Chương 1801 Quả hồng mềm (2)
Hàn đường chủ, ghi nhớ lời hôm nay ta đã nói, ngày mai nên lựa chọn như thế nào, ta nghĩ ngươi biết rõ.”
Tô Tín thu lại khí thế trên người, trong mắt bắn ra tia sáng lạnh lùng. Tô Tín không cho Hàn Thiên Sơn cơ hội nói gì thêm, trực tiếp xoay người rời đi.
Hàn Thiên Sơn ở trong phòng, im lặng, trong mắt lộ tia phức tạp.
Hàn Thiên Sơn không biết Tô Tín có dám ra tay diệt Bích Huyết Thanh Sơn Đường hay không, nhưng Tô Tín có năng lực đánh chết hắn, Hàn Thiên Sơn có thể xác định điểm này.
Bích Huyết Thanh Sơn Đường có được quy mô như hiện tại, thật ra trong đó không thể thiếu các loại mưu tính, vạch kế hoạch của Hàn Thiên Sơn.
Chẳng qua có nhiều tính toán hơn nữa cũng không cản nổi thực lực nghiền nát, loại cảm giác này khiến Hàn Thiên Sơn tràn ngập cảm giác thất bại.
Ngày xưa bị Mạnh Kinh Tiên đè, Hàn Thiên Sơn không dám ra tay, không ngờ rằng hôm nay một tiểu bối như Tô Tín mà có thể đứng ở vị trí ngày xưa của Mạnh Kinh Tiên, loại tình huống này khiến Hàn Thiên Sơn cảm giác có chút khuất nhục.
Nhưng dù khuất nhục đến đâu thì Hàn Thiên Sơn vẫn phải tiếp thụ hiện thực, đối với việc này hắn không dám lấy tương lai của Bích Huyết Thanh Sơn Đường ra cá cược, không dám cá bằng tính mệnh của mình, dường như đây không phải lựa chọn quá khó khăn.
Sáng sớm hôm sau, Tô Tín lập tức khiến người tìm người của Thiên Hạ Thất Bang đến họp, nhưng lần này nghị sự trực tiếp tổ chức trong diễn võ trường tổng minh Tam Giang Thủy Lộ, không chỉ có người của Thiên Hạ Thất Bang, còn có người của mấy trăm tông môn lớn nhỏ trong Trung Nguyên được phái tới hoặc là đại biểu.
Đương nhiên những tiểu phái tuy đông người, nhưng chân chính có thể đưa ra quyền quyết định vẫn là Thiên Hạ Thất Bang, chẳng qua bọn họ cũng là người sốt ruột nhất trong đó.
Gót sắt của Kim Trướng Hãn Quốc đã tàn phá Trung Nguyên, những đại phái có thể kê cao gối ngủ, cao tầng Kim Trướng Hãn Quốc đã tuyên bố một mệnh lệnh thép, khiến bọn họ không dám ra tay với các đại phái.
Hơn nữa trong khoảng thời gian này trừ Tô Tín phái người của Thiên Tru Minh lấy lý do giết đỏ mắt để tiến công Thiên Hạ Thất Bang ra, khu vực khác cơ hồ không có tin Kim Trướng Hãn Quốc xuống tay với các đại phái.
Đương nhiên, Kim Trướng Hãn Quốc không dám động vào đại phái, những tiểu bang phái tự nhiên thành mục tiêu của Kim Trướng Hãn Quốc, nhiều tông môn bị cướp bóc, những tông môn đó trong lúc phản kháng đã chết nhiều người, cho nên so với Thiên Hạ Thất Bang, bọn họ mới là thật sự muốn đốc xúc liên minh hình thành.
Người của Thiên Hạ Thất Bang ngồi vào chỗ, Trầm Vô Danh lộ vẻ mặt đắc ý, xem ra lần này Tô Tín định thỏa hiệp.
Kim Trướng Hãn Quốc đến với thế hung mãnh, chẳng qua Thất Hùng Hội bọn họ còn chống đỡ được, hơn nữa với thực lực, nội tình của Thất Hùng Hội thì chút tổn thương đó qua một thời gian ngắn sẽ hoàn toàn nuôi lại được.
Hơn nữa giải quyết Tô Tín là Thất Hùng Hội tự tin lấy được vị trí minh chủ.
Trong Thiên Hạ Thất Bang, bàn về thực lực tổng hợp, có thể nói Thất Hùng Hội bọn họ là mạnh nhất.
Niên bang tuy đông người, được gọi là là đại bang đệ nhất thiên hạ, nhưng thật ra rỗng ruột, có một số bang chúng không phải là võ giả Hậu Thiên cũng được tính vào cho đủ số.
Thực lực của Tranh Kiếm Minh tuy rằng cũng rất mạnh, nhưng mạnh ở chỗ một mình Địch Kinh Phi, những người khác toàn là ô hợp, không đáng lo.
Cho nên lần này nếu Trầm Vô Danh lấy được vị trí minh chủ, dựa vào uy vọng to lớn này, hắn hoàn toàn có thể lên vị trí đứng đầu Thiên Hạ Thất Bang.
Đám người đều ngồi vào ghế, Tô Tín cất cao giọng nói:
"Chư vị, trước mắt Kim Trướng Hãn Quốc thế tới rào rạt, võ lâm Trung Nguyên ta đã đến phút then chốt, cho nên chuyện liên minh không thể chậm trễ nữa, chư vị có ý kiến gì khác đối với việc tổ thành liên minh không?”
Lưu Thiên Phóng là người lên tiếng đầu tiên:
"Đương nhiên không có ý kiến."
Trầm Vô Danh liếc qua Lưu Thiên Phóng, hơi bất ngờ tại sao Lưu Thiên Phóng sốt ruột phát biểu ý kiến, phải biết rằng Kim Ngọc Lâu tổn thất không lớn.
Sau Lưu Thiên Phóng là người của Thiên Hạ Thất Bang khác đều biểu thị đồng ý liên minh, ngay cả Địch Kinh Phi cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Khi Tô Tín định nói tiếp thì Trầm Vô Danh bỗng lên tiếng:
“Tô đại nhân, chúng ta đều đã đồng ý chuyện liên minh, chẳng lẽ không nên tuyển ra chức minh chủ trước sao?”
Tô Tín mang theo ý cười nói:
"Thẩm Thiên Vương, chẳng lẽ ngày hôm đó ta còn chưa nói rõ ra sao? Đối kháng Kim Trướng Hãn Quốc thì Đại Chu ta bỏ sức lớn nhất, vị trí minh chủ trừ ta ra còn ai nữa? Ta vẫn giữ câu cũ, nếu ai có gan đi xung phong với Kim Trướng Hãn Quốc thì ta nhường chức minh chủ cho người đó!”
Trầm Vô Danh nét mặt sa sầm nói:
“Tô đại nhân, ngươi đang đùa giỡn chúng ta?”
Trầm Vô Danh vốn đinh ninh Tô Tín không chịu đựng nổi nữa, muốn trước tiên tổ thành liên minh, không ngờ rằng hắn thế nhưng còn muốn chiếm cứ vị trí minh chủ không chịu buông.
Mặt Trầm Vô Danh lộ vẻ giận dữ, hiển nhiên không ngờ rằng đều đã đến nước này rồi mà Tô Tín còn ngoan cố đến cùng.
Tô Tín nhìn Trầm Vô Danh, thản nhiên nói:
"Thẩm Thiên Vương, ngươi nói như vậy là ý gì? Xem ra ngươi đang chất vấn ta làm chủ của liên minh?”