← Quay lại trang sách

Chương 1946 Cuộc tranh Đạo Phật(2)

Nhưng bây giờ Lý Bá Dương đột nhiên muốn đến Thiếu Lâm Tự tìm Huyền Khổ luận đạo, bày ra bộ dạng hùng hổ, hiển nhiên là tràn đầy tự tin, Tạo Hóa Đạo Môn lấy đâu ra tự tin đó?

Thiếu Lâm Tự đang trong thế bị động, Huyền Khổ không biết câu trả lời cho những điều này, cho nên sự tình cũng chỉ có thể giống như hắn vừa nói xong, binh tới tướng đỡ, nước đến đất chặn.

Tin Lý Bá Dương tự mình đến Thiếu Lâm Tự luận đạo lan truyền trong giang hồ ba ngày, Lý Bá Dương trực tiếp mang theo võ giả Dương Thần cảnh Tạo Hóa Đạo Môn như đám Trương Bá Đoan đến Thiếu Lâm Tự.

Trên đường chính lên Thiếu Thất Sơn, xung quanh đầy ắp người giang hồ xem náo nhiệt, đám người Tô Tín cũng nấp trong đó, bọn họ che đậy khí tức, hơn nữa mang mặt nạ da người.

Tiêu Xước truyền âm hỏi: "Phát hiện người của Thiên Đình chưa?”

Tô Tín lắc đầu nói: "Không có, sự tình lần này ồn ào lớn như vậy, chẳng lẽ là Thiên Đình muốn nhúng tay vào cuộc tranh Đạo Phật? Nhưng Thiên Đình làm sao biết phân tranh lần này của Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn?”

Không chỉ riêng là Tô Tín không ngờ, sợ rằng trên giang hồ ai cũng không ngờ đệ nhất thiên hạ Lý Bá Dương sẽ cùng Thiên Đình Thiên Đế hợp sức đối phó Tạo Hóa Đạo Môn, bọn họ cũng không ngờ thù hận giữa hai mạch Đạo Phật đã đến mức này.

Lý Bá Dương mang theo đám cường giả của Tạo Hóa Đạo Môn leo lên Thiếu Thất Sơn, người hắn dẫn theo ít nhất đều có thực lực của Dung Thần cảnh, võ giả Dương Thần cảnh khác thậm chí đông trên chục người, trong đó có sư đệ cùng thế hệ với Lý Bá Dương, cũng có võ giả Dương Thần cảnh thế hệ trước.

Hơn nữa đừng nhìn hiện tại Lý Bá Dương mang nhiều người đến như vậy, trong Tạo Hóa Đạo Môn chắc chắn còn một ít võ giả Dương Thần cảnh trông chừng, không để lực lượng tông môn trống trải, có thể thấy thực lực của Tạo Hóa Đạo Môn bây giờ khủng bố cỡ nào.

Bàn về thực lực tổng hợp thì Tạo Hóa Đạo Môn đã vượt xa Thiếu Lâm Tự.

Nhìn ngôi chùa trên đỉnh Thiếu Thất Sơn, lòng Lý Bá Dương tĩnh như nước lặng, Đạo Môn và Phật tông thì thời thượng cổ đã đấu đến bây giờ gần một vạn năm, ai cũng không làm gì được ai, đây là số mệnh, tuy rằng nghe rất huyền học, nhưng nhất định phải làm, trừ phi người chấp chưởng của hai bên đều buông xuống chấp niệm thì Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn mới có thể chân chính tường an vô sự.

Nhưng đáng tiếc hiện tại vô luận là Lý Bá Dương nhìn như thản nhiên, hay Huyền Khổ bị người ngoài gọi là yếu hèn rùa rụt cổ, tính cách bên trong hai người đều là cứng rắn, về việc lớn thì bọn họ tuyệt đối sẽ không nhường nhịn.

Huống hồ hiện tại người giang hồ đều cho rằng phương trượng đời chữ Không của Thiếu Lâm Tự chết trong tay Lý Bá Dương, vậy thì thù hận giữa Tạo Hóa Đạo Môn bọn họ và Thiếu Lâm Tự không dễ chấm dứt.

Đỉnh núi Thiếu Thất Sơn, Huyền Khổ đã mang theo cường giả của Thiếu Lâm Tự tụ hợp ở đây.

Trên vạn đệ tử của Thiếu Lâm Tự cùng nhau nhìn chằm chằm Lý Bá Dương bước lên núi, dù có chín phần đệ tử Thiếu Lâm Tự ở đây thực lực đều dưới Hóa Thần cảnh, nhưng khí thế mạnh mẽ khiến đám người giang hồ có mặt đều thay đổi sắc mặt.

Nhưng những khí thế đó rơi vào người Lý Bá Dương thì hắn tỏ ra rất bình thản, quanh thân hắn bao phủ trong luồng khí thế huyền ảo tự nhiên, giống như thiên địa xung quanh bị hắn ảnh hưởng biến thành tiên gia đạo cảnh, khí thế hung hăng bên Thiếu Lâm Tự bị Lý Bá Dương nhẹ nhàng hóa giải.

Từng bước một bước lên Thiếu Lâm Tự, Huyền Khổ dẫn theo nhiều võ giả Thiếu Lâm Tự đối diện người của Tạo Hóa Đạo Môn, một số người vây xem đều ngửi được mùi thuốc súng trong đó.

Huyền Khổ nhìn chăm chú Lý Bá Dương, không còn vẻ nhẫn nhịn nhường bước mà mọi người thường thấy, lúc này Huyền Khổ quanh thân đều tỏa ra mũi nhọn sắc bén, quả thực khiến người không dám nhìn thẳng.

"Lý Bá Dương, ngươi muốn đến Thiếu Lâm Tự luận đạo với bần tăng đúng không? Bần tăng ở đây, hôm nay ngươi muốn luận đạo gì?” Huyền Khổ nhìn Lý Bá Dương, gằn từng chữ nói.

Tô Tín đứng ở phương xa xem, mắt lóe tia sáng kinh hãi, Huyền Khổ hiện tại khác hẳn với trong ấn tượng của hắn. Lần trước Tô Tín đánh lên Thiếu Lâm Tự, nếu Huyền Khổ cũng bày ra tư thái này thì phỏng chừng hắn không thể thuận lợi mang Hinh Nhi đi.

Hơn nữa dù lúc Huyền Khổ đấu với Mạnh Kinh Tiên e rằng chưa dốc hết sức, mãi đến bây giờ Huyền Khổ mới lộ ra mũi nhọn của chính mình.

Lần trước Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên tuy rằng khiến Thiếu Lâm Tự mất mặt, nhưng cũng chỉ là mất mặt mà thôi, cho dù bọn họ mang đi Hinh Nhi, Thiếu Lâm Tự lo lắng nguyên thần của Thanh Ly ở trong người Hinh Nhi sẽ tạo thành náo động với giang hồ, đó là chuyện của toàn bộ giang hồ, cho nên Thiếu Lâm Tự khi đó lựa chọn nhường bước.

Lần này Lý Bá Dương tự mình lên Thiếu Thất Sơn, đòi luận đạo với Huyền Khổ, việc này liên quan cuộc tranh Đạo Phật không chết không ngừng giữa hai bên, đây mới là nguyên nhân đám đệ tử của Thiếu Lâm Tự như Huyền Khổ bày ra tư thái như vậy.

Nếu không thì với tính cách của Huyền Khổ, chỉ cần sự tình có cơ hội, không chừng hắn vẫn sẽ thỏa hiệp ẩn nhẫn để lưu giữ lực lượng.