Chương 1793 Tìm cái chết (2)
Lãnh Vô Ma gật đầu, nếu Tô Tín đều đã nói như vậy thì hắn sẽ làm theo.
"Đúng rồi, hiện tại ở bên ngoài Giang Hoài Đạo, Hoàng Thất Cung Phụng của Đại Chu, Hàn Giang Ly đang mang theo một đám binh sĩ Đại Chu đi biên giới chiến trường tra xét tin tức, ngươi phái mọi người ra ngoài cướp giết hắn.”
Lãnh Vô Ma ngây ra, Tô Tín là người của Đại Chu mà sao bây giờ muốn cướp giết Đại Chu?
Nhưng Lãnh Vô Ma học khôn, hắn không jỏi nhiều, chỉ bảo:
“Hoàng Thất Cung Phụng của Đại Chu là tồn tại cảnh giới Dương Thần, bên ta có thể phái ra ngoài, mạnh nhất cũng chỉ cỡ cảnh giới Dung Thần.”
Tô Tín trực tiếp vung tay lên nói:
“Ngươi mặc kệ Hàn Giang Ly, ta tự mình ra tay."
Lãnh Vô Ma gật đầu, trực tiếp vung tay lên, mang theo một đám người Thiên Tru Minh đi mất.
Tô Tín đứng yên tại chỗ không có động tác, thật ra nếu không phải hôm nay Hàn Giang Ly tìm đường chết xuất hiện phá hủy kế hoạch của hắn, Tô Tín không muốn dùng thủ đoạn cực đoan như vậy.
Dù sao Thiên Hạ Thất Bang chết nhiều người thì khi đối kháng Kim Trướng Hãn Quốc sẽ hơi yếu.
Nhưng hết cách rồi, Hàn Giang Ly một hơi nói toạc ra lằn ranh giới hạn của Tô Tín, bây giờ đám người Trầm Vô Danh có tự tin, quyết định hoàn toàn câu giờ với Tô Tín.
Đã vậy thì Tô Tín cho Trầm Vô Danh nhìn xem là Tô Tín nhịn được hay Thiên Hạ Thất Bang bọn họ nhịn lâu hơn!
Ba ngày sau, Hàn Giang Ly đã mang theo người đi tới biên giới Giang Hoài Đạo và Dự Nam Đạo.
Lúc này chiến hỏa thật ra vẫn chưa trải rộng toàn bộ Dự Nam Đạo, dù sao Trung Nguyên rộng mênh mông, dù không bảo vệ được hết nhưng Kim Trướng Hãn Quốc khó mà đánh chiếm ngay được.
Huống hồ Kim Trướng Hãn Quốc áp dụng chế độ chia binh, đánh hạ một đạo liền phái binh sĩ trấn áp, cho nên ban đầu bọn họ thế như chẻ tre, nhưng càng về sau thì càng thiếu người.
Lúc này Hàn Giang Ly cũng mang theo trên vạn binh sĩ Giang Hoài Đạo chuẩn bị đi vào Dự Nam Đạo tra xét tin tức.
Địch Kinh Phi ra tay đánh chết một võ giả cảnh giới Dương Thần của Kim Trướng Hãn Quốc, cảnh tượng ngày xưa đó Địch Kinh Phi cực kỳ uy phong, có thể nói là nổi bật vô cùng.
Hàn Giang Ly đương nhiên cũng muốn lập công lao như vậy, tiếc rằng không có võ giả cảnh giới Dương Thần thực lực yếu kém cho hắn giết.
Trong lúc Hàn Giang Ly nghĩ ngợi vẩn vơ thì xung quanh bỗng ùa ra một đống quân đội Kim Trướng Hãn Quốc, bọn họ gầm rống xông lên.
Lòng Hàn Giang Ly chùng xuống, không ngờ đối phương mai phục xung quanh cho bọn họ, bày ra cạm bẫy, kết quả là thám báo bên Đại Chu không phát hiện ra, chỉ có hai khả năng, một là do thám báo bên hắn quá mức phế vật, thứ hai là thực lực của binh sĩ quân địch rất mạnh, đã đạt đến trình độ có thể nghiền nát bọn họ.
Hiện tại Hàn Giang Ly ngược lại hy vọng là khả năng thứ hai, nếu thật sự để hắn xử lý một tồn tại cảnh giới Dương Thần thì lần này xem như không uổng công.
Kết quả là Hàn Giang Ly trực tiếp điên cuồng gào thét một tiếng, xung phong liều chết đi lên.
Người mang đội binh sĩ Kim Trướng Hãn Quốc này là một võ giả cảnh giới Dung Thần, thực lực tự nhiên không đánh lại Hàn Giang Ly.
Nhưng ngựa của đối phương cực kỳ thần dị, Hàn Giang Ly căn bản đuổi theo không kịp hắn, cho nên khi đối phương thúc ngựa chạy như bay thì Hàn Giang Ly cũng trực tiếp bộc phát ra toàn bộ nội lực đuổi theo.
Không giết võ giả cảnh giới Dương Thần được thì giết một võ giả cảnh giới Dung Thần cũng không tệ.
Còn đám binh sĩ Giang Hoài Đạo ở hậu phương có khi nào bởi vậy mà bị người Kim Trướng Hãn Quốc tổn hại nặng hay không thì Hàn Giang Ly không thèm quản, dù sao hiện tại hắn đã bất chấp tất cả, chỉ chăm chăm bắt sống võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc này, mang về tăng thêm một công tích cho lý lịch của chính mình.
Làm một chủ soái, Hàn Giang Ly rõ ràng là không hợp cách, bởi vì hắn thế nhưng vứt bỏ thuộc hạ của mình, đơn độc hành sự, đây là hành vi của mãng phu.
Như trong chiến trường Đại Chu, thực lực của Lâm Tông Việt xem như đứng đầu trong võ giả cảnh giới Dương Thần, nhưng dù vậy, lúc đánh nhau với Kim Trướng Hãn Quốc, Lâm Tông Việt không có mình trần ra trận đi giết địch, mà là ngồi ở trung quân đại trướng ra lệnh.
Nhưng Hàn Giang Ly không có chút xíu kinh nghiệm lĩnh quân, hắn có thể làm ra loại chuyện này cũng là chuyện bình thường.
Nhưng ngay lúc này, trong lòng Hàn Giang Ly vụt qua một chút cảm giác nôn nóng.
Hàn Giang Ly không bất chấp đuôi theo võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc kia, mà là lập tức dừng bước chân.
Võ giả cảnh giới Dương Thần giống như Hàn Giang Ly, tạm không nói cái khác, kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ rất dày dạn.
Nhất là Hàn Giang Ly còn đặc biệt thích tìm đường chết, bình thường hay kết thù kết oán với một số đại phái, hơn nữa bị cường giả của bọn họ truy sát, cho nên Hàn Giang Ly mẫn cảm với nguy hiểm rất cao.
Trong khoảnh khắc vừa rồi thoáng hiện cảm giác nôn nóng khiến Hàn Giang Ly thấy là lạ, so với công lao, Hàn Giang Ly tin tưởng vào cảm giác của mình hơn.
Cho nên Hàn Giang Ly dứt khoát xoay người định đi, nhưng lúc này, vô biên khí huyết sát cũng trong giây lát bao phủ hắn, trường kiếm run lên, đường kiếm này siêu khủng bố, giống như đâm ra từ địa ngục, thậm chí kích thích máu quanh người Hàn Giang Ly sôi trào.