← Quay lại trang sách

Chương 1641 Hỗn loạn (2)

Cũng ví như chưởng môn Lệ Trường Hải ngày xưa của Thanh Thành Kiếm phái. Mặc dù hắn tay cầm Duy Ngã Đạo Kiếm, có thể tranh phong cùng cường giả Chân Vũ cảnh nhưng thực chất hắn cùng lắm chỉ có thể giao thủ cùng với Chân Vũ cảnh một khoảng thời gian mà thôi.

Năm đó Triệu Vũ Niên xuất thủ không phải cũng đánh chết được hắn sao? Cho nên nói, binh khí với võ giả mà nói chỉ là phụ trợ, thực lực tự thân mới là đạo lý cứng rắn.

Nhưng hiển nhiên, Ma Long Đoạt Tâm đao trước mặt cũng không thể đối xử theo lẽ thường được.

Nó là binh khí của Ma đạo Thủy tổ Đại Thiên Ma Tôn ngày xưa. Lần này bỗng nhiên bạo phát khiến Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cũng không kịp trở tay, bị Ma Long đánh lui.

Màn này khiến mặt mũi của Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cũng xấu hổ.

Đời này hắn thắng nhiều bại ít, thua trong tay các võ giả khác thì được chứ lại bị ăn trái đắng bởi một thanh đao. Hơn nữa lại còn ngay trước mặt người ngoài như Tô Tín. Cái này khiến cho Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cảm giác có chút mất thể diện.

Bởi vậy, hắn hừ lạnh một tiếng, một chưởng che trời. Chưởng lực cường đại trực tiếp xuyên qua hư không tấn công đến Ma Long Đoạt Tâm Đao.

Nhưng lúc này, trên Ma Long Đoạt Tâm Đao vang lến tiếng đao minh. Ma khí trùng tiêu vọt đến mấy trăm trượng, đao ý sắc bén trực tiếp chém nát chưởng lực của Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế!

Thấy màn này, Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cùng với Thất Sát Tinh Quân thầm nói một câu không tốt.

Hiện tại bọn họ đã đến gần khu vực trung tâm nhất của chiến trường thượng cổ. Sương mù đã trở nên mỏng manh cực kỳ, hơn nữa áp chế linh giác cũng đã giải trừ gần hết.

Lúc này, Ma Long Đoạt Tâm đao gây động tĩnh lớn như thế, đây quả thực đang hấp dẫn sự chú ý của những võ giả Ma đạo khác.

Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cùng Thất Sát Tinh Quân lúc này cũng không để ý đến những thứ khác. Hai người trực tiếp đồng loạt xuất thủ, muốn bắt Ma Long Đoạt Tâm Đao kia lại.

Nhưng chuôi ma đao thần binh của Thủy tổ Ma đạo này có linh trí cực kỳ kinh người. Dù không có võ giả thao túng nó cũng vẫn như cũ tuôn ra được sức chiến đấu kinh người. Ngay cả Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Thất Sát Tinh Quân liên thủ cũng không hoàn toàn hàng phục được nó.

Tô Tín đứng một bên nhìn, có chút vui mừng vì hắn không lỗ mãng đi đoạt Ma Long Đoạt Tâm Đao.

Thứ này rất tà dị. Ít nhất uy lực của nó cũng vượt xa những thần binh khác. Chí ít thì Tô Tín chưa thấy Duy Ngã Đạo Kiếm của Thanh Thành Kiếm Phái và Vô Lượng Thu Thủy Kiếm của Tạo Hóa Đạo Môn có uy năng bậc này.

Đông Cực Thanh oa Đại Đế cũng bị nó vờn cho chật vật như vậy. Nếu Tô Tín lỗ mãng xông lên, đoán chừng Ma Long Đoạt Tâm Đao đó lúc gây khó dễ có khi còn đánh hắn trọng thương không chừng.

Hai người của Thiên Đình liên thủ cũng không làm được gì Ma Long Đoạt Tâm Đao. Lúc này, mấy đạo khí tức cường lại hiện lên xung quanh, Mạnh Thiên Thu cùng Yến Tử Thanh của Huyễn Ma Đạo, còn có cả Diệp Trường Ca của Thiên Ma Cung cũng đều đã đến.

Thực ra lúc mới đầu Tô Tín đưa tin cho người của Huyễn Ma Đạo. Nhưng Yến Tử Thanh ở chung với Diệp Trường Ca cho nên hắn dĩ nhiên cũng nghe được tin.

Ma Long Đoạt Tâm Đao với võ giả Ma đạo mà nói tuyệt đối tượng trưng cho truyền thừa. Tượng trưng này thậm chí còn có ý nghĩa lớn hơn bản thân thần binh.

Hiện tại, Thiên Ma Cung được công nhận là Ma đạo chính thống trong Cửu Ngục tà ma, nhưng trừ Thiên Ma Cung ra, vị trí Ma đạo chính thống nào có người không muốn? Chỉ có điều cái này không liên quan đến thực lực. Bằng không vào thời kỳ đỉnh cao ngày xưa của Bạch Liên giáo, thực lực bỏ xa Thiên Ma Cung, nhưng lúc đó, Bạch Liên giáo cũng không dám xưng là Ma đạo chính thống.

Nhưng nếu đoạt được binh khí của Đại Thiên Ma Tôn ngày xưa thì khẩu hiệu Ma đạo chính thống gọi ra có khí phách hơn nhiều.

Mạnh Thiên Thu nhàn nhạt nói: “Đế quân đừng phí sức lực nữa. Thần binh có linh. Đây là thần binh nhất mạch Ma đạo. Người khác không lấy được đâu.”

Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế nhìn ba người kia lạnh lùng nói: “Dựa vào các ngươi mà cũng muốn tranh với ta? Cái gì mà thần binh có linh? Chẳng qua chỉ là binh khí mà thôi. Chỉ cần trấn áp được nó thì nó sẽ không còn là thần binh của Ma đạo các ngươi nữa mà là thần binh của Thiên Đình ta!”

Thấy Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế làm nhục thần binh Ma đạo bọn họ như vậy, trong mắt ba người đều lộ ra vẻ tức giận.

Trước đó ở cửa vào Tây Vực, bọn họ nhượng bộ cho Thiên Đình cùng Địa Phủ là vì chưa thấy điểm lợi, vì thế mới không muốn liều mạng với Thiên Đình và Địa Phủ ở thời điểm đó.

Nhưng bây giờ, thần binh Ma đạo của bọn họ ở phía trước, dù Thiên Đình và Địa Phủ có liên thủ bọn họ cũng phải đánh. Bằng không, ngay cả thần binh truyền thừa của nhà mình mà cũng rơi vào tay kẻ khác, Cửu Ngục tà ma bọn họ còn mặt mũi lăn lộn trên giang hồ hay sao?

Phương Thiên Họa Kích trong tay Diệp Trường Ca trong giây lát chém đến hướng Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế, vô tận ma khí cuồn cuộn, trường kích xé trời, phá hư không!

Người của Thiên Ma Cung xuất thủ trước giờ đều vô cùng ngang ngược. Công pháp của bọn họ có lẽ không được quỷ dị như Huyễn Ma Đạo và Bạch Liên giáo, cũng không đạt thành như Huyết Ma giáo nhưng khí thế vô song, vô cùng bá đạo.