Chương 1775 Giở trò
Cho nên mọi người ở đây lập tức bỏ qua loại ý nghĩ này, Cơ Huyền Viễn ho khan một tiếng, nói:
"Ta thấy 'Trích Tinh Thủ' Hàn Giang Ly trong Hoàng Thất Cung Phụng Đường có quan hệ không tệ với Mật tông, đi tìm Hàn Giang Ly đi, khiến hắn giao lưu với người Mật tông."
Lúc này Hàn Giang Ly vẫn còn ở trong chiến trường Bắc Cương, nhưng thật ra không cần dùng nhiều võ giả cảnh giới Dương Thần ở chiến trường Bắc Cương, dù sao hiện giờ có một nửa lực lượng của Kim Trướng Hãn Quốc đều tập trung ở Đông Tấn, đang tấn công nội địa Trung Nguyên, đợi lúc Bàng Nguyên Đức mang người đi tới Trung Nguyên thì có thể mang bọn họ đi cùng.
Cơ Huyền Viễn triệu kiến, mật thám tập sự lập tức dùng bí thuật thông tri người bên chiến trường Bắc Cương, khiến cho bọn họ nhanh chóng đi tìm Hàn Giang Ly.
Đối với võ giả cảnh giới Dương Thần, Hàn Giang Ly chỉ dùng mấy canh giờ đã có thể chạy về Thịnh kinh thành từ chiến trường Bắc Cương.
Đi vào trong cung điện, Hàn Giang Ly chắp tay một cái nói:
"Ra mắt chư vị đại nhân."
Mặc dù hắn là người có tính cách cuồng ngạo, nhưng không phải đồ ngốc.
Người trong đại điện lúc này, bàn về địa vị thì đều ở trên hắn, quan trọng nhất chính là bọn họ đều là tồn tại đứng đầu trong cảnh giới Dương Thần, thực lực vững vàng vượt qua hắn, Hàn Giang Ly hiện giờ không dám làm càn.
Nhưng đến khi hắn thấy Tô Tín thì trong mắt lộ ra một tia lạnh lẽo.
Lần trước ở Hoan Hỉ Miếu Tây Cương, Tô Tín không giữ chút mặt mũi cho hắn, điều này khiến cho Hàn Giang Ly rất tức giận.
Nhưng hắn tức thì tức, cũng không thể làm được gì Tô Tín.
Bàn về địa vị ở triều đình thì Tô Tín cao hơn hắn nhiều, cho nên về mặt triều đình thì hắn không làm gì được.
Mà bàn về thực lực, lúc hắn ở Hoan Hỉ Miếu cũng từng giao thủ với Tô Tín, đến nay hắn vẫn khó thể quên luồng uy thế đó, dù Hàn Giang Ly cuồng ngạo nhưng hắn cũng biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Tô Tín.
Cho nên, từ sau khi xảy ra chuyện đó, Hàn Giang Ly vẫn luôn thầm ghi hận Tô Tín, nhưng lại không có hành động gì.
Cơ Huyền Viễn thấy Hàn Giang Ly tới, hắn không có để ý Hàn Giang Ly giở trò, mà là nói thẳng chuyện đã xảy ra cho Hàn Giang Ly biết.
Hắn mặc kệ tranh đấu nội bộ trong triều đình, chỉ cần các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì đấu như thế nào cũng không sao cả.
Sau khi Hàn Giang Ly nghe Cơ Huyền Viễn nói xong thì trong lòng vui vẻ.
Hắn cũng biết tình huống hiện giờ của Đại Chu, thân làm Hoàng Thất Cung Phụng, hắn đương nhiên sẽ ra tay, nhưng nếu Đại Chu thật sự đến tình trạng sống còn thì hắn sẽ không chôn theo Đại Chu.
Hiện tại Cơ Huyền Viễn an bài hắn đi mời Tác Nam Triệt của Mật tông xuất sơn, chuyện này đúng ý hắn, huống hồ nếu làm xong chuyện này thì sẽ là một công lao lớn, không nói khiến cho hắn trở thành người nắm quyền trên thực tế của Đại Chu như Lâm Tông Việt, Thiết Chiến, nhưng không khó để cho hắn chiếm giữ quyền lên tiếng nhất định trong Đại Chu.
Nhưng khi Hàn Giang Ly vừa định đáp ứng thì hắn chợt dừng một chút, bỗng nhiên nói:
"Vương gia, chuyện này ta vốn không nên chối từ, nhưng vấn đề là chuyện này không dễ giải quyết như vậy."
Hàn Giang Ly liếc nhìn Tô Tín một cái, nói:
"Ta có quan hệ không tệ với Mật tông, nhưng trong Đại Chu chúng ta có người đắc tội với Mật tông, vậy các ngươi cho rằng Mật tông vẫn sẽ giúp chúng ta vào thời điểm này sao?"
Tô Tín lạnh lùng liếc nhìn Hàn Giang Ly, tên này giống như một tên hề thích nhảy nhót, không đáng sợ.
Ngày xưa Chiến Vô Nhị khiêu chiến cường giả khắp thiên hạ, đắc tội vô số người, nhưng bởi vì người ta có thực lực, cho nên Chiến Vô Nhị bây giờ vẫn còn đứng trong Thiên bảng, vẫn vui vẻ nhảy loạn.
Mà Hàn Giang Ly rõ ràng không đủ thực lực nhưng dám đi trêu chọc đắc tội bất cứ ai, có thể sống đến bây giờ đúng là một dị số, nhưng hiện giờ hắn lại dám chủ động trêu chọc chính mình, Tô Tín chỉ có thể nói là hắn chán sống rồi.
Thậm chí đổi trường hợp khác, Tô Tín tuyệt đối sẽ khiến hắn không thấy được ánh mặt trời ngày mai.
Cơ Huyền Viễn cau mày nói:
"Vậy ý ngươi là gì?"
Hàn Giang Ly cười hai tiếng, nói:
"Ý của ta là để cho Tô đại nhân cùng đi, đến lúc đó phải trấn an người của Mật tông một chút, khiến cho bọn họ thuận lợi đáp ứng thỉnh cầu của chúng ta."
"Bằng không người của Mật tông đang tức giận, bọn họ sẽ đồng ý hay không thì ta không dám chắc."
Mọi người ở đây đều không nói gì, chỉ có Tô Tín lạnh lùng nhìn Hàn Giang Ly, hắn nói:
"Vậy ý ngươi là kêu ta đi theo để nhận sai với Mật tông?"
Hàn Giang Ly vội nói:
"Ta không hề nói như vậy, ta chỉ là vì phòng ngừa vạn nhất mới muốn Tô đại nhân đi cùng, nói không chừng người Mật tông sẽ rộng lượng, thấy Đại Chu chúng ta hiện tại gặp nạn rồi bọn họ sẽ chủ động ra tay giúp đỡ thì sao?"
Tô Tín cười lạnh một tiếng, Mật tông sẽ chủ động ra tay giúp đỡ sao?
Trước kia người của Mật tông đều sống ở Thịnh kinh thành, nhưng vì tin tức truyền ra ngoài trước lúc đại hội đoạt đao, người Mật tông lập tức toàn bộ đều rút ra Thịnh kinh thành, trở lại Tây Cương, thậm chí rút về không ít người ở Trung Nguyên, sợ bị tai bay vạ gió, rõ ràng không muốn cùng chung hoạn nạn với Đại Chu.