Chương 1482 Tây Bắc phong vân
Tô Tín cũng không an bài cho đám người Tả Đạo Minh này đến Ám Vệ mà đứng độc lập dưới quyền của Tô Tín.
Đồ bọn họ nghiên cứu ra được bất kể là Ám Vệ cần hay bên quân Tây Bắc cần, chỉ cần xin sớm là được.
Bên phía Thanh Ly mất đến ba ngày mới luyện hóa được thân thể kia. Lúc nàng xuất hiện trước mặt Tô Tín một lần nữa, vẫn là dung mạo nghiêng nước nghiêng thành nhưng lại có thêm một lớp huyễn ảo.
Thân thể này sau khi bị Thanh Ly luyện hóa dung mạo cũng biến thành dung mạo của Thanh Ly. Có điều, trên người không có chút nội lực nào, hệt như một người bình thường.
Cho nên trước mắt, Thanh Ly còn phải dùng thân thể này để khổ tu. Có điều, thực lực của nàng vốn là Dương Thần cảnh. Bây giờ coi như là tu luyện lại thì cũng chỉ có thể tăng thêm sức mạnh trong thân xác này mà thôi, không được thời gian bao lâu.
Thanh Ly ném cho Tô Tín một khối ngọc thạch, nói: “Đây là thù lao cho chuyện trước đó. Trong này đều là ghi chép tu luyện của mấy vị Dương Thần cảnh từ thời thượng cổ. Chính tay phụ thân ta thu thập.
Võ giả Dương Thần cảnh được phụ thân ta nhìn trúng cũng không phải là hạng tầm thường. Thực lực của các Dương Thần cảnh được ghi lại trong này không thua kém gì người cầm đao ở đất phong ấn bữa trước.”
Người cầm đao Thanh Ly nói dĩ nhiên là Kha Yển Nguyệt. Với Tô Tín bây giờ mà nói, ghi chép tu luyện của cường giả không thua kém gì Kha Yển Nguyệt rất quan trọng với hắn. Bởi vì lần này, Tô Tín đã chuẩn bị chính thức đánh vào Dương Thần cảnh.
Sau Quan Thiên Yến, kì thực Tô Tín đã đột phá đến bán bộ Dương Thần cảnh.
Lần này, trong đất phong ấn, đầu tiên hắn chạy khỏi vòng vây của Thác Bạt Dư, Mộ Dung Tông Chính, Chung Ly Vị. Tiếp đó lại lực chiến Chung Ly Vị, cuối cùng chém chết hắn. Trong cuộc đại chiến liên tục này, rốt cuộc Tô Tín cụng tìm được thời cơ tự thân, tính trong lần bế quan này vừa tu dưỡng, vừa chuyên tâm dùi mài ghi chép tu luyện của võ giả Dương Thần cảnh thời thượng cổ. Sau cùng, thừa thế xông lên xung kích Dương Thần cảnh. Nếu xung kích Dương Thần thành công, xếp hạng của Tô Tín trên Địa Bảng cũng chính thức tiến vào ba mươi vị trí đầu.
Đương nhiên, coi như là Tô Tín không bước vào Dương Thần cảnh thì kỳ thực xếp hạng Địa Bảng của hắn cũng thăng lên một vị. Tuy nhiên, trước đây Tô Tín cũng không phải là chưa từng giết võ giả Dương Thần cảnh. Thậm chí còn từng giết người mạnh hơn cả Chung Ly Vị. Bây giờ, tuy hắn giết Chung Ly Vị, lại tăng lên một vị trí xếp hạng, nhưng ảnh hưởng tạo thành vẫn chưa lớn bằng Chân Long nội đan.
Thù lao Thanh Ly trả rất đúng lúc. Tô Tín đang chuẩn bị lấy ghi chép tu luyện của võ giả Dương Thần cảnh đi dưỡng thương tu luyện, lúc này Thanh Ly bỗng nghiên cản hắn, nói: “Chờ chút đã, ngươi còn chưa cho ta thân phận gì. Bây giờ ta ra ngoài đám thủ hạ kia của ngươi còn không tưởng nhầm ta là thích khách hay sao?”
Tô Tín phản ứng lại. Hắn ngay lập tức gọi Hoàng Bỉnh Thành đến, chỉ vào Thanh Ly, nói: “Vị cô nương này là người mình. Sau này nàng có yêu cầu gì, chỉ cần không quá phận thì ngươi cứ chiều theo nàng. Đãi ngộ của nàng phân theo cấp Phó Tổng quản Ám Vệ.”
Hoàng Bỉnh Thành lập tức nói: “Vâng, lão đại.”
Mặc dù tướng mạo của Thanh Ly đủ để nói là nghiêng nước nghiêng thành nhưng Hoàng Bỉnh Thành cũng không dám nhìn lâu. Bởi vì hắn có hơi không hiểu quan hệ của Thanh Ly và Tô Tín là thế nào.
Đây cũng là lần đầu hắn gặp Thanh Ly. Mặc dù cảm giác Thanh Ly có chút thần bí, nhưng trên người nàng cũng không có khí thế của võ giả. Vậy nên Hoàng Bỉnh Thành cũng không đoán được lai lịch của đối phương là thế nào.
Dù sao thì bất kể lai lịch là gì, Tô Tín đã nói cho nàng đãi ngộ của Phó Tổng quản Ám Vệ, còn nói chỉ cần yêu cầu không quá quắt thì có thể chấp nhận được hết, vậy thì hắn làm theo là được.
Có vài chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi. Chuyện này Hoàng Bỉnh Thành biết, nên hắn chẳng qua gật đầu đồng ý, cũng không nói thêm gì nhiều.
Thanh Ly hài lòng gật gật đầu, nói: “Trước tiên đưa ta đi chọn linh dược và đan dược đi. Ta phải khôi phục ít thực lực trước đã.”
Hoàng Bỉnh Thành dẫn Thanh Ly đi. Tô Tín bắt đầu bế quan dưỡng thương, thêm vào đó là chuẩn bị đánh vào Dương Thần, lại căn dặn Lý Phôi nếu không có đại sự thì đừng quấy rầy hắn.
Tô Tín chỉ cho Thanh Ly đãi ngộ chứ không cho nàng thực quyền dĩ nhiên cũng là có nguyên nhân của nó. Tạm thời Tô Tín vẫn chưa thể tin tưởng yêu nữ này hoàn toàn được. Nói thật, đây cũng là lần đầu tiên Tô Tín giao thiệp với người của Yêu tộc. May thay, Thanh Ly này nhìn qua còn khá bình thường. Cách suy nghĩ cũng không quá khác biệt so với Nhân tộc. Dĩ nhiên, chuyện này cũng có liên quan đến người phụ thân là Hồ vương Thanh Khâu thích nghiên cứu về Nhân tộc kia.
Nếu như trước mắt, Tô Tín vẫn là Hóa Thần cảnh như cũ thế thì Tô Tín tuyệt sẽ không giao dịch với Thanh Ly ở đất phong ấn đó.
Cùng hợp tác với người mạnh hơn mình, kết quả mình cũng không cản được thủ đoạn của đối phương. Làm như vậy chính là giao an nguy của mình vào tay người khác. Hành vi như vậy có khác nào tranh ăn với hổ đâu?