Chương 289 - Cha À...
oOo Lâm Phàm không biết làm sao cho phải. Đẩy ra thì không đúng, mà không đẩy lại càng sai.
Nếu đẩy người ta ra, sau đó nói với người ta rằng: ngày đó ta đùa thôi, cô đừng để trong lòng, thì làm tổn thương người ta đến cỡ nào chứ?
Quên đi, muốn ôm cứ ôm, dù sao cũng không hụt đi xu nào.
Chỉ là Huyền Vân Tiên này có dáng người tốt thật, mặc đạo bào không nhìn ra, ôm lấy mới cảm giác được có hai quả gì mềm mềm đè lên ngực mình.
Vừa lúc này, Huyền Vân Tiên dựa đầu vào vai Lâm Phàm, ôn nhu nói: - Ôm ta được không?
Vừa nghe đến yêu cầu này, Lâm Phàm run lên. Muội tử, yêu cầu của ngươi có chút quá mức a.
☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).