← Quay lại trang sách

Chương 1478 Kết quả không tưởng

Kết quả không tưởng

Có điều hắn cũng không dám ra tay. Bởi vì hắn biết, một khi hắn ra tay thì ắt sẽ bị tất cả mọi người ở đây vây công.

Kha Yển Nguyệt và Thường Nhất Phàm có thể chống đỡ được tình thế bị tất cả vây công, hơn nữa còn giết ngược lại được. Nhưng hắn thì chẳng ngăn được dù là một vòng. Cho nên, Mộ Dung Tông Chính hết sức cẩn thận. Hắn chỉ có một cơ hội ra tay duy nhất. Với lại, hắn cũng nhất định phải nắm cơ hội này mới được.

Lúc này, Tô Tín ở dưới, híp mắt một cái, nên đến lúc rồi.

Kha Yển Nguyệt cùng Thường Nhất Phàm có chút kiệt sức. Những người khác gần như ai nấy cũng mang thương tích trên người. Phần đại lễ này giao cho Mộ Dung Tông Chính là được!

Trong nháy mắt, Tô Tín dẫn động dấu ấn trong Chân Long nội đan. Viên Chân Long nội đan hệt như bị sức mạnh của mọi người giao thủ ở đây dẫn động, xoay một vòng giữa không trung, sau đó bắn nhanh đến hướng của Mộ Dung Tông Chính. Chớp mắt đã đến ngay trước mặt hắn!

Chân Long nội đan phóng tới hướng Mộ Dung Tông Chính, chuyện này chẳng ai ngờ, cũng khiến tất cả mọi người đều có chút bất ngờ mà không kịp đề phòng.

Mộ Dung Tông Chính cũng có hơi bối rối nhưng sau đó hắn ngay lập tức phản ứng lại. Huyết khí quanh thân ầm ầm bộc phát, hắn lại thiêu đốt tinh huyết đổi lấy tốc độ lớn nhất. Trong chớp mắt đã chẳng thấy bóng dáng đâu.

Tô Tín cũng có chút kinh ngạc. Mộ Dung Tông Chính này cũng rất quyết đoán. Trong lúc tranh đoạt Chân Long nội đan liền thiêu đốt thiêu huyết, chạy trốn.

Mà những người khác lúc này mới có phản ứng lại. Có điều, bây giờ thì còn phản ứng cái gì nữa? Tốc độ của bọn họ không đuổi kịp. Coi như đuổi kịp đến Mộ Dung thị đi thì đoán không chừng Chân Long nội đan đã chui vào trong bụng Mộ Dung Long Thư rồi!

Khi đó bọn họ còn có thể làm gì? Giết Mộ Dung Long Thư sau đó lấy Chân Long nội đan ra?

Trước không nói việc Mộ Dung Long Thư người đang ở đỉnh phong Dương Thần cảnh có giết chết bọn họ hay không. Chân Long nội đan vào trong người hắn cũng đã bắt đầu bị luyện hóa. Đến lúc đó, sức mạnh của nội đan hoàn toàn được giải phóng, hệt như bầu rượu vỡ nát, bọn họ có lấy ra được cũng vô ích. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn sức mạnh của nội đan tiêu tán trong thiên địa mà thôi.

Cho nên, bọn họ có thể khẳng định, Mộ Dung Long Thư sau khi bắt được nội đan này, việc đầu tiên chắc chắn sẽ thả hoàn toàn sức mạnh nội đan ra ngoài để mà luyện hóa. Mặc dù không biết mất bao lâu mới có thể luyện hóa hoàn toàn sức mạnh của nội đan kia, nhưng vật như nội đan này một khi đã sử dụng thì không cách nào phong ấn lại được.

Giống như Xá Lợi Tử của Phật tông vậy. Mấy người đệ tử đó của Thiếu Lâm tự vì sao lại phải tu luyện dưới Xá Lợi Tử chứ? Nguyên nhân chính là vì muốn mượn sức mạnh mà Xá Lợi Tử tản ra một cách bị động để mà tu hành.

Nếu một khi bọn họ dẫn động sức mạnh trong Xá Lợi Tử đó thì chỉ có hai kết cục. Hoặc là luyện hóa, hoặc là chỉ có thể nhìn sức mạnh của Xá Lợi Tử kia nhanh chóng tiêu tán. Chân Long nội đan cũng giống như vậy.

Có điều, lí thuyết là lí thuyết. Chân Long nội đan bị người của Mộ Dung thị đoạt được bọn họ vẫn có chút không cam lòng.

Ai nào ngờ viên nội đan kia cuối cùng lại chủ động bay đến hướng Mộ Dung Tông Chính. Thế nên, cuối cùng mọi người chỉ có thể quy hết những thứ này về thành cơ duyên. Cơ duyên của Mộ Dung thị e là đến rồi.

Trong số nhiều bộ tộc Tây Bắc, Mộ Dung Long Thư của Mộ Dung thị có thực lực chỉ đứng sau Đạm Đài Diệt Minh. Bây giờ có Chân Long nội đan, gần như Mộ Dung Long Thư có chín phần chắc chắn có thể tấn thăng thành Chân Vũ.

Như vậy, Mộ Dung thị thực sự có khả năng sắp quật khởi. Có thể có được địa vị ngang với Đại Tuyết Sơn. Thậm chí có khi còn không an phận ở một góc nhỏ ở Tây Bắc như thế mà muốn phát triển ra bên ngoài.

Thường Nhất Phàm và đám người Long Hổ Đạo môn sắc mặt âm trầm rời đi. Tiết Cửu m của Hoàng Tuyền giáo cũng thế.

Tốn nhiều sức như vậy mà cuối cùng biến thành dâng cho người khác, Tây Bắc đạo bọn họ chuyến này coi như uổng công.

Dĩ nhiên, nếu không có viên Chân Long nội đan thì kì thực bọn họ cũng có thể coi là có chút thu hoạch. Nhưng tận mắt thấy Chân Long nội đan xuất thế mà không thể có được. Trong lòng những người này liền thấy như vừa bị thiếu hụt mất thứ gì.

Kha Yển Nguyệt xách Hỏa Ly Yển Nguyệt Đao hùng hổ đi tới, nói: “Mẹ! Ông trời sao lại xem thường ta đây chứ? Bảo vật cũng né qua ta mà đi! Thế mà lại cho tên phế vật Mộ Dung thị kia bắt được!”

Lúc này, Kha Yển Nguyệt tương đối buồn bực.

Lần trước phượng huyết Ngô Đồng sơn xuất thế, hắn cũng là người đầu tiên hay tin chạy tới. Sau cùng đánh một trận lại thành ra công cốc, chẳng có được cái gì.

Hơn nữa, đáng giận nhất là Ngô Đồng sơn đáng ra là địa bàn của Thái Hành sơn trại bọn họ mới đúng.

Ngày xưa, người có thể tranh đấu trong giới trộm cướp với Kha Yển Nguyệt chỉ có phụ thân của Lưu Phượng Vũ ở tại Ngô Đồng sơn.

Kết quả, Ngô Đồng sơn bị Thái Hành sơn trại bọn họ tiêu diệt. Lưu Phượng Vũ giống như rắn không đầu, đầu phục Lục Phiến Môn của triều đình để được bảo đảm tính mạng. Kha Yển Nguyệt vì Ngô Đồng sơn cách Thái Hành sơn trại bọn họ quá xa, hơn nữa địa thế cũng không bằng Thái Hành sơn trại nên mới buông tha. Nhưng ai nào ngờ chỗ đó thực sự từng có Phượng Hoàng, thậm chí còn có cả Phượng huyết.