Chương 1683 Mầm họa đại pháp Di Thần Hoán Huyết (2)
Bàn về địa thế, Lũng Tây đạo còn chưa bằng Tây Bắc đạo. Nơi này gần Tây Vực, cũng có gần một nửa địa vực đều bao trùm bởi hoàng sa và đất hoang, hơn nữa diện tích cũng không lớn.
Nơi này, bất kể là thiên thời, địa lợi hay là nhân hòa cái gì cũng không ra hình dáng gì. Vì thế, dĩ nhiên Tô Tín cũng không cần.
Chỉ có điều, dù là đồ hắn coi thương, cũng không có nghĩa là người khác cũng coi thường. Ít nhất, những thế lực võ lâm ở đây nghe Tô Tín nói như thế, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, vội vàng chắp tay hành lễ với Tô Tín, nói: “Đa tạ Tô đại nhân!”
Tô Tín tùy ý khoát tay một cái, ra lệnh cho Ám Vệ cùng võ giả Tây Bắc đạo lục soát Hoan Hỉ giáo một lần, trừ công pháp ra, những thứ còn lại đều lấy đi hết. Đợi khi quay về Tây Bắc đạo rồi mới chia ra.
Với một tông môn mà nói, thứ quý báu nhất trong đó chính là công pháp. Bằng không, tam đường tứ viện nhất các của Thiếu Lâm Tự cũng sẽ không có Tàng Kinh Các. Hơn nữa, Tàng Kinh Các vẫn còn đứng ngoài cuộc. Đến ngay cả phương trượng của Thiếu Lâm Tự cũng có thể không màng.
Tuy nhiên, mấy loại song tu bí pháp của Hoan Hỉ giáo Tô Tín quả thực không nhìn nổi. Bao gồm cả thủ hạ của hắn cũng sẽ không cải tu thứ này. Không chỉ bởi Tô Tín coi thường phương pháp song tu này mà bí thuật song tu này có thiếu sót hơi lớn.
Giai đoạn đầu khi tu luyện bí pháp song tu mặc dù tiến triển nhanh nhưng thế cổ chai hậu kỳ cũng lớn hơn nhiều. Không bằng đàng hoàng đi tu luyện mấy công pháp chính thống, không làm mấy cái tà môn ngoại đạo kia.
Chỉ có điều, Tô Tín xem thường mấy cái công pháp này nhưng các thế lực khác ở Lũng Tây đạo lại xem như lấy được trân bảo. Tô Tín vừa đi, bọn họ liền muốn bắt đầu tranh đoạt.
Lại thêm nửa canh giờ, thủ hạ của Tô Tín đã hoàn toàn dọn dẹp sạch sẽ Hoan Hỉ giáo. Hắn ngay lập tức dẫn người đến Tây Cương. Người của nhất mạch Hoan Hỉ hãy còn một Hoan Hỉ Miếu vẫn chưa được giải quyết!
Tô Tín từng nói muốn tiêu diệt toàn bộ người của nhất mạch Hoan Hỉ. Hoan Hỉ Miếu trốn tới Tây Cương cũng có sao? Dù gì thì hòa thượng chạy được, miếu không chạy được.
Lúc này, bên trong Thịnh Kinh thành, đám người Đại Thế Chí Thượng sư nhận được tin từ Hoan Hỉ giáo truyền đến, đều thở dài một cái.
Thật ra ngay từ lúc Tô Tín mới bắt đầu hành động bọn họ đã đoán được Tô Tín chuẩn bị động thủ với nhất mạch Hoan Hỉ. Bởi vậy từ trước đã an bài người đến Lũng Tây đạo chờ, tùy thời kiểm tra tình huống. Bằng không thì bọn họ cũng không cách nào nhận được tin từ Lũng Tây đạo nhanh như vậy.
Hoan Hỉ giáo nhất mạch Hoan Hỉ mặc dù xuất thân từ Mật tông bọn họ, nhưng người Hoan Hỉ giáo sớm đã phạm mấy trăm, mấy ngàn lần vào giới luật. Bây giờ bọn họ chỉ là Hoan Hỉ giáo trong Cửu Ngục tà ma mà thôi, không phải người Mật tông.
Cho nên, Tô Tín diệt toàn bộ Hoan Hỉ giáo mặc dù gây chấn động cực lớn với đám người Đại Thế Chí Thượng sư, nhưng trong thực tế, bọn họ ngay cả bàn cũng không bàn mà chỉ ở đây xem chuyện vui.
Hoan Hỉ giáo đã bước vào hàng ngũ Cửu Ngục tà ma cũng không phải thứ gì tốt. Thế nhưng, Tô Tín lại càng không phải thứ tốt gì. Vì lẽ đó, người của Mật tông cũng không để ý đến chuyện hai bên đó. Dù sao thì, với bọn họ mà nói cái này chẳng khác gì chó cắn chó một miệng lông.
Tuy nhiên, trong tin tức tiếp theo, chuyện nói đến dọa cho Đại Thế Chí Thượng sư giật mình. Tô Tín này lại chạy thẳng đến Tây Cương. Đây hẳn là xuất thủ với Hoan Hỉ Miếu, hoàn toàn là đuổi cùng giết tận nhất mạch Hoan Hỉ!
Hoan Hỉ Miếu bây giờ vẫn là Hoan Hỉ Miếu của Mật tông cho nên việc này bọn họ không thể không màng đến. Sau khi nhận được tin, Đại Thế Chí Thượng sư cũng ngay lập tức gọi người của Chân Ngôn Tông, Đại Uy Thiên Long Tự đến, hỏi xem ý của bọn họ thế nào.
Đại Thế Chí Thượng sư lấy tình báo từ Lũng Tây đạo gửi đến đặt trên bàn, lạnh nhạt nói: “Chư vị, đều nói một chút đi. Bây giờ Tô Tín đã chuẩn bị đến Tây Cương rồi, chúng ta nên làm gì nữa đây?”
Mọi người ở đây ai nấy đều trố mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng mở miệng trước.
Chuyện của Hoan Hỉ Miếu rất vướng tay chân với Mật tông. Bọn họ rất hiểu tính cách của Tô Tín, đồng thời cũng rất hiểu thực lực của hắn.
Xảy ra chuyện như vậy, bọn họ rốt cuộc có đi quản chuyện của Hoan Hỉ Miếu hay không cũng khiến đám người Đại Thế Chí Thượng sư hết sức lúng túng.
Một tên võ giả Dương Thần cảnh của Chân Ngôn tông cau mày nói: “Sớm biết như vậy thì lúc trước chúng ta không nên đi giúp Hoan Hỉ Miếu kia. Xem tai vạ bây giờ bọn họ gây ra đây này!
Nên chọc thì chọc, không nên dây vào cũng đi chọc. Nếu như lúc trước các ngươi làm theo lời ta, đuổi thẳng Hoan Hỉ Miếu ra khỏi Mật tông thì liệu có xảy ra chuyện bây giờ hay không?”
Ban đầu, Hoan Hỉ Miếu gây ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa, sau khi đám người Đại Thế Chí Thượng sư biết Dạ Già Nam tu luyện công pháp Huyết Ma giáo, thậm chí còn khinh nhờn hài cốt tiên nhân Phật tông bọn họ, hầu như tất cả đều đồng ý đuổi Hoan Hỉ Miếu khỏi Mật tông. Thậm chí còn phải nghiêm trị, hoàn toàn tuyệt diệt nhất mạch Hoan Hỉ Miếu.
Chỉ có điều sau đó bọn họ biết được Dạ Già Nam đã chết. Thêm vào đó, Long Tàng Tôn giả đều đẩy hết tất cả lên đám bốn người Dạ Già Nam. Thái độ của Long Tàng Tôn giả cũng hết sức thành khẩn sám hối. Điều này cũng khiến đám Đại Thế Chí Thượng sư không hạ thủ được.