Chương 1968 Thái độ của Đại Tuyết Sơn(1)
Nhưng thứ như thực lực thì chỉ có hai bên biết, không có thứ hạng chính xác trên Thiên Bảng. Tuy nhiên, bàn về độ nổi tiếng thì Tô Tín nổi hơn Đạm Đài Diệt Minh rất nhiều.
Như vậy, nếu Tô Tín ra vào Đại Tuyết Sơn nhiều lần, khó tránh khỏi sẽ khiến Đạm Đài Diệt Minh cảm thấy Tô Tín đang kiếm cảm giác tồn tại ở Đại Tuyết Sơn, có ý nghĩ muốn nhúng tay vào thế lực Đại Tuyết Sơn.
Trên thực tế, Tô Tín thật sự không có hứng thú gì với đám võ giả Đại Tuyết Sơn chỉ biết tiềm tu này, thế nên, vì không để xảy ra hiểu lầm không cần thiết, Tô Tín rất ít tới Đại Tuyết Sơn.
Đạm Đài Diệt Minh nói: "Tô đại nhân sai rồi, Đại Tuyết Sơn không có nhiều quy củ, ta cũng không có lòng dạ nhỏ nhen như vậy."
"Được rồi, nói chính sự đi, lần này Tô đại nhân tới tìm ta là vì chuyện gì?"
Tô Tín nhìn Đạm Đài Diệt Minh, trầm giọng nói:
"Thật ra ta chỉ muốn hỏi sơn chủ một câu, hiện tại ta là Tây Bắc vương, cũng là trưởng lão danh dự của Đại Tuyết Sơn, nhưng lỡ một ngày ta không còn là Tây Bắc vương của triều đình, Đại Tuyết Sơn còn nguyện ý tiếp tục giữ loại quan hệ hợp tác này với ta hay không?"
Hỏi ra câu này cũng là mục đích Tô Tín tới Đại Tuyết Sơn, hắn chỉ muốn một lời cam kết từ Đại Tuyết Sơn, mặc kệ hứa hẹn này là thật hay giả, ít nhất Tô Tín trước tiên phải đảm bảo sau lưng mình an toàn.
Đạm Đài Diệt Minh đầu tiên là sững sờ, nhưng sau đó Đạm Đài Diệt Minh liền nói thẳng:
"Người làm trưởng lão danh dự của Đại Tuyết Sơn ta là Tô Tín, chứ không phải là Tây Bắc vương của triều đình, điểm ấy từ bắt đầu đã như thế, cho tới bây giờ đều chưa từng thay đổi."
Tô Tín chắp tay một cái, nói:
"Tô Tín ta làm người tuy hay bị giang hồ lên án, nhưng ít nhất ta chưa từng có lỗi với cái tên của mình, nếu sơn chủ không bội bạc, ta đây với tư cách trưởng lão danh dự, tất nhiên sẽ hoàn thành trách nhiệm của bản thân."
"Từ nay về sau, chỉ cần Tô Tín ta còn ở một ngày, thuộc hạ của Tô Tín này sẽ bảo đảm an toàn và truyền thừa của Đại Tuyết Sơn, khiến cho Đại Tuyết Sơn bình yên trở thành võ học Thánh Địa duy nhất của Tây Bắc."
Đạm Đài Diệt Minh gật đầu, hắn không nói gì thêm, đến loại cấp bậc như hắn và Tô Tín, thật ra thứ như hứa hẹn chỉ là một ước định, còn thực hiện như thế nào thì phải dựa vào hành động và thái độ của đối phương, nếu không thì bằng mặt không bằng lòng, hứa hẹn cũng không có ích gì.
Nhưng sau đó Đạm Đài Diệt Minh nói: "Tô đại nhân, ngươi chuẩn bị cắt đứt với triều đình rồi sao?"
Tô Tín bỗng tới Đại Tuyết Sơn nói với hắn lời như vậy vào loại thời điểm này, Đạm Đài Diệt Minh không phải là đồ ngốc, ngược lại tâm tư của hắn rất tinh tế, cho nên hắn gần như trong nháy mắt đã nghĩ ra nguyên nhân Tô Tín dến đây.
Tô Tín lắc đầu nói: "Bây giờ ta là trọng thần của triều đình, cho dù ta chuẩn bị cắt đứt với triều đình, sợ rằng triều đình sẽ không đồng ý."
"Nhưng lần này ta cảm thấy rằng, triều đình bỗng nhiên triệu tập ta vào Thịnh Kinh thành, sợ là sự việc không đơn giản như vậy, thế nên ta mới muốn một lời cam kết từ sơn chủ."
Đạm Đài Diệt Minh hiểu rõ gật đầu, Tô Tín làm như thế cũng rất bình thường, đừng tưởng rằng thứ như cảm giác chỉ là chuyện vô căn cứ, trên thực tế, tu vi võ đạo càng cao, lý giải về thiên địa sẽ càng sâu, bỗng nhiên dâng lên xung động cũng rất bình thường.
Thậm chí khi có chuyện lớn xảy ra, người bình thường cũng sẽ cảm thấy lòng bất an, đây là một loại cảm giác trời sinh, nhưng đến loại cấp bậc Lục Địa Thần Tiên như bọn họ, cảm giác của họ sẽ càng thêm chuẩn xác hơn.
Tóm lại, dù việc có xảy ra hay không, lo trước khỏi hoạ vẫn là tốt nhất.
Đạm Đài Diệt Minh trầm giọng nói: "Tô đại nhân không cần sợ, đối với đất Tây Bắc, ngươi thống lĩnh Tây Bắc tuyệt đối tốt hơn triều đình Đại Chu thống lĩnh Tây Bắc."
Đạm Đài Diệt Minh nói như vậy không phải vì Tô Tín nhân từ hơn triều đình, mà là lập trường của hai bên không giống nhau.
Nếu như đổi thành triều đình thống lĩnh Tây Bắc, đất Tây Bắc chắc chắn sẽ giống với những đạo khác, bị trú quân của triều đình và Lục Phiến Môn giám thị, đồng dạng cũng vận chuyển số lượng lớn tài nguyên về trung tâm triều đình.
Tô Tín ở Tây Bắc càng giống như một tông môn, tuy thế lớn, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến không gian sinh tồn của Đại Tuyết Sơn và những bộ tộc ở Tây Bắc, nên nếu so sánh, những võ giả Tây Bắc Đạo càng đồng ý Tô Tín ở lại Tây Bắc.
Tô Tín gật đầu, chắp tay nói với Đạm Đài Diệt Minh: "Đã có những lời này của sơn chủ, ta liền yên tâm, cáo từ."
Nói rồi, Tô Tín trực tiếp rời khỏi Đại Tuyết Sơn.
Đến khi Tô Tín đi rồi, Nạp Lan Dung Hải không biết từ nơi nào đi ra, hắn nghi hoặc hỏi Đạm Đài Diệt Minh:
"Sơn chủ, Đại Tuyết Sơn định giúp Tô Tín sao? Lỡ triều đình Đại Chu thực sự chấm dứt với Tô Tín, toàn bộ Tây Bắc chắc chắn sẽ chìm vào chiến tranh, Đại Tuyết Sơn ta cần nhanh chóng sắp xếp đội ngũ không?"
Đạm Đài Diệt Minh lắc đầu nói: "Mặc dù Tô Tín là trưởng lão danh dự của Đại Tuyết Sơn ta, nhưng Đại Tuyết Sơn sẽ không ra tay vì hắn."