← Quay lại trang sách

Chương 1939 Bí mật của đại chiến Đạo Phật(1)

Tiếc rằng Thiếu Lâm Tự dưới sự dẫn dắt của Huyền Khổ tuy không lộ rõ mũi nhọn như Huyền Đàm, nhưng phát huy đạo ẩn nhẫn đến cực độ, căn bản không cho Tạo Hóa Đạo Môn cơ hội xung đột ngay mặt, làm Tạo Hóa Đạo Môn có chút bất đắc dĩ.

Tuy rằng không có viện cớ nhưng Tạo Hóa Đạo Môn có thể mạnh mẽ tấn công Thiếu Lâm Tự, đáng tiếc, không có viện cớ thì không mời người của Long Hổ Đạo Môn và Thái Nhất Đạo đến được.

Trong Phật tông, Thiếu Lâm Tự và Mật tông nội đấu gay gắt, tuy Đạo Môn sẽ không như vậy, nhưng trên thực tế quan hệ giữa bốn tông Đạo Môn không hòa thuận như một số người giang hồ tưởng tượng.

Tạo Hóa Đạo Môn nhập thế sâu nhất, thực lực ở mặt ngoài cũng mạnh nhất.

Thái Nhất Đạo Môn thì không biết sâu cạn, nhưng mọi người có thể khẳng định một điều, phỏng chừng Thái Nhất Đạo Môn không kém hơn Tạo Hóa Đạo Môn bao nhiêu.

Nhưng vấn đề mấu chốt là Thái Nhất Đạo Môn chú trọng tu hành lánh đời, đối với bọn họ thì tranh chấp không có kết quả gì, chẳng bằng bọn họ bế quan, cho nên nếu không có đủ viện cớ thì Thái Nhất Đạo Môn sẽ không ra tay.

Long Hổ Đạo Môn tuy thường xuất hiện trong giang hồ, nhưng Long Hổ Đạo Môn cũng có một ít tiểu tâm tư ở trong đó, bọn họ mơ ước vị trí đứng đầu Đạo Môn, cũng biết chính mình không có cơ hội, nhưng nếu như không có chỗ tốt thì bọn họ sẽ không ra tay.

Còn lại một Phương Tiên Đạo Môn sớm dời cơ nghiệp của chính mình ra hải ngoại, bọn họ càng không quan tâm xung đột của võ lâm Trung Nguyên.

Cho nên trong môi trường chung các Đạo Môn không đồng lòng, Thiếu Lâm Tự thì một lòng ẩn nhẫn, không cho Tạo Hóa Đạo Môn cơ hội, việc này cũng dẫn đến Tạo Hóa Đạo Môn không cách nào ra tay với Thiếu Lâm Tự, đành mặc kệ nó phát triển tiếp, mãi đến bây giờ, Thiếu Lâm Tự rốt cuộc có hơi hướm khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong.

Trương Bá Đoan trầm mặc qua một lúc nói: "Ta không bằng Huyền Khổ, cũng không bằng Huyền Minh.”

Huyền Khổ thân là cường giả cảnh giới Chân Vũ nhưng từ bỏ uy nghiêm làm cường giả, mặc cho người giang hồ cười nhạo mình nhu nhược. Huyền Minh thì vì Thiếu Lâm Tự mà vứt bỏ tính cách của bản thân, hoàn toàn tuân theo tư tưởng của Huyền Khổ, khiến Thiếu Lâm Tự trên dưới một lòng, sự hy sinh này thì ít ra Trương Bá Đoan không làm được, cho nên hắn kém xa hai người này.

Lý Bá Dương thản nhiên nói:

“Người đời chữ Huyền của Thiếu Lâm Tự khác với đám người đời chữ Không, Huyền Đàm, Huyền Khổ đều là đối thủ đáng giá kính nể, nhưng Đạo Môn ta và mạch Phật tông là tử địch nhiều năm như vậy, sớm đã không còn khả năng hòa giải.”

“Người ta là anh hùng thì mình sẽ thành giặc cỏ. Lần này Thiếu Lâm Tự sắp nổi lên lại, Tạo Hóa Đạo Môn ta tự nhiên không thể trơ mắt nhìn, Bá Đoan, ngươi đi liên hệ người của Thái Nhất Đạo Môn và Long Hổ Đạo Môn, khiến bọn họ cũng cùng nhau ra tay."

Trương Bá Đoan lộ vẻ khó xử nói: "Lần trước đại chiến Đạo Phật, bọn họ chỉ phái ra chưa tới một phần mười lực lượng, giờ Tạo Hóa Đạo Môn chúng ta càng là chủ động ra tay, loại tình hình này ta phỏng chừng Tạo Hóa Đạo Môn và Long Hổ Đạo Môn sẽ không phái ra bao nhiêu lực lượng, không chừng lần này không đủ một phần mười.”

Lý Bá Dương thản nhiên nói:

“Tạo Hóa Đạo Môn ta chỉ cần một thái độ, Đạo Môn một thể, nếu trong chuyện hủy diệt Phật tông mà bọn họ do dự, vậy cái gọi là bốn tông Đạo Môn có khác gì Thiếu Lâm Tự và Mật tông?”

Trương Bá Đoan gật đầu, Lý Bá Dương đã sai khiến như thế thì bọn họ cứ làm theo.

Chờ Trương Bá Đoan rời đi, Lý Bá Dương lắc đầu, hắn bỗng nhiên nhớ tới phương trượng cũ đời chữ Không của Thiếu Lâm Tự, Không Tịnh.

Trong các đời phương trượng Thiếu Lâm Tự, có thể nói Không Tịnh ít gây chú ý nhất, cũng bình thường nhất. Trước khi Không Tịnh tiếp nhận thì Thiếu Lâm Tự đã là chí tôn võ lâm, là lúc Thiếu Lâm Tự đỉnh cao nhất.

Nhưng Thiếu Lâm Tự bắt đầu xuống dốc trong tay Không Tịnh, hắn chết trong tay Lý Bá Dương một cách vô nghĩa, làm đá lót chân cho Lý Bá Dương danh dương thiên hạ.

Người đời đều cho rằng Không Tịnh tài trí bình thường, nhưng không biết rằng có thể tu luyện đến Chân Vũ cảnh thật sự thì có mấy ai là tầm thường? Huống hồ một tài trí bình thường thì dù là Chân Vũ cảnh cũng không có tư cách chấp chưởng Thiếu Lâm Tự.

Người đời nghĩ Không Tịnh chết trong tay Lý Bá Dương, nhưng chỉ có Lý Bá Dương biết, lúc trước hắn không hề giết Không Tịnh!

Khi đó Lý Bá Dương mới vừa bước vào Thần Kiều, đến Thiếu Lâm Tự luận đạo với Không Tịnh, lúc đến Lý Bá Dương không có ý định thật sự đánh nhau trong Thiếu Lâm Tự, hắn chỉ muốn thăm dò thực lực thật sự của Thiếu Lâm Tự.

Kết quả luận đạo xong, Lý Bá Dương không ra tay, nhưng hắn cứng rắn dựa vào cảnh giới hoàn toàn áp chế trái tim võ đạo của Không Tịnh, khiến Không Tịnh bị chân khí phản phệ chịu một ít vết thương nhẹ.

Tuy Không Tịnh thua trong cuộc luận đạo đó, thậm chí trái tim võ đạo của hắn bắt đầu tan vỡ, tâm chí yếu một chút thì không chừng từ nay không gượng dậy nổi.