← Quay lại trang sách

Chương 1444 Tình cảnh của Tà Đạo Minh (2)

Cho nên, đám người Tôn Bất Hại ngay lập tức chắp tay với Tô Tín, nói: “Đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Tô đại nhân có chuyện gì cứ việc nói thẳng. Chúng ta sẽ làm ngay lập tức.”

Phần lớn người biết về di hài Yêu vương đều là người của các bộ tộc Tây Bắc cho nên tạm thời chuyện này cũng không truyền bá cho tất cả mọi người cùng biết.

Đám người Tô Tín tuy biết tin, nhưng cũng sẽ không ngu ngốc đến mức lan truyền tin tức ra bên ngoài. Cho nên, Tô Tín cũng không nói tình hình cụ thể trong thư cho Tôn Bất Hại biết.

Trước mắt, đám người Tôn Bắt Hại đều đã tới đủ. Tô Tín cũng chỉ nói đầu đuôi câu chuyện cho bọn họ nghe. Chuyện này khiến cho mấy vị trận pháp sư của Tà Đạo Minh ai nấy mắt lộ vẻ vui mừng.

Bọn họ kẻ bị ruồng bỏ khỏi tông môn. Có thể nói, một thân tu vi ngày hôm nay đều là sau này tu luyện được.

Cho nên hắn rất cần phải khẩn cấp nghiên cứu các loại trận pháp cường đại để tăng tu vi của mình lên.

Chỉ có điều, loại trận pháp cao cấp này chỉ có vài tông môn lớn truyền thừa mấy ngàn năm mới có. Bọn họ muốn nghiên cứu, nhưng đáng tiếc người ta không muốn cho mượn.

Cho nên bình thường nếu có thể đụng tới một tấm trận đồ thượng cổ bọn họ đều có thể mừng rỡ như điên. Huống chi lần này bọn họ gặp được trận pháp cường giả Chân Vũ Cảnh thời thượng cổ bày ra. Nếu như bọn họ có thể phá vỡ, điều này đối với tu vi trận đạo cảu bọn họ chắc chắn là có điểm tốt cực lớn.

Tô Tín gật gật đầu nói: "Tốt lắm, các ngươi liền trực tiếp động thủ đi."

Vài trận pháp sư của Tà Đạo Minh kia cũng là có hơi không thể chờ đợi được nữa. Tô Tín ngay lập tức dẫn bọn họ tới chỗ cung điện thanh đồng kia. Lúc này người của những bộ tộc Tây Bắc và ba tên tán tu Kế Vô Nguyệt bọn họ cũng đã bắt đầu động thủ.

Có điều, chân cung điện thanh đồng này rộng đến mấy trăm trượng. Mỗi người chiếm cứ một bên. Ngược lại không quấy nhiễu lẫn nhau. Thấy Tô Tín tới, họ cũng chỉ liếc mắt nhìn chứ không còn làm gì khác.

Tô Tín vung tay lên, vài tên trận pháp sư Tà Đạo Minh liền bắt đầu động thủ ngay lập tức. Trong số đó còn có Huyền Tiêu đạo nhân lúc trước đi cùng với Tô Tín đến Dược Vương Cốc.

“Mở một cái thông đạo trên trận pháp này cần bao lâu?” Tô Tín hỏi.

Huyền Tiêu đạo nhân trầm ngâm chốc lát, nói: "Nếu như nói phá vỡ trận pháp thì với thực lực của chúng ta bây giờ căn bản không làm nổi. Dù người của Thiên Cơ cốc đến thì cũng như vậy mà thôi.

Đây là trận pháp do trận đạo đại tông sư thượng cổ bày xuống, trong đó còn có Chân Vũ cảnh tham dự, nếu như muốn hoàn toàn phá vỡ, trừ phi có cường giả Chân Vũ cảnh ra tay lấy lực phá trận.

Có điều nếu là chỉ mở ra một thông đạo có thể cho người đi vào thì đơn giản. Khoảng chừng ba ngày là được.”

Tô Tín gật đầu một cái. Đám người Huyền Tiêu đại nhân chắc chắn như vậy là được. Xem ra, thành tựu trận đạo của bọn họ nếu so với đám người của các bộ tộc Tây Bắc kia còn mạnh hơn nhiều.

Trước khi Tô Tín đến, đám người các bộ tộc Tây Bắc đã phá giải trận pháp được ba ngày nhưng cũng không có được chút đầu mối nào. Bây giờ đám người Huyền Tiêu đạo nhân mới đến mà đã khẳng định trong vòng ba ngày là có thể phá giải được.

Sau cùng, Tô Tín và Kha Yển Nguyệt chờ ở bên ngoài. Song, chỉ mới qua hai ngày thì đám người Kế Vô Nguyệt bên kia liền có động tĩnh. Những trận pháp sư họ mời từ Đại Tuyết Sơn đến rốt cuộc cũng mở được trận pháp ra.

Ba người Kế Vô Nguyệt cảnh giác nhìn xung quanh tứ phía một vòng, ngay lập tức phá vỡ cung điện thanh đồng, tiến vào trong.

Cảm nhận được dao động kia, Tô Tín nhíu nhíu mày, nói: “

Vốn Tô Tín cho rằng, Yêu vương bị trấn áp kia ở trong cung điện thanh đồng này, nhưng nào ai ngờ nơi này lại giống như Cửu Trọng Kiếm các, độc lập không kiến.

Mấu chốc là cung điện đồng xanh này khổng lồ như vậy, không gian bên trong sẽ lớn đến mức nào?

Chẳng qua chỉ là trấn áo một Yêu vương mà thôi, cần phải có không gian lớn như vậy hay sao?

Cứ cho là Lôi Cánh Hổ vương kia hiện nguyên hình thì cũng không cần dùng đến một nơi rộng lớn như này để trấn áp chứ?

Trong lòng Tô Tín mang theo chút nghi ngờ, có điều, hắn không nói ra.

Người những bộ tộc Tây Bắc ngược lại cũng có lòng đi theo lối vào đám Kế Vô Nguyệt mở ra để tiến vào trong. Chỉ có điều, di hài Yêu vương còn chưa thấy đâu. Nếu như bọn họ cùng theo vào trong thì nhất định sẽ cùng đám Kế Vô Nguyệt đánh một trận. Đến lúc đó cá chết lưới rách, mất nhiều hơn được.

Dù sao thì bọn họ bên này cũng sắp hoàn thành rồi. Cứ cho đám Kế Vô Nguyệt chiếm được một chút tiên cơ trước bọn họ thì có cái gì ghê gớm đâu?

Ngày thứ ba, dường như là cùng lúc, Huyền Tiêu đạo nhân và trận pháp sư các bộ tộc Tây Bắc đều cùng lúc phá thủng được một lối đi.

Tô Tín cùng Kha Yển Nguyệt phải vào trong, trừ Lý Phôi thì không dẫn theo thủ hạ.

Cái này không phải là bởi vì Tô Tín thiên vị Lý Phôi mà là những người khác có vào cũng không có ích gì.

Người có thể đi vào đất phong ấn Yêu vương đều có tu vi Hóa Thần cảnh. Thậm chí, ngay cả Hóa Thần cảnh cũng chỉ có thể làm con tốt thí. Chủ lực chân chính vẫn là những cường giả Dương Thần cảnh kia.

Thủ hạ có chiến lực cao cấp của Tô Tín hầu như đều là người của Tô gia. Tuy bọn họ có đủ thực lực nhưng ứng biến thì không đủ. Cho nên, Tô Tín không để cho bọn họ cùng vào.

Còn Lý Phôi mặc dù chỉ là Hóa Thần cảnh nhưng Dung Thần cảnh tầm thường đều không phải là đối thủ của hắn. Quan trọng nhất chính là tốc độ của Lý Phôi nhanh. Cho nên, dù hắn bị cường giả Dương Thần cảnh để mắt tới thì cũng có cơ hội chạy trốn.

Lúc này, bỗng nhiên Tô Tín nhìn về phía Tôn Bất Hại, nói: “Tôn đại sư, với chiến lực của ngươi thì vào trong đó cũng không thành vấn đề, nói không chừng còn có thể nhặt được một ít cơ duyên đấy.”

Tôn Bất Hại trầm ngâm trong chốc lát. Mặc dù hắn chuyên nghiên cứu về dược lý và độc lý, nhưng Yêu tộc thượng cổ rốt cuộc trông thế nào hắn cũng chưa từng nhìn thấy.

Cho nên, nếu Tô Tín đã mở lời thì Tôn Bất Hại liền gật đầu, nói: “Nếu Tô đại nhân mở miệng, vậy thì ta sẽ không khách khí.”

Nói xong, Tô Tín bọn họ liền ngay lập tức tiến vào trong cung điện thanh đồng kia.