← Quay lại trang sách

Chương 1710 Ngươi muốn có lực lượng không? (2)

Khi Cung Văn Vũ đã sắp tuyệt vọng, một bóng dáng chậm rãi đi đến, người mặc áo đen, đầu mang mặt nạ một nửa thiên binh, một nửa quỷ sứ, là minh chủ của Thiên Tru Minh vừa gặp, cường giả có thể so cao thấp với Danh kiếm Sơn Trang Hà Vô Sơn!

Trên người hắn không phát ra khí thế mạnh bao nhiêu, nhưng năm tên võ giả Đường Môn đều bị dọa ngây người.

Bởi vì người trước mắt vừa xuất hiện, ám khí mà bọn họ ném ra đều lơ lửng ở giữa không trung, dường như thời gian bi đông lại.

Thực lực này khủng bố đến mức khiến trong lòng bọn họ hoảng sợ không thôi, nhưng chưa đợi bọn họ nói cái gì, người kia phẩy ta một cái, năm người này không kịp hét thảm, bỗng hóa thành đống sương máu khuếch tán giữa không trung.

Nhìn người trước mắt, trái tim Cung Văn Vũ đập nhanh.

Hắn không quá sợ hãi Tô Tín, nhưng hắn khát vọng lực lượng cường đại giống như của Tô Tín, phất tay đã khiến kẻ địch trực tiếp chết không toàn thây.

Nhìn Cung Văn Vũ, ánh mắt của Tô Tín lộ chút hứng thú hỏi:

“Có phải ngươi đang cực kỳ khát vọng lực lượng? Nhưng ta nói cho ngươi, ngươi chân chính thiếu thốn không phải lực lượng, mà là một thế lực hiện tại có thể che chở ngươi!”

“Ngươi và Liễu Công Huyền, Hà Phong là bằng hữu tốt, cho nên đám người Đường Môn không dám ra tay với ngươi, đây là chỗ tốt của thế lực.”

“Nhưng luôn núp sau lưng bằng hữu tốt tìm kiếm che chở, lẽ nào ngươi không cảm giác mất mặt sao?"

Cung Văn Vũ nhìn Tô Tín, trong mắt lộ ra một chút hoảng sợ.

Cung Văn Vũ không chỉ sợ sức mạnh cường đại của Tô Tín, cũng hoảng sợ vì bị Tô Tín liếc qua đã nhìn thấu tâm tư của hắn.

Người trước mắt nói đúng, bị nhóm Liễu Công Huyền che chở khiến Cung Văn Vũ cảm thấy hơi mất mặt.

Cung Văn Vũ cũng có niềm kiêu hãnh của mình, nếu không thì vừa rồi trước khi Liễu Công Huyền đi, hắn mở miệng xin đi cùng về Thanh Châu Đạo Tạo Hóa Đạo Môn, chắc chắn Liễu Công Huyền sẽ không từ chối.

Tô Tín nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngươi là xuất thân tán tu, ngươi cũng nên biết khó khăn của tán tu.”

“Ngươi giết thiếu chủ của Đường Môn, kết quả bị người Đường Môn truy sát giống như chó nhà có tang, chạy trốn đến đất Thục.”

“Rõ ràng là thiếu chủ Đường Môn hành sự bá đạo, kết quả cuối cùng nhận được đãi ngộ không công bằng là ngươi, ngươi có từng suy nghĩ nguyên nhân chưa?”

“Nếu là Liễu Công Huyền và Hà Phong giết thiếu chủ Đường Môn, ta nghĩ sẽ là một kết quả khác.”

“Không nói đến Đường Môn nín nhịn, ít nhất bọn họ cũng không dám trắng trợn phái người đến truy sát ngươi."

Hai mắt Cung Văn Vũ đỏ ngầu nói:

"Hôm nay sỉ nhục, ngày sau khi ta võ công đại thành nhất định tìm Đường Môn, tự mình trả!”

Tô Tín chỉ hướng Cung Văn Vũ, trầm giọng nói:

“Dù ngươi võ công đại thành cũng vẫn không báo được thù này!”

“Cái gọi là võ công đại thành của ngươi là đến mức nào? Dung Thần hay Dương Thần?”

“Cho dù ngươi tương lai có thể trở thành đại tông sư võ đạo cảnh giới Dương Thần, nhưng ngươi biết thực lực của Đường Môn khủng bố cỡ nào không?”

“Thân là một trong tà đạo bát môn, Đường Môn là tông môn lấy sức chiến đấu đứng đầu hiếm hoi.”

“Đường Môn bày ra ở ngoài mặt có ba võ giả cảnh giới Dương Thần, đây chỉ là mặt ngoài, ai biết trong bóng tối Đường Môn có lão quái vật ẩn tu nào không?”

“Huống hồ trong Đường Môn còn có ám khí chí cường lúc trước lão tổ Đường Môn để lại, thậm chí sánh bằng một kích của cường giả cảnh giới Chân Vũ, ngươi cho rằng ngươi thăng cấp Dương Thần là đủ để báo thù rồi sao? Không đủ, còn kém xa lắm! Chân Vũ thì tạm được, nhưng vấn đề là ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc thăng cấp Chân Vũ?"

Cung Văn Vũ lặng im, cảnh giới Chân Vũ là tồn tại trong truyền thuyết, hắn thậm chí không dám mơ mộng.

Huống chi đợi đến hắn thăng cấp Chân Vũ, phỏng chừng nhóm người Đường Môn có thù oán với hắn đã chết hết.

Cung Văn Vũ đột nhiên ngước đầu lên nhìn Tô Tín, trầm giọng nói: "Vị tiền bối này, rốt cuộc ngươi có ý gì? Với thực lực của ngươi muốn giết ta dễ như trở bàn tay, kết quả ngươi chẳng những cứu ta, còn nói những lời này với ta, rốt cuộc ngươi có ý đồ gì?”

Tô Tín nhìn Cung Văn Vũ, chậm rãi nói: "Ngươi không có lực lượng, ta có thể cho ngươi lực lượng, ngươi không có thế lực, ta cũng có thể cho ngươi một thế lực che chở ngươi đầy đủ, gia nhập dưới trướng Thiên Tru Minh ta, toàn bộ giang hồ, xem như là Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn cũng đừng họng động vào ngươi!”

Tô Tín nói lời này không phải khoa trương, mà là sự thực.

Đừng nhìn Tô Tín hiện tại thực lực thua Thiếu Lâm Tự một mảng lớn, nhưng nếu hắn lấy hết thế lực trong tối ngoài sáng ra, dù là Thiếu Lâm Tự cũng đừng mơ động hắn.

Huyền Khổ là Chân Vũ, nhưng Địa Tàng Vương của Địa Phủ cũng là Chân Vũ, Tô Tín đánh liều bại lộ thân phận, Huyền Khổ cũng không thể giết được hắn.

Một mặt khác, Tây Bắc đã bị Tô Tín hoàn toàn kinh doanh thành địa bàn của chính mình, trong đất Tây Bắc, mệnh lệnh của Tô Tín tuyệt đối cao hơn lệnh từ triều đình.

Tương tự, Tô Tín đang gầy dựng Thiên Tru Minh cũng vì chuẩn bị cho ngày nào đó thân phận bị lộ.

Xưa nay trên giang hồ, những tông môn có chút lịch sử sẽ cố ý để lại một ít con bài chưa lật không bị người ta biết, đây là cố ý giấu dốt, như Hoan Hỉ Miếu rõ ràng không biết Đại Hoan Hỉ La Hán còn sống hay đã chết nhưng vẫn không dám mở cánh cửa bế quan, đây là biểu hiện lo lắng.