Chương 1488 Đột phá Dương Thần (2)
Võ đạo được sáng tạo ra chính là vì chiến đấu. Nhân tộc thời kỳ thượng cổ vì lợi ích của mình mà đánh nhau với Yêu tộc. Bây giờ Nhân tộc lại vì lợi ích của mình mà đánh với những võ giả khác.
Nhất đạo võ đạo vốn chính là đấu chiến chi đạo, đây mới là chân lý của võ giả,
Hiện tại, Thiếu Lâm Tự vẫn luôn chú trọng đến cái gọi là lòng dạ từ bi. Thái Nhất Đạo môn lánh thế ẩn tu, bày ra tư thái thanh tịnh vô vi. Nhưng quả thực, trong thời kỳ thượng cổ, đời trước của những tông môn này làm gì có bên nào mà hai tay không dính đầy máu tươi?
Đám hòa thượng Thiếu Lâm Tự kia bây giờ đi nói với người khác cái gì mà lòng dạ từ bi, nhưng vào thời kỳ thượng cổ, nếu hắn dám đi giảng cái gì là lòng dạ từ bi với ít đại yêu hay là Yêu vương gì đó thì sẽ bị nuốt chửng đến chẳng còn khúc xương, Tô Tín bảo đảm.
Hòa thượng ở Thiếu Lâm Tự thân xác cường hãn, khí huyết dư thưa. Ăn vào trong miệng dai dai giòn giòn là món mà chúng yêu thời thượng cổ thích nhất.
Tuy rằng hiện tại, trong các ghi chép về con đường võ đạo mặc dù không còn giống, nhưng ý tưởng trung tâm vẫn chỉ có một, đó chính là đấu chiến hết sức.
Bất kể là công pháp võ đạo nào, bất kể thiện ác chính tà, chỉ cần chó thể phát huy được ba phần uy năng thì đó chính là võ đạo tốt.
Tư tưởng như vậy, mặc dù nghịch thiên nhưng lại là ý niệm chủ đạo trong thời thượng cổ.
Tô Tín ngồi xếp bằng trong phòng. Khí tức quanh thân đã dồn nén đến mức cao nhất, hệt như một ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào. Trong cơ thể hắn chứa sức mạnh cường đại.
Nguyên Thần tam cảnh, trong đó, trung tâm ý thức là một, đó chính là Nguyên Thần.
Bước đầu ở Hóa Thần cảnh là luyện thành Nguyên Thần. Xem như là đạt tới cảnh giới luyện khí Hóa Thần, dùng Nguyên Thần tự thân kéo theo thiên địa lực khiến cho tốc độ tu luyện và sức mạnh tăng nhiều.
Dung Thần cảnh là thần dung thiên địa, để cho mình càng thêm liên hệ mật thiết với thiên địa, có thể mượn dùng không ít những thứ thuộc thiên địa.
Nhưng Dương Thần cảnh thì khác với hai cảnh giới kia. Đến Dương Thần cảnh thì không còn là mượn dùng thiên địa lực mà phải nắm trong tay!
Võ giả duy lực độc tôn. Khi ngươi có một phần sức mạnh, ngươi sẽ đi mượn thêm ba phần từ thiên địa. Nhưng chờ khi ngươi có được ba phần sức mạnh thì ngươi sẽ có thể nắm giữ ba phần sức mạnh này trong thiên địa rồi.
Mặc dù bản chất sức mạnh đều giống nhau, nhưng một bên là mượn dùng, một bên là nắm trong tay. Uy năng không giống bình thường.
Lúc này khí thế toàn thân của Tô Tín đang không ngừng leo lên. Song không phóng thích ra ngoài mà ngưng tụ ở trong Thần cung nơi mi tâm của hắn.
Toàn bộ Phi Long thành đều cảm nhận được khí thế này. Một đám võ giả dưới quyền Tô Tín chỉ cần là Hóa Thần cảnh cũng đã đi đến chờ sẵn bên ngoài chỗ Tô Tín bế quan.
Bọn họ làm như vậy dĩ nhiên là vì đảm bảo an toàn cho Tô Tín, nhưng đồng thời cũng là vì muốn xem khí thế lúc tấn thăng Dương Thần. Điều này với họ mà nói cũng là một loại lĩnh ngộ.
Hoàng Bỉnh Thành cũng đứng trong đám người. Chỉ có điều, hắn không phải tới để lãnh ngộ cái gì, hắn tới phần nhiều là vì náo nhiệt.
Hắn đụng Lý Phôi bên cạnh, nói: “Tấn thăng Dương Thần cảnh cần bao lâu thế? Có cần ta đi sắp xếp chút không?”
Lý Phôi đứng bên cạnh Hoàng Bỉnh Thành vào mười ngày trước cũng đã tấn thăng Dung Thần cảnh. Dĩ nhiên, trong này cũng không thiếu công lao của Tôn Bất Hại.
Trước đó, Lý Phôi đã là đỉnh phong Hóa Thần cảnh. Chỉ có điều, đường đi của hắn và Tô Tín rất giống, đều cần đột phá trong chiến đấu. Thế nên, đoạn thời gian ở Giang Nam đạo Lý Phôi tiến bộ rất chậm.
Nhưng sau lần tiến vào đất phong ấn Yêu tộc, liên thủ với Tôn Bất Hại lực chiến mấy tên võ giả Dung Thần cảnh của Chung Ly thị, rốt cuộc việc này cũng cho Lý Phôi tìm được thời cơ tấn thăng Dung Thần cảnh.
Mà sau khi trở về, Tôn Bất Hại nhìn thấu cảnh giới của Lý Phôi, cũng đặc biệt luyện chế đan dược cần dùng lúc đánh vào cảnh giới cho hắn, giúp Lý Phôi thuận lợi tấn thăng thành Dung Thần cảnh.
Bây giờ, đám người Tả Đạo Minh và Tôn Bất Hại đã gia nhập vào dưới quyền Tô Tín. Nếu như vậy thì bọn họ dĩ nhiên cũng phải tạo mối quan hệ tốt với thủ hạ của Tô Tín mới được.
Lý Phôi được xem là tâm phúc số một của Tô Tín, giao hảo với Lý Phôi khẳng định không sai.
Lý Phôi nghe Hoàng Bỉnh Thành hỏi vậy, nhàn nhạt nói: “Ta cũng không phải Dương Thần cảnh, sao mà biết được?”
“Không cần lo lắng. Đại nhân nhà các ngươi thực lực sớm cũng đã đến bán bộ Dương Thần cảnh rồi. Tấn thăng Dương Thần cảnh cũng chỉ như nước xuôi chèo thôi. Không mất nhiều thời gian.”
Thanh Ly đứng một bên trả lời thay cho Lý Phôi.
Hoàng Bỉnh Thành có chút kinh ngạc nhìn Thanh Ly một cái. Càng ngày hắn càng thấy nữ nhân này rất thần bí.
Trong vòng một tháng nay, hắn tận mắt nhìn thấy người nữ nhân này dùng đan dược và linh dược như thể ăn quà vặt. Ăn mãi đến khi vào Hóa Thần cảnh mới dừng lại.
Có điều, cũng may nàng chỉ thích mỗi chuyện này. Ngày thường nhìn đâu cũng thấy kì lạ, hỏi suốt.
Mà lúc này, Thanh Ly cũng đang nhìn về hướng Tô Tín, mắt không buồn chớp.