← Quay lại trang sách

Chương 1679 Tô Tín, ngươi vô sỉ!

Giọng Tô Tín không lớn nhưng lại vang thẳng vào trong tai tất cả đệ tử trong miếu Hoan Hỉ. Thanh âm phát ra từng dao động như tiếng sấm vô hình chấn động tâm thần. Vài đệ tử tu vi thấp ngay lập tức nôn ra một ngụm máu tươi, uể oải ngã xuống đất.

Hơn mười ngàn tên võ giả từ cảnh giới Tiên Thiên trờ lên đã bao vây lại tòa tiểu Phật thành này. Người của Hoan Hỉ giáo đã thành con cua trong rọ, muốn chạy trốn cũng không thoát được.

Lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền tới từ bên trong Hoan Hỉ giáo, giống như là sư tử hống, trong nháy máy xé tan thanh âm tà dị của Tô Tín.

Vu Chi Kỳ sắc mặt âm trầm đi ra từ bên trong giáo. Lúc này, trên mặt hắn không có nụ cười nào, Tiếu Diện Mễ Lặc cũng không làm được. Trợn Mắt Minh Vương còn tạm được.

“Tô Tín! Dù gì ngươi cũng là Dương Thần cảnh võ đạo đại tông sư. Đứng đây làm khó mấy võ giả tiểu bối mà được à?”

Tô Tín lạnh nhạt nói: “Dù sao bọn họ cũng đều phải chết. Chết sớm chết muộn không phải cũng giống nhau à?”

Sắc mặt của Vu Chi Kỳ nhất thời biến đổi, khẽ quát: “Tô Tín! Ngươi thật sự muốn đuổi cùng giết tuyệt đúng không? Đừng quên nơi này là Lũng Tây đạo đấy!

Ngươi quả thực là mạnh. Thủ hạ của ngươi cũng không tệ, nhưng nếu ngươi cố ý xuất thủ, vậy ta sẽ dốc hết toàn bộ thế lực Lũng Tây đạo cũng phải liều mạng với ngươi. Để Tây Bắc dưới quyền ngươi chịu tổn thương nguyên khí nặng nề!”

Chiến diệt môn cũng không phải là một đánh một đối địch chính diện, mà là hàng ngàn, hàng vạn tên võ giả đồng loạt ra tay. Võ giả cấp thấp liều chết chiến đấu.

Nếu không, Tô Tín tự mình đến có thể giết chết hơn mười ngàn tên võ giả Hoan Hỉ giáo. Nhưng vấn đề là đám võ giả Hoan Hỉ giáo kia cũng không phải là đầu gỗ, sẽ không đứng ở đó mặc cho Tô Tín đến giết.

Tô Tín dù có mạnh hơn nữa, một cái tát cũng có thể đập chết mấy người thậm chí là mấy chục người. Nhưng những người khác sẽ chạy, đoán chừng một phần mười Tô Tín cũng không giết được.

Vì lẽ đó, Tô Tín muốn thực sự tuyệt diệt Hoan Hỉ giáo thì phải bố trí một số lượng lớn võ giả ở bên ngoài chặn lại mới được.

Thủ hạ của Tô Tín cũng không phải là vô địch đồng cấp. Khi đánh nhất định sẽ có tổn thương. Hơn nữa, sẽ còn bị thương không nhẹ.

Giống như lần trước, Tô Tín đưa theo cường giả của triều đình cùng hai cung Thiên Địa vây giết Thanh Thành Kiếm phái. Dù bọn họ có sức chiến đấu cao, hoàn toàn nghiền ép đối phương, thủ hạ là binh lính tinh nhuệ cũng không ít, song cũng tổn thất không ít người khi Thanh Thành Kiếm phái liều chết đánh một trận.

Vu Chi Kỳ đứng đó rêu rao muốn liều mạng, cá chết lưới rách nhưng Tô Tín biết, đây chẳng qua là miệng hùm gan sứa mà thôi.

Đại quân áp cảnh, dù Vu Chi Kỳ có là Giáo chủ Hoan Hỉ giáo thì cũng đã luống cuống.

Tô Tín chỉ Vu Chi Kỳ, nói: “Có một câu ngươi nói sai rồi. Đúng phải là ngươi chết, ta sống. Sau trận chiến này, Hoan Hỉ giáo của ngươi cũng không cần thiết tồn tại trên đời này nữa.”

Nói xong câu này, Tô Tín căn bản cũng không cho Vu Chi Kỳ nói nhảm, trực tiếp ra lệnh một tiếng, hơn mười ngàn tên võ giả Ám Vệ từ Tiên Thiên cảnh trở lên đồng loạt ra tay, đánh thẳng đến phía người của Hoan Hỉ giáo!

Bàn về nhân số, số người của Hoan Hỉ giáo cũng không sai biệt lắm với thủ hạ của Tô Tín. Đệ tử ở mỗi độ tuổi cộng lại cũng có tới hơn mười ngàn người.

Nhưng vấn đề là trong hơn mười ngàn người này, võ giả trên Tiên Thiên cảnh cũng chỉ có một phần mười, cũng chỉ khoảng hơn ngàn người. Còn lại, nhiều nhất chính là võ giả Hậu Thiên.

Huống chi, võ giả cấp thấp nhất mạch Hoan Hỉ giáo không dùng sức chiến đấu để thành danh trên giang hồ. Song phương vừa mới đụng nhau, người Hoan Hỉ giáo đã lộ thế yếu.

Vu Chi Kỳ cắn răng, nhưng hắn không lui.

Dưới chân hắn chính là cơ nghiệp tích lũy mấy trăm năm của Hoan Hỉ giáo bọn họ lưu lại. Trừ phi thật sự đến mức không còn đường nào để đi, còn không thì hắn sẽ không bỏ rơi căn cơ của Hoan Hỉ giáo.

Đồng thời, lá bài tẩy cuối cùng hắn nắm trong tay cũng vô dụng. Đó chính là thế lực của toàn bộ võ lâm Lũng Tây đạo.

Kiến nhiều cắn chết voi, thế lực toàn bộ Lũng Tây đạo tựu chung vào một chỗ, uy thế cũng vô cùng kinh người. Dù không ngăn được thủ hạ Tô Tín cũng đủ khiến cho bọn họ tổn thất nghiêm trọng.

Tô Tín nhìn Vu Chi Kỳ, nhàn nhạt nói: “Ngươi còn đang chờ võ lâm Lũng Tây đạo đến à? Đừng có uổng phí thời gian, dù bọn họ có tới cũng không phải để giúp ngươi đâu.”

Nghe lời này, thần sắc Vu Chi Kỳ nhất thời có chút bối rối. Có điều, trong nháy mắt liền bị hắn đè xuống.

Hắn cho là Tô Tín biết Lũng Tây đạo bây giờ có chút rối loạn nên mới nói ra như vậy.

Tuy nhiên, Tô Tín không biết là, mặc dù Lũng Tây đạo có một bộ phận thế lực muốn hành sự trong bóng tối. Nhưng phần lớn các thế lực vẫn nghiêng về hướng Hoan Hỉ giáo, vì lẽ đó, Vu Chi Kỳ vẫn có mấy phần sức lực.

Đúng lúc này, ở ngoại giới, từng nhóm võ giả vọt tới. Số người có chừng mấy chục ngàn. Những người này chính là mấy thế lực võ lâm ở Lũng Tây đạo.