Chương 1784 Thiên Hạ Thất Bang (2)
Bên này tùy theo mật thám tập sự dốc hết sức truyền tin, chỉ mất chưa đầy ba ngày, Thiên Hạ Thất Bang trừ Cái Bang ra, tất cả đều nhận được thư của Tô Tín.
Anh Hùng Hội, trên Anh Hùng Lâu, Trần Độ nhìn tin tức Lục Phiến Môn truyền đến, cười hỏi:
“Vị Sở Giang Vương này của chúng ta thật là biết thêm chuyện, lần này lại đến Trung Nguyên cứu hỏa?”
“Chậc chậc, Đại Chu thật là hết chiêu trò rồi, trước kia xảy ra loại chuyện này đều là Đại Chu tự mình giải quyết, hiện tại thế nhưng mơ ước tông môn võ lâm chúng ta?”
Nhậm Bình Sinh trầm giọng nói:
"Chuyện này mặc kệ có phải là triều đình tổ chức hay không thì Kim Trướng Hãn Quốc xâm nhập Trung Nguyên, Anh Hùng Hội ta không thể không quản, xem như là không có Tô Tín truyền tin tới thì ta cũng quyết định mang theo Anh Hùng Hội ra tay.”
“Hiện tại nếu có Tô Tín đại biểu triều đình đứng ra tổ chức liên minh thì càng tiện, tập hợp lực lượng của Thiên Hạ Thất Bang và triều đình là có thể chống đỡ Kim Trướng Hãn Quốc."
Trần Độ nhức đầu xoa tóc:
"Hội chủ, ngươi làm ơn kiềm chế một chút, đừng quên ngươi chỉ mới vừa lành vết thương.”
Trần Độ đã bó tay với tính cách của Nhậm Bình Sinh, ngày xưa Mạc Thanh Hồi chịu đi Kim Trướng Hãn Quốc liều mạng với đám mọi rợ thảo nguyên vì dân chúng Trung Nguyên, bây giờ Nhậm Bình Sinh tuy không có thực lực của Mạc Thanh Hồi, nhưng không cần nói Trần Độ cũng đoán được, Nhậm Bình Sinh nhất định sẽ ra tay.
Cho nên bây giờ Trần Độ cần suy xét không phải là có ra tay hay không, mà là làm sao lưu giữ lực lượng của Anh Hùng Hội bọn họ ở mức độ lớn nhất.
Đương nhiên hiện tại chuyện này là do Tô Tín cầm đầu, Trần Độ thở phào một hơi.
Hiện tại bọn họ và Tô Tín đều là người của Địa Phủ, nếu cùng là người Địa Phủ, Tô Tín có hố ai cũng sẽ không hố bọn họ, cho nên lần này Anh Hùng Hội trực tiếp đi theo Tô Tín là được.
Nhậm Bình Sinh gật đầu nói:
"Ta sẽ cẩn thận, trực tiếp nói cho tất cả đệ tử của Anh Hùng Hội, chờ xuất phát, chuẩn bị ra tay đi."
Trần Độ vội vàng cản trở:
"Hội chủ, khoan sốt ruột, chúng ta đi Giang Hoài Đạo nghị sự trước, còn chưa biết chuyện này cuối cùng sẽ phát triển tới trình độ nào. “
Nhậm Bình Sinh nghi hoặc hỏi:
"Trong này còn có vấn đề gì?"
Trần Độ cười gian nói:
“Vấn đề bên trong rất lớn!”
“Nếu muốn tổ chức một liên minh, vậy liên minh này chắc chắn phải có một minh chủ trù tính chung toàn cục mới được, ai làm minh chủ? Chỗ tốt giấu trong đó là không thể đo lường.”
“Hợp tung liên hoành Thiên Hạ Thất Bang, hiệu lệnh võ lâm quần hùng chống lại Kim Trướng Hãn Quốc, vị trí minh chủ có thể thu hoạch thanh danh và uy thế rất nhiều, xung quanh trong Thiên Hạ Thất Bang nếu như có ai có thể ngồi vào vị trí minh chủ thì bang phái của người đó lập tức trở thành đứng đầu Thiên Hạ Thất Bang.”
“Anh Hùng Hội chúng ta không để ý thanh danh đó, cũng không cần, huống hồ chúng ta và Tô Tín cùng là người của Địa Phủ, chắc chắn phải nể mặt hắn, cho hắn làm minh chủ, nhưng bang phái khác có nghĩ như vậy không?”
“Tóm lại vấn đề này không dễ giải quyết, phải xem Tô Tín lần này chuẩn bị làm thế nào.”
“Nhưng Anh Hùng Hội ta thì dễ nói, mặt ngoài chúng ta chỉ cần giữ con đường trung lập là đủ rồi, đương nhiên lén giúp Tô Tín.”
Nhậm Bình Sinh thở dài một hơi, gật đầu.
Thật ra hắn càng hy vọng tất cả điều này trở nên đơn giản một ít, không âm mưu đấu đá, hạ gục Kim Trướng Hãn Quốc sẽ không quá khó.
Đương nhiên hắn cũng biết tất cả điều này đều là không thể nào, nơi nào có người thì chỗ đó có đấu tranh, càng miễn bàn có ích lợi lớn như vậy ở trước mắt.
Lúc này, trong Niên bang, đàn chủ bốn mùa xuân hạ thu đông đã tụ tập.
Đàn chủ Xuân đàn 'Phi Hoa Lưu Vân' Liễu Như Phong, đàn chủ Hạ đàn 'Bất Nhị Đao' Kim Khả Tín, đàn chủ Thu đàn 'Cửu sơn thần' Đổng Bất Nghi, đàn chủ Đông đàn 'Đông Lưu Thương' Trần Vạn Tam, bốn người vốn rải rác ở các đạo Đại Chu đều tụ hợp về.
Một người ngồi ở ghế chủ có dáng người cao lớn, tướng mạo hào phóng, mặt râu quai nón.
Tuy hắn mặc áo gấm hoa quý, trên mười ngón tay đều đeo nhẫn vàng bạc đá quý, trông như nhà giàu mới nổi, nhưng khí thế trên người cũng cuồng bạo vô cùng, quả thực là giống ăn cướp giặc cỏ còn hơn Kha Yến Nguyệt.
Người này là bang chủ Niên bang, Đoạn Long Thủ Kim Cửu Nguyệt.
Lần này Kim Trướng Hãn Quốc xâm nhập Trung Nguyên, thật ra tổn thất lớn nhất là Niên bang bọn họ.
Niên bang được gọi là đại bang đệ nhất thiên hạ, lập nghiệp dựa vào nghề vận chuyển đường nước, bang chúng cơ hồ trải rộng tất cả vùng sông nước Trung Nguyên, cửa hàng lớn nhất Thiên Hạ Thất Bang.
Vì thế Niên bang tất nhiên nổi xung đột với Kim Trướng Hãn Quốc. Kim Trướng Hãn Quốc không dám động vào những đại phái, nhưng người của Kim Trướng Hãn Quốc ngẫu nhiên động ích lợi của một số tiểu phái là chuyện bình thường, bởi vì Niên bang làm ăn quá lớn, cho nên một phần bang chúng đã nổi lên xung đột với Kim Trướng Hãn Quốc.
Thật ra lúc này không nên xung đột, phải chủ động né tránh mới đúng, dù sao với lực lượng hiện tại của Kim Trướng Hãn Quốc, Niên bang tuyệt đối không dám chống đối ngay mặt.
Như vậy là, trong khoảng thời gian này Niên bang tổn thất lớn nhất, hiện tại nhìn thấy Tô Tín truyền đến tin tức, khiến Kim Cửu Nguyệt động lòng.