← Quay lại trang sách

Chương 1886 Kế hoạch(1)

Vì một thứ gân gà mà đưa một võ giả Dương Thần cảnh đỉnh phong, tư chất choáng ngợp đi liên nhân, Tô Tín nghiêm trọng hoài nghi đầu óc của người Tiêu gia có phải bị lừa đá hay không.

Bây giờ thì tốt rồi, Tiêu Xước hoàn toàn cùng Tiêu gia trở mặt thành thù, xem bộ dạng của nàng thì sự tình lần này qua đi, Tiêu gia cũng không yên được.

Giang hồ này tuy là giang hồ của nam nhân, nhưng thật ra không dễ chọc nhất là nữ nhân, hơn nữa còn là loại nữ nhân thực lực rất mạnh.

Tô Tín thầm bi ai thay cho Tiêu gia một giây, hắn hỏi:

"Nếu ngày xưa Tiêu gia đưa nàng đi liên nhân là vì trao đổi thời hạn sử dụng xá lợi võ đạo mười năm với Độc Cô thị, vậy lần này Tiêu Hoàng và Thượng Quan thị cũng là vì vậy?”

Tiêu Xước gật đầu nói: "Đúng rồi, sau khi dùng ta đổi mười năm, Tiêu gia lại lấy ra nhiều giá đắt đổi mười năm từ Gia Cát thị.”

“Nhưng thực lực của Thượng Quan thị chỉ đứng sau Tiêu gia ta trong sáu thế gia, thứ Tiêu gia có thể trả được thì Thượng Quan thị không thiếu, cho nên lần này Tiêu gia lại liên nhân, chẳng qua đối tượng đổi thành điệt tử của ta, từ nay chính thê của hắn là người của Thượng Quan thị.”

Tô Tín hỏi:

“Đã chọn thời gian ra tay chưa?”

Đáy mắt Tiêu Xước lóe tia sáng lạnh:

“Ngay ngày hôn lễ.”

Ánh mắt Tô Tín lộ tia kỳ lạ, hỏi:

“Đại hôn lần đầu của Tiêu Hoàng mà nàng định phá hư luôn sao?”

Tiêu Xước nửa cười nửa không nói: "Yên tâm đi, điệt tử kia của ta sẽ không oán ta, ngược lại hắn sẽ rất cảm kích ta, chờ đến ngày đó ngươi liền biết.”

“À, Thượng Quan thị cũng là hạng người không thấy thỏ sẽ không thả ưng, chờ đến ngày đó Thượng Quan thị mới đồng ý giải trừ trận pháp trên xá lợi võ đạo, cho Tiêu gia tiếp tục sử dụng, cho nên chỉ có ngày này Tiêu Thiên Ngạo mới lấy xá lợi võ đạo ra.”

“Đến lúc đó chúng ta trong lúc giết Tiêu Thiên Ngạo thì cướp luôn xá lợi võ đạo, thứ này coi như thù lao ta trả cho ngươi, ngươi hiện tại đã là Dương Thần cảnh đỉnh phong, cộng thêm ngộ tính và thiên tư của ngươi, thứ này ở trong tay ngươi mạnh hơn những kẻ tài trí bình thường gấp trăm lần."

Tô Tín cau mày hỏi:

“Nhưng không có sáu thế gia cởi bỏ trận pháp, cho dù ta được đến xá lợi võ đạo thì có ích lợi gì?"

"Vậy trực tiếp đánh nát nó.” Mạnh Bà dửng dưng nói: “Giá trị thật sự của xá lợi võ đạo nằm ở cảm ngộ của vị cường giả Thông Thiên cảnh kia, lực lượng trong đó có thể rút ra được hay không đều không quan trọng, còn về công năng gân gà thời gian ngừng lại, không lẽ ngươi có hứng thú?”

“Cho nên không cướp được thì trực tiếp đánh nát, chúng ta chỉ cần cướp được một phần đã đủ rồi, dù sao chúng ta chỉ cần cảm ngộ trong đó.”

Tô Tín gật đầu nói: "Vậy thì tốt, chỉ chờ ngày Tiêu Hoàng đại hôn rồi hành động.”

Lúc trước Tô Tín còn đang nghĩ làm sao mới tìm được cơ duyên bước vào Chân Vũ cảnh, không ngờ hiện tại có một cơ hội đến, tuy Tô Tín không biết cơ hội này có dùng được hay không.

Cho nên, muốn thăng cấp Chân Vũ thì cơ duyên khí vận không thể thiếu, thí dụ như Tiêu gia, mưu đồ kiến lập hoàng triều hơn mười lần, đáng tiếc một lần đều không thành công, chỉ có thể nói đây là mệnh.

Bởi vậy, sau khi xác định thời gian ra tay với Tiêu Xước, Tô Tín luôn ở yên trong Tiêu gia, không làm gì.

Dù sao quan hệ giữa hắn và Tiêu gia không được tốt, hắn có giao hẹn với Tiêu Xước rồi, trong khoảng thời gian này tốt nhất là ít gây chuyện.

Chờ mười ngày sau, hôn lễ của Tiêu Hoàng chính thức bắt đầu, đám người Tô Tín ngồi trong lâm viên của Tiêu gia.

Bởi vì quá nhiều người đến, cho nên Tiêu gia cũng sẽ không đặt hội trường hôn lễ trong phòng mà tổ chức ở lâm viên, dù sao chỗ bên ngoài Tiêu gia bọn họ đủ lớn.

Lần này Tiêu Hoàng đại hôn, năm thế gia khác đều phái võ giả Dương Thần cảnh tự mình đến tham gia, môn phái khác cũng cử nhiều cường giả đến. Quan hệ khá gần gũi với Tiêu gia, không có ân oán gì trên cơ bản đều là người chấp chưởng tông môn tự mình tiến đến, một số người không quá quen thuộc thì phái đại biểu tới.

Cho nên Tô Tín thấy nhiều người quen, trong đó có Trầm Vô Danh của Thất Hùng Hội, Địch Kinh Phi của Tranh Kiếm Minh, Trương Bá Đoan của Tạo Hóa Đạo Môn cũng đến, rất nể mặt Tiêu gia.

Đương nhiên, Thiếu Lâm Tự không tới, hiện tại Thiếu Lâm Tự đang phong sơn, câu nói này không phải nói chơi, người của Tiêu gia chỉ đưa thiệp mời đến, Thiếu Lâm Tự trả lễ ngay tại chỗ.

Tô Tín đi tới bàn của Độc Cô thị, ngang nhiên ngồi xuống cạnh Tiêu Xước, nhỏ giọng truyền âm hỏi:

“Người mà nàng sắp xếp đã đến hết chưa?”

Tiêu Xước nói:

“Gần như tới đủ rồi, đến lúc đó ngươi xem tình huống rồi ra sân là được.”

Tô Tín nhẹ gật đầu, hôm trước hắn không hỏi Tiêu Xước rốt cuộc mời ai lại đây, nhưng chắc chắn nàng có tự tin, nếu không thì nàng đã chịu đựng hơn mười năm, cũng không đến mức hiện tại sốt ruột ra tay.

Chẳng qua Tô Tín ngồi xuống bên cạnh Tiêu Xước, Độc Cô thị và người của mấy thế gia ở bàn đó đều sửng sốt.

Theo đạo lý mà nói Tô Tín là minh chủ của liên minh bảy bang, có thể ngồi chỗ Thiên Hạ Thất Bang, thế lực triều đình xung quanh Giang Nam Đạo cũng cử người đến, ví dụ như Cổ Đông Lai, ngươi ngồi xuống bàn của bọn họ cũng được, nhưng bàn này toàn là người của sáu thế gia, Tô Tín nhà ngươi ngồi ở đây là sao?