← Quay lại trang sách

Chương 1717 Tin tức xấu (3)

Ngày xưa dưới áp lực mạnh mẽ của Nhân Hoàng, bát bộ thảo nguyên đã liên hợp tạo thành Kim Trướng Hãn Quốc, nhưng ngay cả như vậy khi bọn họ đối mặt với hoàng triều ngày xưa, một chút sức lực chống trả cũng không có.

Cho nên lúc ban đầu bát bộ thảo nguyên liên thủ, đã lấy máu của tám vị cường giả Chân Vũ cảnh để đúc thần binh, rèn đúc ra Xích Huyết Trảm Long đao, chuyên để khắc chế Nhân Hoàng kiếm.

Chỉ có điều uy năng của Xích Huyết Trảm Long đao này không ai rõ, bởi vì nó từ khi được rèn đúc ra đến giờ vẫn chưa từng được sử dụng qua.

Chờ đến khi bên Kim Trướng Hãn Quốc cuống cuồng vội vã rèn đúc ra thần binh, Nhân Hoàng cũng đã chết, chỉ để lại một đời hoàng triều rối bời, cuối cùng thiên hạ đại loạn, ngay cả Kim Trướng Hãn Quốc cũng là bị ảnh hưởng, vậy nên Xích Huyết Trảm Long đao cũng đã biến mất một cách bí ẩn.

Có điều là do Kim Trướng Hãn Quốc cho rằng nó có thể sánh ngang với Nhân Hoàng kiếm, vậy nên Xích Huyết Trảm Long đao này mới được coi là so với Nhân Hoàng kiếm không hề yếu kém.

Trước mắt Đại Chu bởi vì vấn đề nội tình, thần binh chỉ có hai cái, một cái là Xích Viêm Bàn Long thương đoạt được từ Đại Tấn, hiện tại đang ở trong tay Thần Vũ đại tướng quân Tiết Chấn Nhạc.

Còn có một cái là Duy Ngã Đạo Kiếm đoạt được từ Thanh Thành kiếm, hiện nay ở trong tay ông tổ nhà họ Cơ, Cơ Vũ Lăng.

Chỉ có điều này hai cái thần binh này tuy rằng cũng là thần binh, nhưng hiển nhiên so với Xích Huyết Trảm Long đao chắc chắn kém hơn rất nhiều.

Thiết Chiến tiếp tục nói: "Điều cuối cùng, trước mắt thượng sư Xích Liệt Cách của Côn Già phái đã hòa giải với Kim Trướng Hãn Quốc. Căn cứ vào tin tức đó, Xích Liệt Cách lúc này đã đi tới Bắc Cương Vô Phong sơn, chuẩn bị mời Vô Phong sơn chủ, người đã hơn năm mươi năm chưa từng bước vào lại vào giới giang hồ, trên Thiên bảng cường giả được mệnh danh “Chiến Cuồng” Chiến Vô Nhị, từ đây ta có thể tưởng tượng được dã tâm trong lòng của Xích Cách Liệt."

Vừa nghe đến cái tên này, mọi người ở đây đều có chút đau răng, Kim Trướng Hãn Quốc điên rồi sao? Vậy mà lại muốn mời cái tên điên này đến.

Ba mươi sáu Thiên bảng, đều ba mươi sáu vị cường giả Chân Vũ cảnh cũng không phải đều là những cao thủ khổ tu lánh đời, trong đó cũng có mấy người có tính khí và tính cách vô cùng quái lạ, mà Chiến Vô Nhị này chính là một trong những người đó.

Tộc họ Chiến là một trong những bộ tộc cực kỳ mạnh mẽ thời kỳ thượng cổ Nhân tộc, đã từng tham gia quá trình vây giết yêu tộc. Nhưng về sau lại trở lên suy yếu, đến đời của Chiến Vô Nhị cả tộc chỉ còn lại đúng mình hắn, vì lẽ đó Chiến Vô Nhị tuy rằng không tính là tán tu, nhưng kỳ thực cũng không khác là mấy.

Tính cách của người này dường như giống hệt với bí danh của hắn vậy, Chiến Cuồng, bình sinh không làm gì khác ngoài chiến đấu, bất luận là đúng hay sai, cũng không cần có trận doanh, chỉ cần ý chí chiến đấu của hắn dâng lên liền đã có thể xông lên chiến đấu với người khác, vì lẽ đó mà những kẻ cùng thời với hắn đều gọi hắn Chiến Phong tử, chứ không phải là Chiến Cuồng.

Ngày xưa những năm cuối của Đại Tấn, quần hùng khắp nơi cùng nổi lên, cường giả đều ra mặt, rất nhiều Chân Vũ cảnh thời đó đều không còn tiếp tục bế quan. Chiến Vô Nhị đã nhân lúc này liên tiếp khiêu chiến vô số cao thủ trên giang hồ. Ba mươi sáu vị cường giả bên trong Thiên có lẽ đều đã bị hắn khiêu chiến hết một nửa.

Đương nhiên một tên điên dù ở đâu,ở thời điểm nào cũng điên cuồng đòi khiêu chiến như hắn đã làm hỏng không ít việc của người khác, cuối cùng làm mấy cường giả Chân Vũ cảnh thật sự rất tức giận, nên đã liên thủ trọng thương hắn.

Vì vậy lúc Đại Chu vừa mới ra Tương Nam, Chiến Vô Nhị cũng đã tới Kim Trướng Hãn Quốc nơi sâu xa nhất của phương Bắc, một quyền san bằng một đỉnh núi, sau đó xưng Vô Phong sơn, ở đây bế quan dưỡng thương, mãi cho đến hiện tại.

Tuy rằng hắn và Đại Chu chưa từng quen biết, nhưng lại biết đối phương rất khó chơi, giờ Xích Liệt Cách lại tìm đến Chiến Vô Nhị, hắn đây là có ý gì? Muốn thả tên điên này ra?

Đây chính là thủ đoạn hại người hại mình, đám người của Kim Trướng Hãn Quốc cũng không nghĩ rằng có thể chèn ép được Chiến Vô Nhị.

Trên giang hồ người điên là đáng sợ nhất, nhưng so với người điên, kẻ điên thuộc Chân Vũ cảnh còn đáng sợ hơn gấp vạn lần.

Tình báo truyền đến từ bên Kim Trướng Hãn Quốc khiến mặt mọi người đều có chút đanh lại. Kim Trướng Hãn Quốc nhiều động tác mạnh như vậy, nếu bọn hắn không phải đang mưu đồ cái gì thì kẻ ngu cũng không tin. Mà trong lịch sử cũng giống như thế, cho tới bây giờ Kim Trướng Hãn Quốc đều không buông bỏ ý định tiến công Trung Nguyên.

Lãnh thổ tứ phía của Trung Nguyên, mặt phía Nam những Man tộc trốn trong bụi kia là thực lực yếu nhất, bọn hắn trên cơ bản không có bao nhiêu thực lực, trừ phi gặp phải nạn đói năm tai họa, thật sự là đói sắp chết rồi, nếu không bọn hắn cũng không dám đến khiêu khích Đại Chu. Phía Đông là Đông Tấn, với tư cách đối thủ cũ của Đại Chu, Đông Tấn kế thừa một bộ phận sức mạnh truyền thừa từ Đại Tấn ngày xưa, “rắn chết trăm năm vẫn còn độc”, không thể không phòng, vì vậy Đại Chu cũng phái Đại Tướng Quân Hạng Sở Cuồng dũng mãnh phi thường đi trấn thủ biên cảnh Đông Tấn. Phía Tây thì không cần phải nói rồi, chính là ba mươi sáu nước Tây Vực, chỉ có điều ba mươi sáu nước Tây Vực này không ham tranh giành, bọn hắn nhiều lắm là tụ tập mấy nước nhỏ quấy rối tại biên giới một trận, nếu nói bọn hắn thật sự có can đảm liên hợp lại tiến công Trung Nguyên, điều đó trái lại là chẳng có một người nào tin. Vì vậy giữa tứ phía biên cương, thực lực mạnh nhất chính là Kim Trướng Hãn Quốc. Vào lúc Trung Nguyên lụn bại, kẻ duy nhất tiến công Trung Nguyên thành công, hơn nữa còn công thành đoạt đất chiếm lĩnh không ít lãnh thổ của Trung Nguyên cũng chỉ có Kim Trướng Hãn Quốc.