← Quay lại trang sách

Chương 1662 Thân phận của Diêm La Thiên tử

Xích Mộc Thiết khẽ cắn răng. Đã đến nước này rồi, giao tinh thể Nguyên Thần ra còn tác dụng gì sao? Còn không bằng thừa dịp thực lực của Tô Tín chưa khôi phục như cũ, chạy trốn ngay.

Dù sao Xích Mộc Thiết cũng đã quyết tâm nếu đã đắc tội với Huyễn Ma Đạo rồi thì cũng không ngại đắc tội thêm Tô Tín nữa.

Xích Mộc Thiết quyết tâm phải mang tinh thể Nguyên Thần đi, cho nên đối mặt với Tô Tín cản đường, hắn không chỉ không giao vật trong tay ra mà ngược lại, nhảy lên một cái, thân hình đi thẳng đến nơi xa hơn trong sa mạc.

Nhưng tiếc thay hắn còn chưa chạy được mấy bước đã bị Tô Tín đuổi kịp. Nhất thời, kiếm khí vô biên bạo ra. Chuỗi công kích mạnh mẽ trong nháy mắt nhấn chìm lấy Xích Mộc Thiết vào bên trong.

Xích Mộc Thiết không thể ngờ Tô Tín lại là người nhảy ra xen vào việc của người khác. Hơn nữa, không phải lúc giao thủ với Dạ Già Nam, Tô Tín đã bị hao tổn nội lực rồi hay sao? Sao Tô Tín có thể còn có sức mạnh như vậy?

Xích Mộc Thiết không kịp suy nghĩ nhiều. Thân hình hắn giống như cá lội, chuyển động qua lại trong kiếm khí. Quỷ dị nhất chính là cả thân hình của hắn đều hình như hóa hư. Rõ ràng Tô Tín nhìn thấy kiếm khí của mình đã chém trúng đối phương nhưng kết quả đối phương vẫn không suy suyển gì.

Tô Tín âm thầm lắc đầu một cái. Võ đạo truyền thừa ở Tây Vực này mặc dù không như Trung Nguyên nhưng cũng có chỗ đáng tiếp thu. Ít nhất loại thân pháp thần dị này Tô Tín chưa nghe bao giờ.

Chỉ có điều, Xích Mộc Thiết này tuyệt không nên động lòng tham. Hơn nữa còn rơi vào trong tay Tô Tín, như vậy chỉ có thể trách hắn xui xẻo.

Ngay lúc Xích Mộc Thiết cho rằng mình có thể chạy trốn, trước mắt hắn một đạo kiếm mang huyết sắc chém xuống, huyết hải vô tận bao vây lấy hắn. Hắn vừa muốn tránh thoát lại thấy Tô Tín hay tay kết ấn, trong chớp mắt, kim quang Nguyên Thần đại thịnh. Một chuôi tiểu kiếm màu vàng ầm ầm chém ra, trực tiếp đâm vào trong đầu Xích Mộc Thiết. Cái này khiến hắn kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết.

Cùng lúc đó, Phi Huyết Kiếm trong tay Tô Tín cũng đâm vào ngực hắn, đánh chết Xích Mộc Thiết.

Tô Tín xoay người ném tinh thể Nguyên Thần kia cho Yến Tử Thanh. Yến Tử Thanh thở phào nhẹ nhõm.

Yến Tử Thanh cũng không khách khí, ngay lập tức thu hồi tinh thể Nguyên Thần kia, chắp tay một cái nói với Tô Tín: “Tô đại nhân, lời khách khí ta cũng không muốn nói nhiều. Lần này Huyễn Ma Đạo ta nợ ngươi một ân huệ. Tương lai có chỗ nào cần Huyễn Ma Đạo ta, ngươi cứ nói thẳng.”

Trước đó, Tô Tín giúp Huyễn Ma Đạo là vì có đổi chác. Tô Tín cầm đồ của Huyễn Ma Đạo cho nên giúp bọn họ đối phó với Bạch Liên giáo.

Nhưng bây giờ đổi chác đã xong, Tô Tín lại giúp họ đoạt lại tinh thể Nguyên Thần này. Đây cũng không còn là đổi chác là là cảm tình rồi. Cho nên Yến Tử Thanh rất cảm kích với Tô Tín.

“Yến trưởng lão khách khí, một cái nhấc tay thôi mà.”

Yến Tử Thanh cũng không nói nhiều. Ngay lập tức lấy Huyết Đồ A Tỳ Địa Ngục Kiếm Điển giao cho Tô Tín, chắp tay một cái, nói với hắn: “Tô đại nhân, sau khi chuyện kết thúc chúng ta phải ngay lập tức trở lại Huyễn Ma Đạo. Ngày sau gặp lại.”

Tô Tín cũng gật đầu nói: “Vậy thì cáo từ.”

Hai đại cường giả Huyễn Ma Đạo là Yến Tử Thanh cùng Mạnh Thiên Thu đều đã trọng thương. Tuy nhiên lần này thu hoạch của bọn họ cũng không phải là ít. Bởi vậy, bọn họ phải chạy về Huyễn Ma Đạo để dưỡng thương trước.

Từ biệt người của Huyễn Ma Đạo xong, Tô Tín ngay lập tức rời Tây Vực, tìm một nơi vắng vẻ đổi lại y phục Sở Giang Vương, tụ hợp với người Địa Phủ.

Có điều, trong số những người ở đây không có Diêm La Thiên tử.

Thấy Tô Tín đến, Mạnh Bà mặt đầy vui vẻ, nói: “Lần này Địa Phủ chúng ta cũng thu hoạch được không ít. Đặc biệt ngươi và Tiểu Thôi còn liên thủ giết Bạch Hổ Thần Quân, đây chính là làm nở mày nở mặt Địa Phủ chúng ta. Chờ lần này về đến Địa Phủ luận công ban thưởng, không thiếu được phần của ngươi.”

Chuyến đi của Địa Phủ đến chiến trường thượng cổ lần này đã lấy được toàn bộ truyền thừa của Phong Đô Đại Đế, những tinh thể Nguyên Thần nọ bọn họ không bỏ khối nào.

Quan trọng nhất chính là chuyến đi đến chiến trường thượng cổ lần này bọn họ không có tổn thất. Còn Thiên Đình lại bị Tô Tín liên thủ với Thôi Phán quan diệt đi một Bạch Hổ Thần Quân.

Bất kể là Thiên Đình hay là Địa Phủ, bọn họ đều chẳng có bao nhiêu nhân số. Đặc biệt là nhân vật thuộc hàng Dương Thần cảnh. Coi như là lúc Thiên Đình toàn thịnh, võ giả Dương Thần cảnh cũng chỉ có khoảng mười người mà thôi. Bây giờ khẳng định chắc chắn vẫn chưa tới mười người. Hiện tại lại bị Tô Tín liên thủ với Thôi Phán quan diệt một. Đây với Thiên Đình mà nói tuyệt đối là tổn thất lớn.

Tô Tín lắc lắc đầu, nói: “Chút công lao của ta cũng không phải là gì. Cuối cùng nếu không phải có Diêm La Thiên tử xuất thủ ngăn sóng dữ thì đoán chừng chúng ta hoặc chỉ có thể liều chết cùng Thiên Đình, hoặc cũng chỉ đành bỏ một số truyền thừa của Phong Đô Đại Đế mà ảo não rời đi.

Đúng rồi, Diêm La Thiên tử đâu? Hắn không về Địa Phủ với chúng ta à?”