Chương 1872 Mạnh Kinh Tiên (2)
Tuy trước đó Tô Tín nói muốn đồng quy vu tận với Thiếu Lâm Tự không phải nói giỡn, nhưng nếu Thiếu Lâm Tự thật sự buộc Tô Tín vận dụng tất cả thủ đoạn thì chứng minh kế hoạch của hắn đã thất bại.
Đối diện Huyền Minh đã tức điên, Mạnh Kinh Tiên thản nhiên nói:
“Dịch Kiếm Môn ta không muốn khi dễ bất cứ người nào, cũng chưa từng ức hiếp ai, ta chỉ muốn mang đệ tử của Dịch Kiếm Môn ta trở về.”
Huyền Khổ nhìn Mạnh Kinh Tiên, chắp hai tay vào nhau nói:
“Chuyện này quan hệ đến thương sinh."
Mạnh Kinh Tiên nhìn thẳng Huyền Khổ, trong con ngươi không còn vẻ trống rỗng, dường như dần dần có tiêu cự, hắn thản nhiên nói:
"Đối với ta thì Dịch Kiếm Môn là thương sinh, ta chỉ muốn mang về đệ tử của Dịch Kiếm Môn ta.”
Thân là đệ nhất Địa bảng, cường giả nổi tiếng thiên hạ, trước đến nay Mạnh Kinh Tiên không phải là hiệp, Dịch Kiếm Môn đối với Mạnh Kinh Tiên là hai chữ ‘trách nhiệm’.
Hắn là chưởng môn của Dịch Kiếm Môn, hắn chỉ chịu trách nhiệm về Dịch Kiếm Môn, không quan tâm thiên hạ thương sinh, Dịch Kiếm Môn là thương sinh của hắn.
Nhiều lúc Tô Tín ra tay đều thích dùng mưu kế, bởi vì như vậy có thể dùng sức lực nhỏ nhất để hoàn thành một việc.
Chỉ khi nào thực lực của bản thân đến trình độ nghiền nát thì Tô Tín mới thích dùng bạo lực tuyệt đối để giải quyết vấn đề, ví dụ lúc trước đối diện n Vô Thường, rõ ràng một ánh mắt có thể giải quyết vấn đề, tự nhiên sẽ không cần nhiều âm mưu quỷ kế.
Nhưng Mạnh Kinh Tiên thì khác, phương thức giải quyết của hắn từ xưa đến nay chỉ có một điều, đó là kiếm trong tay mình.
Nhìn Huyền Khổ, Mạnh Kinh Tiên cầm kiếm, trầm giọng nói:
“Dịch Kiếm Môn Mạnh Kinh Tiên đặc biệt thỉnh giáo Huyền Khổ đại sư!”
Dứt lời, Mạnh Kinh Tiên đã rút trường kiếm ra, một thanh trường kiếm màu xanh sẫm, mang theo vô tận khí lạnh dày đặc.
Đây là phối kiếm của Mạnh Kinh Tiên, thiên binh cực phẩm 'Lưu Hàn Yên', nghe nói là năm xưa Mạnh Kinh Tiên từng đi hải ngoại, tìm được một khối vàng thép kỳ lạ, nhờ chú kiếm đại sư của Ba Thục Kiếm Các đúc ra.
Đương nhiên, bây giờ sự chú ý của mọi người đều không đặt vào kiếm mà đặt vào người Mạnh Kinh Tiên.
Có thể lấy Dương Thần cảnh ngay mặt đánh lại Chân Vũ cảnh không phải kiếm của Mạnh Kinh Tiên mà là chính hắn.
Tùy theo Mạnh Kinh Tiên rút kiếm, trong khoảnh khắc kiếm khí bắn ra, trên trăm dặm xung quanh Thiếu Lâm Tự đều có thể nhìn thấy kiếm ý cường đại ngưng tụ thật lâu không tán trên bầu trời Thiếu Thất Sơn.
Nhưng càng thêm khiến người khiếp sợ là sau lưng Mạnh Kinh Tiên, mọi người thấy rõ một bóng kiếm mơ hồ che kín trời, dường như lớn đến mức đâm lên tầng mây, lại như một hạt bụi trần, không chút bắt mắt trong toàn bộ thế giới.
Đây là một cảm giác cực kỳ quái dị, khiến người rất mất tự nhiên.
Mạnh Kinh Tiên nhích người, vận luật huyền ảo phát ra từ bóng kiếm kia.
Mãi đến giây phút này mọi người mới biết, bóng kiếm kia không phải siêu khổng lồ, cũng không phải bé xíu, đó là tâm kiếm của Mạnh Kinh Tiên, tâm lớn bao nhiêu, kiếm lớn bấy nhiêu.
"Pháp tướng!"
Trương Bá Đoan cay đắng phun ra hai chữ khiến đám người có mặt xôn xao.
Không ngờ Mạnh Kinh Tiên thăng cấp đến Chân Vũ? Thăng cấp Chân Vũ ngay trước mặt bọn họ?
Ở trong mắt người bình thường thì cường giả Chân Vũ cảnh tuy thần bí, nhưng đám người ở đây đều có lai lịch kinh người, bọn họ không phải chưa từng tiếp xúc tồn tại Chân Vũ cảnh.
Lúc này khí thế của Mạnh Kinh Tiên tăng vọt đến cực điểm, trong cảm giác của mọi người thì Mạnh Kinh Tiên đã biến mất, thay thế là một lỗ đen to lớn, đó là lực lượng thuộc về Mạnh Kinh Tiên, thậm chí có thể đối kháng với lực lượng thiên địa xung quanh.
Điều khiển lực lượng quy tắc thuộc về chính mình, đây là một trong những dấu hiệu của Chân Vũ cảnh.
Khí thế dâng lên, nơi Mạnh Kinh Tiên đi qua, trên trời dưới đất đều thành kiếm vực, tùy theo Mạnh Kinh Tiên đâm ra trường kiếm, trong phút chốc mọi thứ trong thiên địa đều hóa thành kiếm chém mạnh về phía Huyền Khổ.
Trông thấy cảnh này, trong mắt Trương Bá Đoan lộ tia kinh dị:
"Thông thiên Thần Kiều, hiệu lệnh thiên địa! Chẳng phải hắn chỉ mới thăng cấp Chân Vũ sao? Tại sao có thể chạm đến cảnh giới này?"
Tô Tín nhìn Mạnh Kinh Tiên, trong mắt cũng lóe tia sáng khác lạ.
Tô Tín hiện tại là Dương Thần cảnh đỉnh phong, đã đến lúc chuẩn bị đánh sâu vào Chân Vũ.
Cho nên vô luận là điển tịch về Chân Vũ cảnh trong Đại Chu hay Địa Phủ thì Tô Tín đều xem.
Đối với những võ giả giang hồ tầm thường, Chân Vũ cảnh đối với bọn họ là tồn tại trong truyền thuyết, cho nên những người này chỉ biết đại khái về Chân Vũ cảnh, có lẽ bọn họ cho rằng Chân Vũ cảnh là cực hạn của võ giả, chỉ tới cảnh giới đó.
Nói chính xác thì Tiên Thiên có ba cảnh, Nguyên Thần có ba cảnh, Chân Vũ cũng có ba cảnh.
Từng có vị cường giả thượng cổ dùng một câu nói hình dung Chân Vũ tam cảnh, Tô Tín cảm thấy khá chính xác.
Câu đó là: Ngưng pháp tướng, đạp Thần Kiều, đường thông thiên, đỉnh phong ngay trước mắt.
Cảnh giới thứ nhất trong Chân Vũ tam cảnh là cảnh giới Pháp Tướng, ngưng tụ pháp tướng, nắm giữ lực lượng quy tắc thuộc về riêng mình, có thể ngự không mà đi, đây là cảnh thứ nhất trong Chân Vũ, cảnh giới Pháp Tướng. Trong giang hồ, đa số cường giả Chân Vũ cảnh đều ở cảnh giới này.
Còn cảnh thứ hai trong Chân Vũ là cảnh giới Thần Kiều, muốn thông thiên nhất định phải bước vào Thần Kiều, lấy lực lượng quy tắc của chính mình hiệu lệnh lực lượng thiên địa, đây chính là đạp Thần Kiều.