← Quay lại trang sách

Chương 299 - Lời Ám Chỉ Rõ Ràng, Nhưng Người Đâu?

Huyền Kiếm Tông từ phương xa đã chạy tới rồi.

Các nàng ở Huyền Kiếm Tông nhìn khí tức cường đại ở phương xa nhuộm đẫm toàn bộ thiên địa, dưới hai cỗ khí tức mạnh mẽ này, nội tâm của các nàng phảng phất hít thở không thông.

Nhưng là luồng khí tức kia rất nhanh liền tiêu tán.

Mọi người không biết xảy ra chuyện gì, không biết nơi đó đến cùng làm sao.

Huyền Vân Tiên trong lòng lo lắng vạn phần, sau đó không để ý Tông chủ ngăn cản, rời đi tông môn, chạy về hướng này. Huyền Kiếm Tông Tông chủ để ngừa có chuyện, cuối cùng cũng dẫn dắt các Thái Thượng trưởng lão đuổi theo sau.

...

Khi Huyền Vân Tiên nhìn thấy đứng ở nơi đó có một bóng người, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không có việc gì là tốt rồi.

Lâm Phàm hiện tại đã có chút bất đắc dĩ, này vừa định chuẩn bị rời đi, lại không nghĩ rằng các nàng đã đến rồi.

Đặc biệt là nhìn thấy Lưu Lăng Phong, Lâm Phàm chính là nhức đầu không thôi, sớm biết sẽ như vậy, lúc đó liền không nên dạy dỗ đối phương.

Cuối cùng Lâm Phàm bất đắc dĩ bị Huyền Kiếm Tông mời trở lại.

....

Bên trong Huyền Kiếm Tông.

Lâm Phàm nhìn ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn chút gì đó là lạ của những nữ đệ tử xung quanh nhìn về mình, trong lòng vừa vui vừa nhột.

Nhất là khi thấy ánh mắt chứa chan tình cảm của Huyền Vân Tiên, Lâm Phàm càng không biết nên nói cái gì cho phải.

Bóng đêm buông xuống.

Lâm Phàm giờ phút này còn ở lại Huyền Kiếm Tông, bởi vì Huyền Kiếm Tông tiếp đón thật sự là quá thịnh tịnh, thịnh tình đến độ làm Lâm Phàm không nỡ cự tuyệt, bởi vậy chuẩn bị ở đây một đêm, đến mai sẽ rời đi.

Hắn ngẫm nghĩ, đang chuẩn bị bỏ chiến lợi phẩm thu được hôm nay ra kiểm kê, thì chợt cảm giác có người đang đi tới bên ngoài.

Tim hắn nhảy lên, thầm cầu khẩn không phải là tuyệt thế pêđê Lưu Lăng Phong.

Nhưng khi nhìn rõ người tới, Lâm Phàm cũng sửng sốt, sau đó tim đập càng thêm kịch liệt.

Đã đêm rồi, Huyền Vân Tiên tới đây làm gì?

Chẳng lẽ... Chẳng lẽ...

Giờ phút này Huyền Vân Tiên đã đổi xiêm y, càng làm tăng cái ý nghĩ không chút ánh sáng nào kia trong đầu Lâm Phàm.

Khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng đến độ muốn tỏa ra ánh sáng, môi son đỏ thắm, cách ăn mặc dường như cũng rất tỉ mỉ.

Trong tay Huyền Vân Tiên còn bưng rượu và đồ ăn, từ từ đi tới.

Lâm Phàm cố để tim bớt đập mạnh, xem ra quân địch có chuẩn bị mà đến. Rốt cuộc đêm nay sẽ liều chết đánh trả, hay là lâm trận bỏ chạy đây?