← Quay lại trang sách

Chương 1937 Phản ứng của các phương(1)

Một năm Thiếu Lâm Tự bọn họ nhận được nhục nhã, có cơ hội bọn họ tự nhiên sẽ trả lại, nhưng bây giờ quan trọng nhất là Thiếu Lâm Tự nên lo tập trung phát triển thực lực của mình.

Mà cùng lúc đó ở Tây Bắc, Tô Tín cũng chuyên chú phát triển thực lực của hắn.

Thu nạp máu toàn thân Đại Hoan Hỉ La Hán còn cần hắn luyện hóa, huống hồ hiện tại Tô Tín cũng là Chân Vũ mới lên, hắn còn cần thời gian nhất định ổn cố tu vi của chính mình, những điều này đều cần thời gian dài bế quan mới được.

Cho nên Tô Tín phớt lờ những ồn ào hỗn loạn bên ngoài, nhưng Tô Tín thăng cấp Chân Vũ, cho dù hiện tại hắn không gây chú ý chút nào nhưng vẫn ảnh hưởng nhiều người.

Lúc này trong hoàng thành ở Thịnh Kinh thành, Cơ Huyền Viễn ngồi ngay ngắn trong một cung điện đen ngòm, trong điện có đèn nhưng hắn không đốt lên.

Hơn nữa lúc này ngồi phía đối diện Cơ Huyền Viễn là một võ giả Dương Thần cảnh mặc mãng bào màu vàng, để chòm râu nhỏ, bề ngoài có chút nho nhã.

Hắn chính là một trong mấy võ giả Dương Thần cảnh của Hoàng tộc họ Cơ, Túc vương Cơ Huyền Tư.

Làm vương gia của Hoàng tộc họ Cơ Đại Chu, Túc vương Cơ Huyền Tư rất ít gây chú ý, thường ngày hắn cơ hồ ở tận cùng trong hoàng thành trấn áp long mạch, đã có mấy chục năm chưa từng ra tay.

Nhưng mà gần đây Cơ Huyền Tư từ bỏ tiếp tục trấn áp long mạch của Đại Chu, công khai xuất hiện trong tầm nhìn của công chúng, lúc trước sau khi đánh bại Kim Trướng Hãn Quốc, Công Tôn Độ ở trong phong thưởng làm khó Tô Tín cũng là người của Cơ Huyền Tư.

Cơ Huyền Viễn nhìn Cơ Huyền Tư, hỏi:

"Không đi trấn áp long mạch, ngươi đến chỗ này của ta làm gì?"

Cơ Huyền Tư cười cười nói: "Vương huynh, lý do trấn áp long mạch vớ vẩn như vậy mà ngươi vẫn tin? Trấn áp long mạch cái gì? Đó căn bản là trấn áp chúng ta mà thôi, long mạch chỉ là thứ hư vô xa xăm, tuy đúng là có chút tác dụng nhưng tuyệt đối sẽ không thần bí như đám toán mệnh của Thiên Cơ Cốc đã nói.”

“Nếu trấn áp long mạch thật sự có thể bảo chứng hoàng triều xương thịnh thì hiện tại Trung Nguyên vương triều vẫn là thiên hạ của Đại Tấn, không đến lượt Đại Chu chúng ta.”

Cơ Huyền Viễn thản nhiên nói:

“Thà tin có còn hơn không, được rồi, đừng nói nhiều, đêm khuya ngươi đến tìm ta có chuyện gì?"

Cơ Huyền Tư ra vẻ bí hiểm nói:

“Lẽ nào vương huynh chưa biết tin Tô Tín thăng cấp Chân Vũ?”

"Biết có thể làm được gì?"

Cơ Huyền Tư trầm giọng nói: "Tô Tín thăng cấp Chân Vũ đối với Hoàng tộc họ Cơ mà nói không phải chuyện tốt gì. Lục Phiến Môn, quân đội, đội hiện tại cộng thêm một quan lớn biên giới như Tô Tín, muốn lấy lại quyền lực từ trong tay bọn họ không phải chuyện dễ dàng.

Cơ Huyền Viễn nhướng mày nói: "Các ngươi còn đang tính toán những chuyện này? Có thể cảnh cáo đám người Tô Tín, nhưng nếu dồn ép bọn họ quá đáng sẽ không có chỗ tốt cho chúng ta.”

Cơ Huyền Tư hừ lạnh nói: "Là Cơ Hạo Điển lừa chúng ta! Ngày xưa chúng ta ủng hộ hắn lên ngôi hoàng đế, càng ủng hộ kế hoạch điên cuồng tiến công Đại Tấn của hắn, ngay lúc đó bên cạnh Cơ Hạo Điển không có quân đội, cũng không có Lục Phiến Môn, toàn bằng vào những Hoàng tộc họ Cơ chúng ta đặt nền móng cho hắn!”

“Rồi kết quả sau đó thế nào? Trừ một vương vị, chúng ta còn có cái gì? Quyền lực toàn bộ Đại Chu đều bị người ngoài điều khiển, điểm này vương huynh chẳng lẽ cam tâm?"

Cơ Huyền Tư chỉ vào chính mình, nói:

"Đừng quên, Đại Chu là Đại Chu của Hoàng tộc họ Cơ ta!”

Cơ Huyền Viễn hé môi, hắn muốn nói Đại Chu cũng là của người trong thiên hạ, nhưng bản thân hắn là một thành viên của Hoàng tộc họ Cơ, hắn không thể thốt ra câu đó được.

Qua một lúc sau, Cơ Huyền Viễn thế này mới thở dài nói:

“Năm xưa bệ hạ là tồn tại xuất sắc nhất trong đám hoàng tử, không thẹn với danh xưng hùng chủ một phương, huống hồ ngày xưa chúng ta nếu như không tiến công Trung Nguyên, không kéo Đại Tấn xuống ngựa thì chúng ta sẽ không đạt được vô số tài nguyên tu luyện, công pháp cường đại như vậy.”

“Có thể nói chúng ta được một thân tu vi như bây giờ cũng nhờ trận chiến năm xưa, nếu chúng ta luôn lăn lộn ở đất Nam Man đó thì đừng nói Dương Thần, e rằng bây giờ chúng ta không lên Dung Thần nổi.”

“Hơn nữa trong tình huống lúc ấy, Đại Chu ta chẳng có gì, nếu không đưa ra chỗ tốt lớn lao cho đám người Thiết Ngạo, bọn họ dựa vào cái gì lựa chọn gia nhập Đại Chu ta?"

Vẻ mặt Cơ Huyền Tư thản nhiên nói: "Cho nên hiện tại Đại Chu ta đã bình định, bọn họ chẳng lẽ không nên giao lại những quyền lực này sao? Ít nhất phải giao ra một phần mới được.”

“Nhìn Lục Phiến Môn hiện tại đi, Cơ Hạo Điển lúc ấy có thể xếp mấy cái đinh vào trong đó, Lục Phiến Môn hiện tại thì chỉ nghe lệnh Thiết gia.”

“Còn quân đội nữa, mấy vị đại tướng quân căn bản là cùng một giuộc, quyền lực của quân đội chỉ có thể trao chuyển trong quân đội, người ngoài không lọt vào được.”

“Quá đáng hơn nữa là Tô Tín, toàn bộ Tây Bắc Đạo đều bị hắn kinh doanh thành vương quốc độc lập của chính mình, nếu không ra tay, e rằng về sau Hoàng tộc họ Cơ ta thật sự chẳng có một chút quyền lên tiếng.”