← Quay lại trang sách

Chương 1929 Chân Vũ Pháp Tướng(1)

Nhưng hiện tại Đại Hoan Hỉ La Hán không rảnh quan tâm mấy cái hư danh đó, hắn đã thấm thía Tô Tín khó chơi rồi, trong khoảnh khắc vừa rồi công kích liên tục suýt khiến hắn quên Tô Tín chỉ là một võ giả Dương Thần cảnh, hắn thậm chí ảo giác chính mình đấu với tồn tại cảnh giới Chân Vũ.

Đại Hoan Hỉ La Hán trực tiếp lấy ra Chân Vũ Pháp Tướng, khuôn mặt Nộ Mục Kim Cương tay cầm Hàng Ma Xử nặng nề đập xuống, Tô Tín thi triển Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ, thân hình chớp mắt như biến thành rồng bay nhảy ra, không dám đấu cứng.

Quả nhiên, lực lượng của Hàng Ma Xử vượt qua tưởng tượng, thế nhưng trực tiếp đập một khe hở to dưới đất, lan tràn đến rìa núi, khiến mấy tảng đá lớn rơi xuống, khiến người nhìn nhe răng xuýt xoa.

Lúc này khuôn mặt pháp tướng dịu dàng như nước chuyển hướng Tô Tín, trong tay cầm Bảo Châu tỏa ra ánh sáng dịu dàng rực rỡ, hắn cảm giác thiên địa nguyên lực quanh thân trở nên cực kỳ đặc quánh, dường như đang trói buộc hắn.

Tô Tín muốn gồng sức vùng thoát, nhưng ánh sáng của Bảo Châu hóa thành lực lượng của lĩnh vực bao bọc hắn lại, chẳng những hạn chế hành động của hắn, càng suy yếu lực lượng của hắn.

Mặt Nộ Mục Kim Cương tay cầm Giới Đao chém mạnh xuống, Phật Đà nổi giận, sát khí vô hạn!

Vẻ mặt Tô Tín bình tĩnh, biểu cảm không chút hoảng loạn, trên thực tế hắn cũng không cần hoảng loạn, hắn đã phỏng đoán khó khăn trong trận chiến này, nhưng cũng bởi vậy hắn mới xem Đại Hoan Hỉ La Hán là đá mài dao.

Nếu cục đá mài dao này quá giòn thì sao gọi là đá mài dao?

Phi Huyết Kiếm trong tay Tô Tín tỏa ánh sáng chói mắt, trong khoảnh khắc A Tỳ Địa Ngục hiện lên, sóng máu sát khí vô tận hiện ra, Giới Đao của Đại Hoan Hỉ La Hán nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng cứng rắn chém rời biển máu. Khoảnh khắc sóng máu tách ra, vô tận kiếm ý tuôn trào mà ra, Kiếm Nhị Thập Tứ đông lại hư không, lấy thiên địa ngự kiếm, dưới uy năng cường đại kia, Giới Đao trong tay Song Diện Hoan Hỉ Phật Pháp Tướng thế nhưng trực tiếp vỡ vụn!

Ngày xưa Vũ Tổ có thể dung hội quán thông hàng nghìn, vạn võ kỹ hóa thành sao giăng đầy trời, hiện tại Tô Tín tự nhiên là không làm được điểm này, hắn tạm thời dung hợp võ đạo thuộc tính gần mà mình có được thì không khó khăn gì, giống như hai thức kiếm kỹ này, dung hợp quả thực là hoàn mỹ vô khuyết, mọi người ở đây không có một người phát hiện trong Huyết Đồ A Tỳ Địa Ngục Kiếm Điển của Tô Tín thế nhưng còn ẩn giấu một thức Kiếm Nhị Thập Tứ.

Pháp tướng bị tổn hại, Đại Hoan Hỉ La Hán tái mặt.

Những người khác cũng bị bất ngờ, Đại Hoan Hỉ La Hán đã vận dụng pháp tướng nhưng không ngờ rằng cuối cùng chịu thiệt thế nhưng vẫn là hắn.

Lúc này pháp tướng sau lưng Đại Hoan Hỉ La Hán bởi vì bị tổn hại đã trở nên rất mơ hồ, Đại Hoan Hỉ La Hán trực tiếp lạnh lùng hừ một tiếng, pháp tướng hoàn toàn vỡ vụn, nhưng không bay đi, mà là trực tiếp dung nhập vào người hắn, trong khoảnh khắc quanh người hắn tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, tựa như Phật Đà buông xuống.

Đánh ra một đấm, Tô Tín bỗng cảm giác không gian quanh mình bị giam cầm, trên trời dưới đất tất cả lực lượng đều đè ép hắn, buộc hắn phải đỡ cú đấm này.

Tô Tín nhíu mày, dùng quy tắc lực lượng khống chế thiên địa còn có kiểu dùng này?

Quả nhiên mỗi vị tồn tại cảnh giới Chân Vũ cơ hồ đều có thủ đoạn giấu đáy hòm của chính mình, Đại Hoan Hỉ La Hán cũng giống như vậy, tự đánh nát pháp tướng rồi dung hợp vào, chưa từng nghe phương thức chiến đấu như vậy, nhưng cực kỳ khó chơi.

Thực lực đánh gần thân của Tô Tín không yếu hơn võ giả Phật tông cùng bậc, bản thân hắn kiêm tu Long Tượng Bàn Nhược Công và Kim Cương Bất Phôi Thần Công, thân thể đã cường đại đến mức kinh người, cộng thêm hắn còn có kỳ công Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ thì càng phát huy võ đạo đấu chiến chi cực này đến cực độ, mỗi một lần va chạm với Đại Hoan Hỉ La Hán, dao động giữa hai bên đều sẽ phát ra một tiếng vang thật lớn, cực kỳ khủng bố.

Cơ hồ trong khoảnh khắc hai bên đã giao thủ hơn mười chiêu, đơn thuần so đấu lực lượng thì Tô Tín vẫn bị yếu thế hơn.

Lúc này Tô Tín đã bị sức mạnh cường đại đánh cho nội phủ chấn động, máu tươi không kiềm được chảy ra, thậm chí hai cánh tay của hắn nứt vỡ li ti, mỗi lần va chạm, lực lượng không thể đánh tan đó sẽ tạo gánh nặng cho thân thể của Tô Tín.

Đương nhiên lúc này Đại Hoan Hỉ La Hán cũng khó chịu, mỗi cú đấm mỗi đòn đá của Tô Tín đều là thế lớn lực nặng, hắn có thể chống đỡ được một lần, nhưng không ngăn được mấy chục lần.

Cho nên va chạm mấy chục chiêu, nội phủ của Đại Hoan Hỉ La Hán cũng bị thương đôi chút, nhưng chỉ là chấn động nhẹ, ít nhất đỡ hơn bộ dạng thê thảm của Tô Tín nhiều.

Trông thấy cảnh tượng này, đám người Nhạc Đông Lưu nhíu chặt mày.

Bọn họ đều là võ giả Dương Thần cảnh, tự nhiên có thể nhìn ra trạng thái hiện giờ Tô Tín, tình hình hơi bất ổn.

Lần trước ở Tiêu gia, đám người Tô Tín ỷ vào Tiêu Thiên Ngạo chịu thiệt về mặt tuổi thọ nên cứng rắn tiêu hao sức chiến đấu của Tiêu Thiên Ngạo xuống mức thấp nhất, bây giờ thì trái ngược lại, càng kéo dài thì càng bất lợi cho Tô Tín.