Chương 1878 Trở về (2)
Còn lại một phần ba Ám Vệ là nhóm thực lực mạnh nhất, đám Ám Vệ này không phụ trách tình báo, chỉ phụ trách ra tay ám sát, là tổ chức vũ lực thuần túy.
Dặn Lý Phôi mấy chuyện này xong, Tô Tín lập tức đi vào trạng thái bế quan.
Quan sát Huyền Khổ và Mạnh Kinh Tiên giao thủ cho nhiều thu hoạch, bây giờ Tô Tín không thể buông bỏ bất kỳ cơ hội nào thăng cấp đến Chân Vũ, cho nên hắn cần tranh thủ thời gian tiêu hóa đoạn cảm ngộ này.
Trận chiến ở Thiếu Lâm Tự qua đi, Tô Tín trực tiếp bế quan, nhưng lần này bế quan không lâu, hắn chỉ mất nửa tháng đã hoàn toàn tiêu hóa cảm ngộ từ hai cường giả Chân Vũ cảnh giao thủ, hắn có thu được lợi, nhưng hữu hạn.
Đoạn cảm ngộ này không đủ để khiến Tô Tín chạm đến ngưỡng cửa Chân Vũ cảnh, nhưng có thể chỉ cho hắn phương hướng thăng cấp Chân Vũ.
Cô đọng lực lượng quy tắc thuộc về mình, Tô Tín đã tìm được phương hướng rồi, nhưng chưa thật sự bước ra một bước này.
Nhưng Tô Tín không sốt ruột, loại chuyện này không sốt ruột được, dù sao đa số võ giả Dương Thần cảnh trên giang hồ cơ hồ đều bị kẹt ở bước này, cả đời không thể tiến thêm nửa bước.
Tô Tín so với bọn họ thì chỉ có một ưu thế là tuổi tác, huống chi trừ một bước tiến dần này thì Tô Tín có suy nghĩ riêng, chính mình có thể dùng phương thức khác để thăng cấp Chân Vũ không?
Chậm rãi từng bước cô đọng quy tắc lực lượng không phải con đường duy nhất, ví dụ tốt nhất là Mạnh Kinh Tiên, hắn đi ra con đường của riêng mình.
Thật ra Tô Tín cũng xem như hạng người tâm cao khí ngạo, trước đến giờ hắn không cho rằng chính mình kém hơn bất cứ người nào, Mạnh Kinh Tiên có thể đi ra con đường riêng, Tô Tín tự nhiên cũng có thể.
Bởi vậy, sau khi đi ra chỗ bế quan, Tô Tín không cố ý tu luyện tiếp, mà là vừa sửa sang lại công việc Tây Bắc Đạo vừa suy nghĩ chính mình rốt cuộc có thể đi một con đường của riêng mình hay không.
Cứ thế trôi qua gần nửa năm, chuyện Thiếu Lâm Tự dần bình ổn.
Dù sao Thiếu Lâm Tự đã tuyên bố phong sơn, cũng quả thực không có gì để nói, hơn nữa Tô Tín và Dịch Kiếm Môn là hai đương sự cũng không lên tiếng, cho nên sự tình dần lắng xuống.
Nhưng sự tình lần này cũng khiến Tô Tín chú ý tới một người, người này là giang hồ phong môi thấy tận mắt toàn quá trình chuyện Hinh Nhi, đường chủ của Thất Tinh Đường Nhữ Nam Đạo, Đồng Vũ Dương.
Khi đó Tô Tín sốt ruột cứu Hinh Nhi, hắn tự nhiên là sẽ không chú ý đến một giang hồ phong môi.
Nhưng sau khi xảy ra chuyện, Đồng Vũ Dương quyết đoán ra tay, đứng ở lập trường công bằng tuyệt đối viết ra mấy tin tức này, phát tán vào giang hồ, dẫn tới toàn bộ giang hồ sôi trào, cường giả các đường tụ tập ở Thiếu Lâm Tự, tạo áp lực rất lớn cho Thiếu Lâm Tự, xem như gián tiếp giúp Tô Tín.
Dù sao Thiếu Lâm Tự thái độ cương quyết, sự tình càng làm rùm beng thì Thiếu Lâm Tự càng mất mặt hơn, bọn họ cũng sẽ càng dễ thỏa hiệp.
Đương nhiên mấy thứ này đều không phải là điều Tô Tín quan tâm, hắn chỉ quan tâm một điều, đó là cái nhìn đại cục của Đồng Vũ Dương này.
Người này lúc trước cảm ngộ viết ra chi tiết vụ việc, còn viết phản ứng và đối sách của Tô Tín, Mạnh Kinh Tiên, Thiếu Lâm Tự.
Đồng Vũ Dương thông qua các loại tư liệu lưu truyền trên giang hồ phân tích rõ ràng thực lực và tính cách của ba phương, bất ngờ là đúng phân nửa.
Tuy rằng chỉ là phân tích đúng phân nửa, nhưng một nửa khác bị sai là do Mạnh Kinh Tiên.
Dù sao ngay cả Tô Tín đều không ngờ Mạnh Kinh Tiên dữ dằn như thế, bế quan hơn mười năm nhảy lên Nửa Bước Thần Kiều, tin tưởng trừ Mạnh Kinh Tiên ra, không ai trên giang hồ có thể đoán trúng được.
Đồng Vũ Dương không ngờ tới điểm này, cho nên phỏng đoán tiếp theo của hắn đều sai.
Nhưng dù vậy, biểu hiện của Đồng Vũ Dương cũng đủ choáng ngợp, phải biết rằng hắn chỉ là một phong môi địa phương nhỏ ở Nhữ Nam Đạo, tư liệu về đám người Tô Tín, Thiếu Lâm Tự mà Đồng Vũ Dương biết chỉ là tư liệu công khai lưu truyền trên giang hồ, trong đó còn kèm theo một số tin đồn không thật, nhưng hắn bằng vào mấy thứ này đã có thể tính ra những kết quả tường tận này, trên giang hồ không có nhiều người có bản lĩnh như thế.
Cho nên sau khi biết chuyện này, Tô Tín lập tức khiến người của Ám Vệ đi Nhữ Nam Đạo ‘mời’ Đồng Vũ Dương đến Tây Bắc Đạo.
Thật ra gần đây Đồng Vũ Dương rất buồn bực, dựa vào chuyện này khiến tổ chức phong môi của hắn, Thất Tinh Đường hoàn toàn nổi tiếng, rốt cuộc có thể không cần yên phận trong một góc Nhữ Nam Đạo, có thể phát triển ra bên ngoài.
Nhưng mãi khi thật sự phát triển ra ngoài, Đồng Vũ Dương mới biết khó xử trong đó.
Giang hồ phong môi cũng xem như người giang hồ, cần thực lực nhất định.
Thất Tinh Đường của hắn muốn phát triển ra ngoài thì định sẵn sẽ xung đột với thế lực giang hồ phong môi địa phương.
Thất Tinh Đường không sợ những người này, nhưng vấn đề là những người này chơi xấu tìm một số thế lực vũ lực địa phương đối phó bọn họ, điều này khiến Đồng Vũ Dương không kiên trì nổi.
Đương nhiên, Đồng Vũ Dương hiểu cho điều này, dù sao trên giang hồ hiện tại tổ chức tình báo có thể bao trọn giang hồ trừ Đại Chu Lục Phiến Môn ra thì chỉ có Thiên Cơ Cốc, nơi khác mỗi đạo đều có giang hồ phong môi riêng, hiện tại đột nhiên toát ra một người muốn đập nát bát cơm của bọn họ, đám người này đương nhiên phải đánh trả.