gấp gáp chỉ để loại bỏ cơ hội trở thành Djinn Xanh của Mimi de Ghulle.
– Mimi đúng là một cô ả không lấy gì làm tốt đẹp. Nhưng cậu nghĩ xem, cô ta có thể phương hại gì đến ai khi lãnh vị trí đó chứ? Một khi trở thành Djinn Xanh, Mimi sẽ ở bên ngoài phạm trù Thiện và Ác. Lúc đó thì việc cô ta đến từ bộ tộc nào cũng đâu còn quan trọng nữa.
– Bình thường thì đúng là việc Djinn Xanh đến từ bộ tộc djinn Thiện hay Ác không quan trọng. Nhưng trong trường hợp này thì có đấy, dì ạ. Rất quan trọng là đằng khác.
– Tại sao?
– Gần đây, cháu vừa sở hữu được một bản copy của bộ Bellili Scroll.
– Hử? Nhưng ta nghĩ đó chỉ là truyền thuyết thôi chứ.
– Cháu cũng từng nghĩ vậy. Nhưng cháu đã mua được một bản từ Virgil Macreeby.
– Tên đại bịp ấy à? Nó có phải đồ thật không đó?
– Đồ thật đấy, dì ạ. Và cháu đã biết được một chuyện thú vị. Thú vị và phiền hà. Ngoài việc chỉ cách vào Iravotum, quan tư tế tối cao Eno của Bellili còn mô tả làm thế nào mà một djinn vô đạo đức có thể hủy hoại quy trình thông thường mà một djinn trải qua để đạt đến trạng thái nằm ngoài phạm trù Thiện và Ác. Hình như sự vô cảm đối với Thiện và Ác đó được tạo ra khi tiếp xúc với Cây Logic. Hay nói chính xác là với trái và hương hoa của nó.
Bà Edwiges thừa nhận:
– Ta cũng hay thắc mắc về chuyện đó đấy.
Chú Nimrod nói tiếp:
– Tuy nhiên, theo Eno, nếu nước ép trái Cây Logic được lọc lại và để lên men rượu, ảnh hưởng của nó sẽ mạnh lên gấp nhiều lần, và sự vô cảm đối với Ác bị chặn lại. Nói một cách khác, chúng ta có thể sẽ có một djinn mạnh như Ayesha nhưng lại vô cảm chỉ với Thiện.
– Sao cậu lại nghĩ khả năng đó có thể xảy ra, Nimrod?
– Khi Macreeby bán cho cháu bản dịch của hắn, hắn cho biết đã bán một bản cho một djinn khác. Mimi de Ghulle. Lúc đó, cháu nghĩ điều đó không quan trọng gì. Nhưng sau khi đã đọc kỹ cuốn sách, cháu đã biết được tại sao Mimi cần nó. Để nếu được chọn, cô ta có thể làm sai lệch nghi thức Djinn Xanh, và sử dụng quyền lực của mình cho lợi ích cá nhân. Nếu chuyện đó xảy ra, cán cân sức mạnh sẽ bị phá huỷ, và sự hỗn mang sẽ thống trị thế giới lần nữa.
Bà Edwiges thở hắt ra:
– Ôi trời, thật tệ hại. Cứ nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra nếu Mimi de Ghulle kiếm cách trở thành Djinn Xanh là ta không khỏi rùng mình. Cô ta sẽ có được quyển Grimoire của Solomon, và khái niệm về cân bằng sức mạnh sẽ hoàn toàn bay vèo ra cửa sổ. Khả năng trói buộc các djinn khác bằng ý chí của Djinn Xanh sẽ biến cô ta thành một nhà độc tài thực sự.
Rồi lắc đầu một cách lo lắng, bà Edwiges nói tiếp:
– Mimi là một người đầy tham vọng quyền lực. Và cô ta sẽ không dừng lại ở đó đâu. Chắc chắn cô ta sẽ tìm cách để con gái mình – mà con nhỏ tên gì nhỉ?
– Lilith ạ.
– À đúng, Lilith. Một đứa trẻ hỗn xược. Chắc chắc Mimi sẽ tìm cách để nó trở thành Djinn Xanh tiếp theo. Và chúng ta sẽ có cả một đế chế của de Ghulle ở Babylon trong tương lai.
Chú Nimrod cắn môi nói:
– Cháu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó. Nhưng dì nói đúng. Dì nghĩ chúng ta phải làm gì bây giờ đây?
– Phải chặn cô ta lại, Nimrod. Đó là điều chúng ta phải làm. Ý ta là, chúng ta không thể để Ayesha biến Philippa thành Djinn Xanh đời tiếp theo, và chúng ta cũng không thể cho phép Mimi de Ghulle tiếp nhận vị trí đó. Mimi sẽ là một lựa chọn rất tồi tệ. Đặc biệt là khi cô ta biết cách làm sai lệch nghi thức Djinn Xanh theo hướng có lợi cho mình như cậu nói. Vấn đề duy nhất ở đây là, nếu không phải là Philippa lẫn Mimi de Ghulle, vậy sẽ là ai? Cậu biết gì không, Nimrod? Cậu sẽ phải tìm ra một người phù hợp. Một djinn nữ, dĩ nhiên rồi. Và là một người chắc chắn sẽ không sử dụng vị trí Djinn Xanh cho lợi ích của riêng mình.
Chú Nimrod mỉm cười:
– Vâng, cháu đồng ý với dì. Và đó cũng là lý do cháu có mặt ở Monte Carlo. Cháu đang nghĩ dì là người phù hợp nhất.
– Ta ấy à? Sao cháu lại có ý nghĩ kỳ lạ vậy? Ta hoàn toàn không phù hợp chút nào.
Choàng tay qua vai bà Edwiges, chú Nimrod nói:
– Vô lý. Cháu thấy dì phù hợp nhất đó. Dì độc thân, thông minh, lớn hơn một trăm tuổi, có kinh nghiệm làm việc vì cộng đồng cả đời. Và hơn tất cả, dì là một người tốt. Trên thực tế, cháu không nghĩ có ai khác phù hợp với công việc này bằng dì.
Bà Edwiges mỉm cười lại:
– Cậu nghĩ thế thật à?
Bà tiếp tục mỉm cười một lúc, nhưng rồi đột ngột nụ cười của bà tắt ngấm và bà lắc đầu nói với chú Nimrod:
– Nhưng ta không thể làm việc đó. Đặt bản thân bên ngoài phạm trù Ác là một chuyện. Nhưng đứng bên ngoài phạm trù Thiện lại là một chuyện khác. Ta không thích trở thành như thế chút nào. Và ta còn có công việc của mình nữa. Ta đã quá bận rộn với nó rồi. Ta cũng muốn giúp cậu lắm, Nimrod. Thật đó. Ta luôn quý cậu mà. Ngay từ khi cậu còn là một nhóc djinn. Nhưng có cả trăm lý do khác nhau để ta không thể làm việc đó. Và chỉ vì hiện giờ ta chỉ nghĩ ra được hai lý do trong số đó, không có nghĩa những lý do khác không quan trọng.
Chú Nimrod kiên nhẫn gật đầu. Chú sớm biết một buổi nói chuyện vốn không đủ để thuyết phục bà Edwiges trở thành Djinn Xanh đời tiếp theo, mà cần nhiều hơn nữa. Tuy nhiên, nhìn cuốn booklet nhỏ trong tay, chú đột ngột nảy ra một ý.