Chương 1951 Thân phận của Địa Tạng Vương(2)
Còn về tư, người giang hồ đều biết Huyền Đàm thê lương rời khỏi Thiếu Lâm Tự như thế nào, cho nên Lý Bá Dương không cho rằng vào lúc thế này Huyền Đàm vẫn sẽ đến giúp Thiếu Lâm Tự, chuyện lấy ơn báo oan không giống như Huyền Đàm làm việc cấp tiến, sát phạt quyết đoán có thể làm ra.
Kết quả hiện tại Huyền Đàm xuất hiện, phá vỡ nhận tri của Lý Bá Dương, cũng phá nát kế hoạch của hắn.
Đôi khi dù ngươi tính toán chuẩn xác đến đâu cũng không thể không có chút sơ sót gì.
Ví dụ như Lý Bá Dương không tính tới chuyện Địa Phủ đã có ba vị Chân Vũ, hoàn toàn ngược lại ngay mặt áp chế Thiên Đình, hắn cũng không tính chính xác suy nghĩ trong lòng Huyền Đàm.
Địa Tạng Vương lộ ra thân phận vốn có, Tô Tín núp trong đoàn người sắc mặt không thay đổi chút nào.
Tiêu Xước trông thấy biểu hiện đó của Tô Tín thì kinh ngạc hỏi:
"Ngươi đã sớm biết thân phận của Địa Tạng Vương đại nhân?”
Tô Tín gật đầu, nói:
“Gần như vậy, lúc trước ta còn có một ít hoài nghi, dù sao trên giang hồ cường giả cảnh giới Chân Vũ chỉ có nhiều như vậy, Địa Tạng Vương đại nhân lấy thân phận hòa thượng gặp người, trừ yêu thích cá nhân ra thì chỉ có thể là người của Thiếu Lâm Tự.”
Đương nhiên Tô Tín còn có một điểm chưa nói, hắn có thể khẳng định Địa Tạng Vương là Huyền Đàm là từ sau khi lấy được bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm Tự thông qua hệ thống.
Dù sao bảy mươi hai tuyệt kỹ đều là công pháp thuộc về mạch Phật tông, có cùng nguồn gốc với công pháp của Địa Tạng Vương, bắt đầu từ lúc ấy Tô Tín đã cảm giác công pháp của Địa Tạng Vương hơi quen thuộc, rồi kết hợp suy đoán lúc trước, hắn mới khẳng định đại lão của Địa Phủ Địa Tạng Vương là phương trượng Thiếu Lâm Tự đời trước Huyền Đàm.
Tiêu Xước nghi hoặc hỏi:
“Ngươi biết Địa Tạng Vương đại nhân là Huyền Đàm thì tại sao lúc trước còn dám làm quá mức với Thiếu Lâm Tự? Chẳng lẽ ngươi không sợ Địa Tạng Vương đại nhân ngăn trở ngươi sao?"
Tô Tín lắc đầu nói:
“Tâm tư của Địa Tạng Vương đại nhân không đơn giản như các ngươi nghĩ, hơn nữa thời gian ngươi đi theo Địa Tạng Vương đại nhân lâu hơn ta, có vài thứ ngươi hẳn là có thể nhìn ra mới đúng.”
“Trong Địa Phủ đều là người bị tổn thương, tổn thương đó thật ra là chấp niệm. Năm xưa khi Địa Tạng Vương đại nhân bị gạt bỏ ra Thiếu Lâm Tự có lẽ là rất đau lòng, nếu không thì hắn cũng sẽ không thành lập một tổ chức như Địa Phủ.”
“Nhưng Địa Tạng Vương đại nhân dù sao là Địa Tạng Vương đại nhân, trải qua nhiều năm như vậy, hắn đã nhìn thoáng và chặt đứt đoạn chấp niệm này, Thiếu Lâm Tự là Thiếu Lâm Tự, hắn là hắn.”
“Ngày xưa khi Huyền Đàm rời đi Thiếu Lâm Tự thì đã biến mất rồi, hiện tại trên giang hồ chỉ có Địa Phủ Địa Tạng Vương tồn tại.”
“Cho nên ta ra tay với Thiếu Lâm Tự, tại sao Địa Tạng Vương đại nhân phải ngăn trở? Nếu Địa Tạng Vương đại nhân muốn ngăn trở thì từ lúc đầu ta kết thù kết oán với Giác Nghiêm, lẽ ra hắn đã ngăn trở.”
Nghe lời Tô Tín nói, Tiêu Xước không kiềm được có chút thất thần, dường như Địa Tạng Vương đại nhân từng nói lời tương tự với nàng, khiến nàng buông xuống quá khứ, chặt đứt chấp niệm.
Chỉ tiếc khi đó Tiêu Xước không nghe lọt tai, nàng cũng không có lựa chọn chặt đứt chấp niệm, mà là dùng thủ đoạn thô bạo nhất phá hủy những chấp niệm trói buộc nàng.
Bởi vậy tuy Tiêu Xước đã không còn chấp niệm, nhưng tâm tình của nàng cũng không có được đến thăng hoa, nếu không thì nàng hiện tại đã sớm hẳn là bước vào Nửa bước Chân Vũ.
Lúc này Tiêu Xước vẫn tương đối buồn bực, bởi vì có vẻ như thủ đoạn của Tô Tín cấp tiến hơn nàng nhiều, kết quả kẻ như vậy thế nhưng nhìn thấu nhiều thứ, còn phân tích rõ ràng hợp lý, tu vi tâm cảnh sâu còn hơn nàng, điều này khiến Tiêu Xước có chút không phục.
Cho nên Tiêu Xước trực tiếp hỏi ngược lại: "Vậy ngươi nói xem hiện tại Địa Tạng Vương đại nhân ra tay là có ý gì? Hắn ra tay vì Thiếu Lâm Tự hay đơn thuần muốn cho Thiên Đế khó chịu?”
Tô Tín lắc đầu nói: "Điểm này ta cũng có chút không xác định, nhưng ta phỏng chừng Địa Tạng Vương đại nhân là muốn chặt đứt nhân quả, Thiếu Lâm Tự đã không phải là chấp niệm của hắn, nhưng trong Thiếu Lâm Tự còn tồn tại nhân quả của hắn.”
“Lần trước ta đi Thiếu Lâm, Địa Tạng Vương đại nhân phỏng chừng đã đoán được kết quả, cho nên hắn cũng không có ra tay, mà lần này Địa Tạng Vương đại nhân không chừng muốn hoàn toàn chặt đứt nhân quả với Thiếu Lâm Tự.”
“Lòng có vướng bận mới không chút vướng bận, địa vị của Thiếu Lâm Tự từng ở trong lòng Địa Tạng Vương đại nhân như thế nào thì không cần nói cũng biết, chặt đứt nhân quả, phỏng chừng là buông xuống quá khứ."
Nhóm Vương Ngọc nghe được đối thoại của Tô Tín và Tiêu Xước, tập thể nghệch mặt ra.
Đối với người ở cảnh giới như bọn họ, một số tu vi về tâm cảnh có vẻ như cách bọn họ hơi xa, cho nên điều mà Tô Tín nói khiến bọn họ cảm giác hơi huyền diệu khó giải thích, nghe ù ù cạc cạc.
Thật ra hiện tại Tô Tín có thể xem rõ ràng mấy thứ này chẳng những là vì hắn thích đắn đo lòng người, càng là bởi vì hắn đột phá đến Chân Vũ cảnh, thế này mới khiến Tô Tín tiếp xúc tới thứ liên quan tâm cảnh.