← Quay lại trang sách

Chương 1917 Cầu viện(2)

Nói xong câu đó thì Công Tôn Độ bước đi hướng khác, nhưng thật ra nơi hắn đến giống hệt Tô Tín.

Lúc này Tô Tín rời khỏi Hoàng thất Cung phụng đường, biểu cảm âm trầm.

Quan hệ giữa Tô Tín và Triệu Vũ Niên không tệ, lẽ ra dù Triệu Vũ Niên muốn từ chối hắn cũng phải gặp mặt mới đúng.

Kết quả hiện tại Triệu Vũ Niên không chịu gặp mặt Tô Tín, còn nhờ người nhắn rằng đã biết chuyện, hiển nhiên là có người trước tiên đánh tiếng với Triệu Vũ Niên, không cho hắn ra tay.

Chuyện Thiếu Lâm Tự lần trước hoàn toàn là việc riêng của Tô Tín, cho nên không có đi tìm triều đình, đồng dạng triều đình Đại Chu cũng không ra tay.

Nhưng sự tình lần này, ngôn luận của Đại Hoan Hỉ La Hán rõ ràng đã liên quan đến toàn bộ Tây Bắc Đạo, kết quả triều đình vẫn không định nhúng tay vào, rõ rành rành là nhằm vào hắn.

Tô Tín cười nhạt một tiếng, trực tiếp xoay người đi Lục Phiến Môn.

Chờ sau khi Tô Tín đến Lục Phiến Môn, lập tức có võ giả của Lục Phiến Môn tự mình dẫn hắn đi gặp Thiết Chiến.

Bây giờ trên người Tô Tín còn treo danh tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, những bộ khoái của Lục Phiến Môn đương nhiên phải cung kính với hắn hơn một chút.

Nhìn thấy Tô Tín tiến đến, Thiết Chiến cười hỏi:

“Xem ra ngươi định đối phó Hoan Hỉ Miếu?"

Tô Tín gật đầu nói:

“Nếu Đại Hoan Hỉ La Hán đã hùng hổ tuyên bố mà ta không ứng đối, chẳng lẽ thật sự xách đầu người đi xin tội?”

Thiết Chiến nghe vậy không khỏi nhếch miệng cười cười nói:

“Vị cường giả cảnh giới Chân Vũ mới lên này hiển nhiên bế quan đến mụ đầu, mơ hồ không rõ, ta nghĩ sau khi hắn biết tư liệu của ngươi chắc chắn sẽ hối hận vì đã làm ra quyết định này."

Lúc trước Thiết Chiến nghe được tin tức này cũng khá là bất ngờ, bởi vì biểu hiện của Đại Hoan Hỉ La Hán thật sự là hơi cuồng vọng, giống như xem Tô Tín là gà đất chó nhà.

Nhưng phải biết rằng hiện giờ trong tay của Tô Tín có hai tính mệnh của cường giả cảnh giới Chân Vũ, tuy nhờ vây công, nếu một đấu một thì chắc chắn Tô Tín không đánh lại cường giả cảnh giới Chân Vũ bình thường, nhưng vấn đề là hiện tại cường giả cảnh giới Chân Vũ tầm thường muốn giết Tô Tín cũng là không thể nào, hắn đánh không lại nhưng có thể chạy.

Huống hồ Đại Hoan Hỉ La Hán nói gì mà đồ sạch Tây Bắc và tất cả người bên cạnh Tô Tín, nghe buồn cười.

Hiện tại Tô Hinh Nhi ở Dịch Kiếm Môn, Đại Hoan Hỉ La Hán dám đi giết nàng, chẳng lẽ không sợ Mạnh Kinh Tiên một kiếm chém hắn? Vị kia là người dữ dằn nửa chân đã bước lên Thần Kiều.

Còn Tây Bắc Đạo nữa, hiện tại tuy Tây Bắc Đạo trên thực tế là địa bàn của Tô Tín, nhưng trên danh nghĩa cũng là địa vực của Đại Chu, những quân đội kia là người của Tiêu gia, nếu Đại Hoan Hỉ La Hán nhà ngươi thật sự dám ra tay với Tây Bắc Đạo thì đó là khiêu khích Đại Chu, bốn vị cường giả cảnh giới Chân Vũ của Đại Chu không phải ăn chay.

Có thể nói Đại Hoan Hỉ La Hán nếu như thật sự muốn giết Tô Tín báo thù, dù cho hắn âm thầm hành sự, trực tiếp nghìn dặm đánh bất ngờ đi tới Tây Bắc giết Tô Tín cũng xem như chuyện rất bình thường, nhưng hắn cố tình tuyên bố rêu rao như vậy, thậm chí khiến mọi người đều biết, điểm này làm Thiết Chiến hoang mang.

"Đúng rồi, lần này ngươi đến là muốn khiến đại ca ra tay giúp ngươi đối phó Đại Hoan Hỉ La Hán?"

Tô Tín lắc đầu nói:

“Ta tự nhiên có biện pháp đối phó với Đại Hoan Hỉ La Hán, chỉ muốn Thiết Ngạo đại nhân ra tay giúp ta nhìn theo dõi Sách Nam Triệt mà thôi, dù sao bọn họ đều là một mạch Mật tông, ta không biết cuối cùng Sách Nam Triệt có ra tay hay không.”

Với quan hệ của Tô Tín và Lục Phiến Môn, hắn muốn mời Thiết Ngạo ra tay ngược lại rất đơn giản, Thiết Chiến thậm chí không hỏi Tô Tín sẽ trả giá bằng cái gì, lập tức gật đầu nói: "Không có vấn đề, đại ca gần đây ở trong Lục Phiến Môn chỉ toàn tu luyện, lần này nếu như có thể đọ sức với Sách Nam Triệt thì ta nghĩ chắc hắn cũng sẽ rất vui."

Nhưng ngay lúc này, một âm thanh bỗng nhiên truyền đến:

“Thiết Chiến đại nhân, gần đây Tây Vực xuất hiện dị động, cho nên Thiết Ngạo đại nhân cũng không thể động, cần đóng giữ ở Thịnh Kinh thành để phòng bất trắc."

Công Tôn Độ chậm rãi đi vào, chắp tay hướng Thiết Chiến, cũng lộ biểu cảm nửa cười nửa không với Tô Tín.

Trông thấy Công Tôn Độ đến, Thiết Chiến xụ mặt xuống, hắn lạnh giọng nói: "Khi nào thì Hoàng thất Cung phụng đường có thể chỉ huy Lục Phiến Môn ta làm việc?"

Công Tôn Độ vội vàng nói: "Thiết Chiến đại nhân, tại hạ không hề có ý chỉ huy Lục Phiến Môn, ta chỉ là người truyền lời, nếu Thiết Chiến đại nhân có thắc mắc gì thì có thể vào cung nói với bệ hạ, nói với Thường Sơn vương.”

Công Tôn Độ nói rồi nửa cười nửa không nhìn thoáng qua Tô Tín:

"Tô đại nhân, có một số việc lẽ ra không nên để ta nói, nhưng tại hạ vẫn không kiềm được muốn nói một câu, thân là trọng thần triều đình, Tô đại nhân nên công tư rõ ràng, rõ ràng là chuyện của chính mình nhưng vận dụng lực lượng của triều đình, đây là đạo lý gì?”

“Huống hồ bản lĩnh gây sự của Tô đại nhân hơi mạnh thì phải? Thế lực võ lâm trên giang hồ đều sắp bị ngươi đắc tội hết. Tô đại nhân ngươi kẻ tài cao gan cũng lớn đương nhiên không sợ, nhưng nếu như bởi vậy liên lụy đến triều đình thì không tốt lắm.”