← Quay lại trang sách

Chương 1803 Địch Kinh Phi (2)

Quan trọng nhất là Địch Kinh Phi cực kỳ cứng rắn, lúc trước Tranh Kiếm Minh nổi lên đã gặp nhiều gian nan hiểm trở, đám võ giả xuất thân Thiên Hạ Thất Bang có mặt ở đây đều giao tiếp với Địch Kinh Phi, người này từ lúc ra đường đời tới bây giờ chưa từng có lúc nào cúi đầu trước người khác.

Hiện tại khiến Địch Kinh Phi cam nguyện nhận Tô Tín làm minh chủ, nghe hiệu lệnh của hắn, Trầm Vô Danh cho rằng chuyện như vậy đã khó càng khó hơn.

Tô Tín nhìn Địch Kinh Phi, trầm giọng hỏi:

"Địch minh chủ có lời muốn nói?"

Địch Kinh Phi thản nhiên nói:

“Cái gọi là vị trí minh chủ chẳng qua là một thanh danh, Tranh Kiếm Minh không cần thanh danh, Địch Kinh Phi này cũng không cần thanh danh."

Lưu Thiên Phóng liếc qua Địch Kinh Phi, tiền thân của Kim Ngọc Lâu là giao dịch tình báo giang hồ, cho nên hắn hiểu rõ tư liệu về Địch Kinh Phi. Địch Kinh Phi một lòng nghiên cứu võ đạo, Tranh Kiếm Minh hành sự cũng vừa chính vừa tà, phỏng chừng Địch Kinh Phi thật sự nghĩ về vị trí minh chủ mang đến danh vọng đúng như lời đã nói, hắn chướng mắt.

Đương nhiên, e rằng Địch Kinh Phi sẽ không dễ dàng nhường vị trí minh chủ cho Tô Tín.

Quả nhiên, Địch Kinh Phi nói tiếp:

“Ta không cần vị trí minh chủ, ta cũng không cần liên minh này, muốn chống lại Kim Trướng Hãn Quốc thì Tranh Kiếm Minh ta tự nhiên sẽ ra tay.”

“Tô đại nhân muốn cho Tranh Kiếm Minh ta cũng gia nhập vào liên minh này thì đơn giản, trực tiếp dùng thực lực nói chuyện, thắng được ta thì Tranh Kiếm Minh gia nhập liên minh, nghe theo Tô đại nhân ngươi chỉ huy.”

“Nhưng nếu Tô đại nhân thua thì tất cả điều này tự nhiên sẽ không cần nói nhiều, trận chiến này, Tô đại nhân có dám nhận không?”

Tô Tín nhìn thẳng Địch Kinh Phi, trước kia hắn chưa giao tiếp với Địch Kinh Phi, nhưng có tư liệu tỉ mỉ về Địch Kinh Phi, nhìn từ phương thức hành sự lúc trước của Địch Kinh Phi thì đây là một người rất thẳng tính.

Tô Tín và Địch Kinh Phi đều là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, xây dựng mảng lớn cơ nghiệp, điểm giống nhau là hai người đều rất trẻ tuổi, điểm khác nhau là phương thức hành sự của hai người hoàn toàn khác nhau.

Tô Tín hành sự không từ thủ đoạn, chỉ nhận ích lợi, hễ chuyện gì ích lợi phù hợp yêu cầu của hắn thì Tô Tín sẽ dùng bất kỳ thủ đoạn nào.

Nhưng Địch Kinh Phi thì khác, hắn chỉ thừa nhận thực lực của mình, trong quá trình sáng lập Tranh Kiếm Minh, hắn không dùng âm mưu quỷ kế nào, dùng sức mạnh đè người, cực kỳ bá đạo.

Đương nhiên, nếu Địch Kinh Phi chỉ biết dùng sức mạnh trấn áp thì hắn cũng chỉ là một tên thô lỗ thiếu não.

Hắn không cần âm mưu quỷ kế tính toán người khác, người khác cũng sẽ dùng âm mưu quỷ kế tính toán Địch Kinh Phi.

Địch Kinh Phi nhìn ra những tính toán đó, cũng có thể dùng phương thức càng xảo diệu ít tốn sức giải quyết, nhưng hắn lựa cọn dùng nắm tay của chính mình giải quyết vấn đề, chỉ bằng điểm này đã nói lên tính cách của Địch Kinh Phi.

Địch Kinh Phi rất tự tin vào thực lực của mình, thậm chí tự tin đến mức cực đoan, người như vậy nếu như không lớn lên thì chỉ là kẻ lỗ mãng thiếu não, cố tình hắn trưởng thành đến thực lực và địa vị như hiện giờ,vậy thì rất khủng bố.

Tuy lúc bình thường Tô Tín rất thích dùng một ít âm mưu tính toán, đó là bởi vì Tô Tín thích dùng phương thức ít tốn sức nhất để giải quyết một việc.

Nhưng Tô Tín biết rõ võ giả chung quy còn cần dụng nắm đấm nói chuyện.

Trong số võ giả cảnh giới Dương Thần mà Tô Tín biết, tuy Mạnh Kinh Tiên còn là cảnh giới Dương Thần nhưng hắn cũng đã siêu thoát cảnh giới này, thậm chí không thể đối đãi với hắn như cảnh giới Dương Thần.

Còn lại võ giả cảnh giới Dương Thần khác có thể đứng ở đỉnh phong cơ hồ đều là tồn tại độc nhất vô nhị, Địch Kinh Phi xếp hạng bảy Địa bảng, thực lực tuyệt đối đứng đầu trong cảnh giới Dương Thần.

Đấu với tồn tại có thực lực như vậy, đối với Tô Tín hiện tại thì đây là cơ hội tốt để nghiệm chứng thực lực, cho nên nếu Địch Kinh Phi đưa ra yêu cầu đánh một trận, Tô Tín tự nhiên sẽ không từ chối.

Tô Tín nhìn Địch Kinh Phi, bước lên trước một bước, trầm giọng nói:

"Địch minh chủ muốn chiến thì tại hạ xin theo.”

Nhìn thấy Tô Tín đồng ý, những người có mặt xáo động, đặc biệt là đám người Lưu Thiên Phóng, cực kỳ khó hiểu.

Trong sáu nhà thì bốn nhà đã đồng ý gia nhập liên minh, hơn nữa Tranh Kiếm Minh mạnh cũng chỉ nhờ một mình Địch Kinh Phi, thực lực tổng hợp của hắn không quá mạnh, thiếu một Tranh Kiếm Minh không ảnh hưởng bao nhiêu với toàn bộ liên minh.

Có thể nói, nếu Địch Kinh Phi không muốn gia nhập liên minh, không muốn nghe theo Tô Tín chỉ huy thì cứ để hắn đi, cần gì phải đồng ý đánh với Địch Kinh Phi?

Còn về người bên ngoài có khi nào nói Tô Tín sợ đánh thì không cần lo lắng, Tô Tín hoàn toàn có lý do giải thích tất cả điều này.

Trước mắt gót sắt của Kim Trướng Hãn Quốc đã uy hiếp đến võ lâm Trung Nguyên, kéo dài mỗi một giây không chừng sẽ có một tiểu tông môn đối mặt uy hiếp đến từ Kim Trướng Hãn Quốc, Tô Tín thân là chủ của liên minh, tự nhiên phải đại kế, mà không phải ở đây so kè vũ dũng cá nhân.

Bây giờ Tô Tín trực tiếp đồng đấu với Địch Kinh Phi, lỡ như thua sẽ đả kích nặng đến thanh danh của hắn.