← Quay lại trang sách

Chương 1510 Nhạc Đông Lưu (3)

Tô Tín và Thái Tam Nguyên đứng bên cạnh thác nước, cũng không che giấu thân hình. Nhạc Đông Lưu hoàn toàn có thể cảm ứng được bọn họ. Tuy nhiên lúc này, Nhạc Đông Lưu lại như không thấy hay người, vẫn tiếp tục luyện kiếm. Mãi đến nửa giờ sau, hắn mới diễn luyện xong được trọn vẹn một bộ kiếm pháp. Lúc này hắn mới thu kiếm, bước lên một bước đứng trước hai người Thái Tam Nguyên và Tô Tín, thần sắc lạnh nhạt, nói: “Các ngươi tới làm gì?”

Nhạc Đông Lưu cũng tò mò tại sao Tô Tín lại ở cùng Thái Tam Nguyên? Có điều, thiên tính hắn lãnh đạm, cũng không hỏi nhiều.

Tô Tín cười một tiếng, không cần thiết che giấu, lòng vòng với người như Nhạc Đông Lưu. Tô Tín nói thẳng: “Ta tới nơi này là muốn mời Nhạc huynh gia nhập Tây Bắc quân, làm trưởng lão cung phụng đường. Thái huynh đã đồng ý rồi.

Hiện, tán tu như Nhạc huynh đã đắc tội với những bộ tộc Tây Bắc kia. Khi bọn họ giải quyết Mộ Dung thị xong thì những võ giả tán tu ở Tây Bắc như các ngươi sẽ càng thêm khổ sở.

Gia nhập vào dưới quyền của ta, ta có thể cho Nhạc huynh sự tự do tối đa. Huynh muốn ra ngoài tu luyện kiếm đạo tự thân, ta cũng không quản. Chỉ cần lúc ta cần dùng đến, Nhạc huynh kịp thời xuất hiện là được.”

Với Tô Tín, những điều kiện mà hắn cho Nhạc Đông Lưu hẳn là điều mà trước mắt Nhạc Đông Lưu cần nhất.

Đầu tiên là tài nguyên tu luyện. Không phải Tô Tín xem thường Nhạc Đông Lưu, mà với tính cách của Nhạc Đông Lưu thì lượng tài nguyên tu luyện hắn lấy được hàng năm chỉ có thể nói là hiếm. Căn bản không so được với Thái Tam Nguyên và Kế Vô Nguyệt.

Thêm vào đó, Nhạc Đông Lưu thân là kiếm tu, hắn phải thường xuyên rèn luyện kiếm đạo tự thân. Điều kiện của Tô Tín cũng có thể đảm bảo cho Nhạc Đông Lưu được tự do tối đa.

Tô Tín nói những điều kiện này ra, hắn cho rằng Nhạc Đông Lưu động tâm. Tuy nhiên lúc này, Nhạc Đông Lưu có vẻ không nghe được điều kiện của Tô Tín. Mắt hắn nhìn Tô Tín lộ ra chiến ý.

“Tô đại nhân, ta nay đây mai đó đã quen. Bất kể dãi nắng dầm mưa hay dấn thân vào triều đình đều được.

Nghe đồn Tô đại nhân ngươi kiếm đạo vô song. Mặc dù không phải võ giả chủ tu kiếm đạo nhưng lại dùng thuật kiếm đạo mà danh chấn giang hồ.

Cho nên ta muốn cùng ngươi đấu kiếm một trận. Hai bên chỉ dùng kiếm pháp, không dùng những công pháp khác. Nếu ta thắng thì mời Tô đại nhân về cho, sau này đừng đến tìm ta nữa. Nếu như Tô đại nhân thắng thì từ nay về sau ta sẽ nghe theo Tô đại nhân chỉ đạo. Không biết Tô đại nhân có đồng ý hay không?”

Tô Tín thầm lắc đầu một cái. Nhạc Đông Lưu này quả đúng như Thái Tam Nguyên nói, có chút mất hy vọng. Sau cùng cũng phải động thủ mới được.

Dĩ nhiên, với Nhạc Đông Lưu hắn cũng có kiêu ngạo của một tên kiếm giả.

Thực lực Tô Tín cường đại ai cũng biết. Trước kia mặc dù hắn không từng quen biết với Tô Tín, nhưng chỉ dựa vào việc Tô Tín một quyền đánh chết Thác Bạt Dư giao thủ với hắn hơn mười chiêu. Tiếp đó thừa thắng xông lên đánh giết Chung Ly Viêm. Hai chiến tích này đủ để đặt vững địa vị của Tô Tín ở Tây Bắc đạo.

Ít nhất, sau khi Nhạc Đông Lưu biết chiến tích của Tô Tín, coi như Nhạc Đông Lưu có cao ngạo đến mấy thì hắn cũng chưa từng nghĩ thực lực của mình thắng được Tô Tín.

Chỉ có điều, hắn là kiếm giả, cả đời luyện kiếm, với người không chuyên kiếm như Tô Tín mà cũng có thể nổi danh trên giang hồ bằng kiếm đạo, Nhạc Đông Lưu hắn thật có chút không phục.

Ít nhất trong mắt Nhạc Đông Lưu, kiếm pháp của Tô Tín rất mạnh. Tuy nhiên, danh chấn giang hồ của Tô Tín còn có chỉ pháp. Vả lại, quyền pháp cũng không yếu, còn đồng thời chuyên tu những thứ này.

Bấy giờ, Nhạc Đông Lưu chẳng qua chỉ muốn khiêu chiến với Tô Tín vài chiêu kiếm đạo trong số đó thôi. Nhạc Đông Lưu vẫn nắm chắc được mấy phần.

Tô Tín cầm Phi Huyết Kiếm trong tay, cười cười nói: “Nếu Nhạc huynh có hứng thú thì tại hạ sẽ tiếp đến cùng.”

Nhạc Đông Lưu gật đầu một cái, thần sắc nghiêm túc, dựng thanh trường kiếm có vẻ cũ kỹ trong tay. Một luồn khí thế kiếm giả nhất thời bộc phát, vô cùng sắc bén, xông thẳng tận trời, thậm chí khuấy động thiên địa khiến trên trời dường như truyền đến tiếng sấm nổ vang.

Tô Tín muốn đấu kiếm cùng với Nhạc Đông Lưu, Thái Tam Nguyên lập tức nở nụ cười đứng sang một bên.

Hắn từng thấy Tô Tín xuất thủ, dĩ nhiên biết Tô Tín khủng bố mức nào.

Quan trọng nhất chính là lúc đó Tô Tín mới chỉ là Dung Thần cảnh. Bây giờ Tô Tín đã là đại tông sư võ đạo Dương Thần cảnh rồi.

Tất cả bọn họ đều là võ giả Dương Thần cảnh, dĩ nhiên biết cảnh giới này cách Dung Thần cảnh bao xa.

Khi còn là Dung Thần cảnh, Tô Tín có thể triển lộ ra sức chiến đấu kinh khủng như vậy rồi. Giờ hắn đã tấn thăng Dương Thần, dù có không cần những công pháp khác, chỉ đấu kiếm với Nhạc Đông Lưu thôi cũng đã cực kỳ khủng bố rồi.

Lúc này, quanh thân Nhạc Đông Lưu khí thế ngút trời. Dáng vẻ này hoàn toàn ngược lại với vẻ khiêm tốn lúc bình thường của hắn.

Mà trước giờ Tô Tín tuy phách lối nhưng lúc hắn động thủ lại rất sắc sảo, kín kẽ. Lúc kiếm của Tô Tín còn chưa ra khỏi vỏ, Nhạc Đông Lưu không cảm giác được chút sát cơ nào trên người hắn.