Chương 1905 Kết thúc(2)
Đương nhiên, bọn họ nói thế hệ trẻ là thời đại của những cường giả Dương Thần cảnh đang tuổi tráng niên như Tiêu Vô Cực, Địch Kinh Phi chứ không phải những võ giả Nhân Bảng.
Tồn tại cảnh giới Chân Vũ tuy rằng được gọi là Lục Địa Thần Tiên, nhưng dù là thần tiên cuối cùng cũng phải chết.
Mấy năm gần đây không thiếu cường giả cảnh giới Chân Vũ thăng cấp, giống như Thiết Ngạo, Mạnh Kinh Tiên, Mạc Qua đều thăng cấp đến Chân Vũ cảnh, bọn họ thăng cấp cũng đại biểu cho lớp võ giả lớn tuổi bỏ mạng.
Đương nhiên, Mạc Qua bỏ mạng chỉ là một ngoài ý muốn, dù sao đây chính là quốc chiến giữa Đại Chu và Kim Trướng Hãn Quốc, trong đó còn liên lụy đến Đông Tấn và một phần lực lượng của ba mươi sáu nước Tây Vực, trường hợp lớn như vậy bị tổn thất một ít lực lượng ngược lại rất bình thường, thậm chí chỉ chết một Mạc Qua đã xem như ít.
Phải biết rằng, cuối năm Đông Tấn, hơn hai mươi năm Đại Chu nổi lên, số cường giả cảnh giới Chân Vũ bỏ mạng thậm chí mười ngón tay không đếm hết, đó mới là hạo kiếp giang hồ.
Dù Đại Chu là bên thắng cuối cùng cũng mất ba tên cường giả cảnh giới Chân Vũ trong đại chiến, chẳng qua Đỗ Nguyên Thánh, cường giả cảnh giới Chân Vũ hoàng tộc họ Cơ bỏ mạng là do nội đấu.
Chuyện bên Tiêu gia kết thúc, Tô Tín trực tiếp về Tây Bắc Đạo, chuẩn bị tham ngộ xá lợi võ đạo này, hắn mặc kệ đống lộn xộn bên Tiêu gia.
Khi Tô Tín về Tây Bắc Đạo, việc ở Tiêu gia khiến Địa Bảng nghênh đón một lần đổi mới, Tô Tín tiến bộ rất nhỏ, hắn chỉ lên một bậc, đá rớt hạng ba Địa Bảng vốn là một trong Cửu Ngục Tà Ma, thiên chủ của U Minh Thiên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên, ‘Cửu U Ma Quân’ Chương Hạo Nguyên, thăng cấp lên hạng ba Địa Bảng.
Cùng là đánh chết cường giả cảnh giới Chân Vũ, lần trước đám người Tô Tín hợp sức kiếp sát Mạc Qua mới là cứng chọi với cứng giết đối phương, mà lần này bọn họ chém giết Tiêu Thiên Ngạo có các loại trùng hợp, cuối cùng nếu không phải Tiêu Vô Cực lộ ra điểm yếu của Tiêu Thiên Ngạo thì cuối cùng đám người Tô Tín chỉ có nước tiêu hao chết Tiêu Thiên Ngạo, chứ không phải giết hắn.
Cho nên trận chiến này căn bản không bày ra thực lực thật sự của Tô Tín, nên hắn chỉ lên một bậc.
Cùng thăng cấp lên Địa Bảng còn có Tiêu Xước, sau khi nàng bày ra thực lực của mình thì đá rớt hạng bảy Địa Bảng Trầm Vô Danh, thuận lợi thăng cấp đến hạng bảy Địa Bảng.
Đương nhiên, ở trong mắt Tô Tín thì xếp hạng của Tiêu Xước còn hơi thấp, thực lực thật sự của nàng đủ xếp vào tốp năm Địa Bảng.
Phải biết rằng, trong trận chiến này Tiêu Xước chỉ sử dụng công pháp của Tiêu gia, chưa dùng công pháp của Địa Phủ.
Những năm gần đây Tiêu Xước tuy rằng mặt ngoài tu luyện công pháp của Tiêu gia, nhưng nàng tu chủ yếu là công pháp của Địa Phủ.
Đồng dạng, thân phận của nàng trên giang hồ là chính thê của Độc Cô Diêm, đại tiểu thư của Tiêu gia, mặt ngoài nàng tự nhiên không có nhiều cơ hội thực chiến, cho nên Tiêu Xước rất ít dùng bộ võ công đó của Tiêu gia đấu với người.
Tiêu Xước chân chính nắm giữ sát chiêu vẫn là những công pháp võ kỹ của Mạnh Bà trong Địa Phủ, dù sao mấy thứ này nàng đều đã quen thuộc mấy chục năm, sử dụng quen tay hơn võ kỹ Tiêu gia mà nàng đang thi triển nhiều.
Tô Tín không suy nghĩ nhiều nữa, chờ sau khi về Tây Bắc Đạo, hắn lập tức đi vào trạng thái bế quan, lấy ra xá lợi võ đạo kia.
Thứ gọi là xá lợi võ đạo này chỉ to cỡ trứng bồ câu, có hình tròn bất quy tắc, xám tro, trông đặc biệt không bắt mắt.
Hơn nữa mặt trên rậm rạp cấm chế, mấy thứ này hiển nhiên đều là đám người sáu thế gia lúc trước để lại trên xá lợi võ đạo.
Tô Tín không nghiên cứu kỹ về phá trận, huống hồ hiện tại hắn muốn dùng cũng không phải lực lượng của xá lợi võ đạo, nếu Mạnh Bà nói hủy xá lợi võ đạo không ảnh hưởng đến cảm ngộ thì Tô Tín cũng sẽ không do dự, trực tiếp bắn ra một luồng kiếm khí, chớp mắt xé rách tất cả trận pháp cấm chế, xá lợi võ đạo cũng vỡ thành ba mảnh. Trong phút chốc lực lượng huyền ảo tinh thuần tiêu tan trong thiên địa, lực lượng đó dày đặc đến nỗi Tô Tín giật mình, giống như sắp hóa thành thể lỏng.
Hơn nữa không chỉ là Tô Tín, khoảnh khắc xá lợi võ đạo vỡ nát, gần như toàn bộ Phi Long thành đều cảm giác được thiên địa nguyên khí xung quanh dày đặc mấy phần.
Chỉ tiếc những lực lượng này đều là tiêu tan trong thiên địa, dù Tô Tín muốn hấp thu cũng không làm được.
Thật ra ở trong mắt Tô Tín thì xá lợi võ đạo và xá lợi tử của Phật tông là tồn tại vi phạm thiên địa luân hồi.
Võ giả có lực lượng đầy mình tuy là tự tu luyện mà ra, nhưng nếu có thể một phương thiên địa này tẩm bổ, không thu nạp lực lượng thiên địa thì võ giả không thể nào tu luyện đến cảnh giới này.
Cho nên đa số võ giả khi sắp hết tuổi thọ đều là lựa chọn tán công quy khư, trả lực lượng của chính mình cho thiên địa, đây chính là một luân hồi.
Thiếu Lâm Tự thì bởi vì có bí pháp ngưng tụ xá lợi tử nên võ giả của Thiếu Lâm Tự cơ hồ sẽ không lựa chọn tán công quy khư, mà là để xá lợi tử của mình lại Thiếu Lâm Tự, cống hiến lực lượng cuối cùng của mình cho Thiếu Lâm Tự.