← Quay lại trang sách

Chương 1650 Tính toán (2)

Ta dám cam đoan nếu mang các người đến vây giết Tô Tín, Huyễn Ma Đạo dù có bỏ qua việc tranh đoạt công pháp của Đại Thiên Tôn cũng sẽ chọn cách đánh chết ta trước.

Vì vậy, hiện tại coi như có cộng thêm ba người các ngươi, muốn động vào Tô Tín cũng rất khó khăn.”

Hơn nữa, Hồng Liên Thánh sứ hãy còn lời chưa nói. Đó chính là Long Tàng Tôn giả cùng Vu Chi Kỳ kia thực lực cũng chẳng đâu vào đâu.

Bạch Liên giáo bọn họ mặc dù đấu với Huyễn Ma Đạo nhiều năm như vậy, nhưng thực lực cũng chỉ hơi hiểu biết thôi.

Mạnh Thiên Thu cùng Yến Tử Thanh có thể đều không phải nhân vật đơn giản gì. Lá bài tẩy của bọn họ tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của đám võ giả nhất mạch Hoan Hỉ này.

Có thể nói, trong mắt ba người này, người duy nhất có thể khiến Hồng Liên Thánh sứ xem trọng cũng chỉ có Dạ Già Nam.

Dạ Già Nam nói: “Không thì thế này, ta dụ Tô Tín khỏi chiến đoàn, các ngươi ở sau mai phục, thế nào?”

Hồng Liên Thánh sứ hỏi ngược lại: “Ngươi chắc chắn dụ được Tô Tín ra? Bây giờ hắn đang tranh đoạt truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn, há lại dễ dàng rời đi?”

Mặt nam nhân của Dạ Già Nam không chút biểu tình nào. Mặt nữ nhân lại lộ ra nụ cười lạnh lẽo, nói: “Hắn sẽ. Bởi vì chuyện tới nước này đã không còn là thâm cừu đại hận giữa Hoan Hỉ nhất mạch cùng Tô Tín nữa. Nếu Tô Tín có cơ hội, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho người nhất mạch Hoan Hỉ chúng ta!”

Hiện tại, nhất mạch Hoan Hỉ muốn đưa Tô Tín vào chỗ chết, điểm này Tô Tín cũng biết.

Vì vậy, là một người bình thường, vào lúc có cơ hội, Tô Tín cũng tuyệt đối không ngại đánh chết người nhất mạch Hoan Hỉ bọn họ. Đặc biệt là Dạ Già Nam còn là người mạnh nhất trong nhất mạch Hoan Hỉ, sao Tô Tín có thể bỏ qua hắn cho được?

Nếu Dạ Già Nam đã nói như vậy, Hồng Liên Thánh sứ dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt. Hắn ngay lập tức dẫn người rút vào trong màn sương mù dày đặc, chuẩn bị mai phục Tô Tín từ đây.

Mà lúc này tại chiến trường, người của Cửu Ngục tà ma giống như phong ma, điên cuồng công kích về phía Yêu Linh của Đại Thiên Ma Tôn.

Chỉ cần có linh trí thì sẽ có sợ hãi, đám Yêu Linh này cũng như thế.

Trước đó bọn họ kế thừa trí nhớ của ba vị đại cường giả thời thượng cổ, cũng vì vậy mà cho rằng bọn họ cũng thừa kế cả thực lực của ba vị đại cường giả kia, xem một đống cường giả ở đây là huyết thực, muốn nuốt chửng bọn họ để tái tạo yêu thân.

Nhưng bọn họ không biết, những cường giả ở đây cũng xem bọn họ là chí bảo.

Đặc biệt là người của Cửu Ngục tà ma, trong tay Đại Thiên Ma Tôn có bao nhiêu truyền thừa, bọn họ đã không đoán được nữa. Nhưng chỉ cần có một khối tinh thể Nguyên Thần rơi ra, bọn họ sẽ tranh đoạt như bị điên.

Nguyên nhân rất đơn giản, không ai biết trong tinh thể Nguyên Thần mình đoạt được rốt cuộc có mấy loại công pháp, có phù hợp với tu luyện của tông môn mình hay không.

Cho nên bọn họ chỉ đành hết sức tranh đoạt những tinh thể Nguyên Thần kia, để bản thân mình chiếm thế chủ động. Như vậy sau này dù có phải trao đổi lại công pháp với các tông môn khác thì sẽ càng đầy đủ hơn một chút.

Lúc này, Tô Tín ngược lại không phí sức giống như khi nãy đánh với Hồng Liên Thánh sứ. Lần này hắn vốn là hỗ trợ. Công pháp Ma đạo với Tô Tín mà nói cũng không quan trọng đến vậy. Cho nên hắn dĩ nhiên không cần tranh sống tranh chết với những võ giả Cửu Ngục tà ma khác.

Tuy nhiên vào lúc này, một luồng khí tức cường đại bỗng nhiên hiện lên, sát cơ trong đó hiện lên, mục tiêu là nhắm thẳng vào Tô Tín!

Một tăng nhân ăn mặc tà dị, mang khuôn mặt cả nam lẫn nữ chậm rãi đi tới. Khí thế lộ ra ngoài khiến mọi người phải ghé mắt nhìn.

“Song Diện Minh Vương” Dạ Già Nam của Hoan Hỉ Miếu mặc dù không nổi danh ở Trung Nguyên nhưng dẫu sao hắn cũng đảm đương vị trí thay mặt chủ trì. Thêm vào đó, tướng mạo của hắn cũng rất dễ nhận ra. Mọi người ở đây gần như trong nháy mắt liền nhận ra thân phận của hắn.

Bởi vậy, tất cả đều tạm thời chuyển mắt sang Tô Tín.

n oán giữa Tô Tín cùng nhất mạch Hoan Hỉ mọi người ở đây hầu như ai cũng biết.

Tô Tín không chỉ làm nhất mạch Hoan Hỉ mất mặt ở Đông Bình đạo mà hắn thậm chí còn chặt đứt căn cơ của nhất mạch Hoan Hỉ ở đó.

Kết quả bây giờ ngược lại thì tốt rồi. Mọi người vào trong chiến trường thượng cổ này thời gian lâu như vậy lại chẳng có mấy Dương Thần cảnh chết. Tô Tín thì hay rồi, một mình hắn giết tận ba người, khiến uy thế của nhất mạch Hoan hỉ giảm nhiều. Dạ Già Nam lộ sát cơ với hắn là điều bình thường. Ngược lại, nếu Dạ Già Nam thật sự có thể bỏ qua trái đắng lần này đấy mới khiến mọi người thấy kỳ quái.

“Tô Tín, ngươi giết ba tên võ giả Dương Thần cảnh nhất mạch của ta. Thù này không đội trời chung. Hôm nay nếu ngươi có thể bước ra khỏi chiến trường thượng cổ này thì nhất mạch Hoan Hỉ chúng ta nào còn mặt mũi đặt chân vào giang hồ này nữa?”

Dạ Già Nam thế tới hung hăng, tỏ rõ thà chịu không tham gia tranh đoạt truyền thừa Đại Thiên Ma Tôn cũng nhất định phải đánh chết Tô Tín này. Nếu không đây đúng là vết nhơ lớn nhất của nhất mạch Hoan Hỉ bọn họ!