← Quay lại trang sách

Chương 1970 Người đến từ hải ngoại(1)

Ngày xưa, khi Đại Chu vừa đi ra đất Nam Man, lúc đó quần hùng thiên hạ cùng nổi lên, Thiết gia nơi Thiết Ngạo ở vốn là một gia tộc nhỏ bình thường, kết quả bởi vì Thiết Ngạo thăng cấp Dương Thần mà vươn lên.

Nhưng ban đầu Thiết Ngạo không có lựa chọn đưa Thiết gia vào giang hồ, mà là lựa chọn khiến cho Thiết gia gia nhập Đại Chu khi đó vẫn còn là một nước Nam Man nho nhỏ, hơn nữa tự tay thành lập Lục Phiến Môn.

Sự thực chứng minh lựa chọn trước đây của Thiết Ngạo là không sai, nếu hắn lựa chọn dung nhập Thiết gia vào trong giang hồ, vậy bây giờ Thiết gia có lẽ sẽ là một trong sáu thế gia, nhưng sẽ không có các loại tài nguyên của triều đình để chống đỡ, Thiết Ngạo chưa chắc có thể trở thành Chân Vũ, dù là Tiêu gia, một trong sáu thế gia cũng không dám quá mức làm càn ở trước mặt Lục Phiến Môn.

Đương nhiên, điều này cũng nói lên một việc, trước đây không phải Đại Chu lựa chọn Thiết gia, mà là Thiết gia lựa chọn Đại Chu, nói cách khác, nếu Đại Chu không có Thiết gia toàn lực ứng phó thành lập Lục Phiến Môn để phụ tá, Đại Chu có thể thuận lợi chinh chiến Trung Nguyên được hay không thì vẫn là một ẩn số.

Sức chiến đấu ban đầu của Lục Phiến Môn tuy không lớn bằng quân đội và Hoàng thất Cung phụng đường, nhưng tác dụng của tình báo do Lục Phiến Môn mang tới thì không ai có thể thay thế được.

Nói một cách đơn giản, đó là hoàng thất Đại Chu ban đầu thiếu nợ Thiết Ngạo, cho nên bây giờ hoàng thất không làm khó dễ Lục Phiến Môn quá mức, cho dù trước đây Cơ Hạo Điển kiêng kỵ Thiết gia một nhà độc quyền trong Lục Phiến Môn, thì cũng chỉ là nhét mấy cái đinh vào trong mà thôi, hiện tại Lâm Tông Việt muốn nhìn rốt cuộc lần này Hoàng tộc họ Cơ muốn làm cái gì.

Cứ như vậy, người trong điện theo đuổi tâm tư riêng của mình, nhưng không một ai mở miệng trò chuyện. Cơ Huyền Tư cau mày, bởi vì tới bây giờ Tô Tín vẫn chưa xuất hiện.

Theo lý mà nói thì đám Tô Tín hẳn là đã đoán được lần này Cơ Huyền Tư chuẩn bị làm gì, nhưng họ chắc chắc không biết chi tiết trong đó, cho nên dù trong lòng bọn họ bất mãn đến đâu thì cũng sẽ tới xem một chút, kết quả cho tới bây giờ Tô Tín vẫn chưa lộ diện, điều này có ý nghĩa gì?

Đúng lúc này, một giọng nói có chút quái dị bỗng nhiên truyền đến: "Ngô thường nghe nói Trung Nguyên đất rộng nhiều của, Hoàng triều Trung Nguyên càng là quy củ sâm nghiêm, nhưng nghe danh không bằng gặp mặt, hoàng đế nghị sự mà thần tử lại tới chậm, đây là đạo lý gì thế?"

Lời vừa nói ra, mọi người ở đây thoáng chốc chuyển ánh mắt nhìn về phía người vừa mở miệng.

Chỉ thấy người tới mặc một bộ trường bào màu xanh nhạt, nhưng hoa văn trên trường bào hết sức kỳ dị, không phải kiểu dáng của Trung Nguyên.

Người này mang vẻ ngoài trung niên, để hai bộ râu mép, đầu đội cao quan, âm điệu nói chuyện cũng khác hẳn người Trung Nguyên, hiển nhiên là người hải ngoại.

Quan trọng nhất chính là hắn có tu vi Chân Vũ cảnh, hơn nữa phía sau hắn còn đi theo năm tên võ giả Dương Thần cảnh.

Trước không nói tới năm tên võ giả Dương Thần cảnh đó, tồn tại Chân Vũ cảnh trong võ lâm Trung Nguyên tổng cộng cũng chỉ có bấy nhiêu người, có thể đếm hết, mấy vị Đại Chu này tất nhiên đều quen biết nhau.

Nhưng bọn họ thật sự không biết người trước mắt này, cho nên rất dễ đoán ra đối phương rốt cuộc tới từ phương nào.

Cơ Huyền Tư không ngờ tới đám người hải ngoại này vậy mà đột ngột xông vào, đây là đánh hắn một cái không kịp trở tay.

Hắn rất muốn khiển trách, nhưng đối phương là Lục Địa Thần Tiên Chân Vũ cảnh, hơn nữa bây giờ hắn còn muốn nhờ vả đối phương, cho nên Cơ Huyền Tư chỉ có thể kiên trì giới thiệu với mọi người:

"Vị này chính là cường giả hải ngoại, đảo chủ của Đại Phong Đảo trong nội hải ba mươi sáu hải đảo, 'Đại Phong Kiếm Tôn' Y Kiếm Đình, trừ tổ phụ của hắn là 'Đại Phong Tôn Giả' Y Vô Hành, một trong bốn vị minh chủ của Tứ Hải Minh hơn hai trăm năm trước, mấy vị khác đều là đảo chủ xuất thân từ nội hải."

Mọi người ở đây hơi híp mắt, họ nghĩ quả nhiên không sai, những người này đều xuất thân từ võ lâm hải ngoại, nhưng tiếc rằng dù là Lục Phiến Môn cũng không hiểu nhiều về Y Kiếm Đình này.

Võ lâm Trung Nguyên không hiểu quá rõ về võ lâm hải ngoại, thậm chí trên Thiên Bảng đều có cường giả Chân Vũ cảnh dị tộc như của Kim Trướng Hãn Quốc, đất Tây Vực, nhưng vẫn luôn không có võ giả đất hải ngoại.

Không phải do Đại Chu kỳ thị những võ giả hải ngoại này, mà là thực sự không biết, không có tư liệu tỉ mỉ thì sao Đại Chu dám điền tin tức lên Thiên Bảng? Tùy tiện viết vớ vẩn sẽ làm hư chiêu bài của chính mình.

Mặc dù Lục Phiến Môn cũng có thể phái ra nhân thủ đi hải ngoại điều tra cặn kẽ, nhưng vấn đề là vùng hải ngoại rất hỗn loạn, dù thế nào cũng phải cử ra võ giả Hóa Thần cảnh đi mới được, hơn nữa không chỉ là một, hai người.

Lực lượng quân sự lúc đầu của Lục Phiến Môn không mạnh bằng quân đội và Hoàng thất Cung phụng đường, giám sát đất Trung Nguyên đã tốn sức rồi, hơi đâu đưa nhân thủ tới lui hải ngoại?

Chương 1931: Người đến từ hải ngoại(2)

Huống chi, đất hải ngoại này cho tới nay đều không giao lưu với võ lâm Trung Nguyên, lực uy hiếp thấp nhất trong bốn phương Đại Chu, cho nên trong Đại Chu, dù là lực lượng của Lục Phiến Môn hay là lực lượng khác của Đại Chu đều không có phát triển ở hải ngoại, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe qua cái tên Y Kiếm Đình này.

Cơ Huyền Tư đương nhiên biết điểm này, cho nên đoạn giới thiệu sau, hắn đặc biệt nói cho mọi người biết một ít tin tức về tổ tiên của Y Kiếm Đình.

Người ở đây có thể không biết Y Kiếm Đình, nhưng nhất định từng nghe qua Tứ Hải Minh, dù sao trước đây Tứ Hải Minh từng là tổ chức thế lực thống nhất toàn bộ võ lâm hải ngoại, thế lực này vô cùng cường đại, cũng đáng giá mọi người bội phục.

Nhưng Tứ Hải Minh này chỉ tồn tại một đời, đã tan rã hơn hai trăm năm trước, đây cũng là một điều đáng tiếc nuối.

Tuy võ đạo hiện giờ của đất hải ngoại không phát triển bằng Trung Nguyên, nhưng bốn cường giả Chân Vũ cảnh vẫn làm nên chuyện, ví dụ như vị Y Kiếm Đình trước mắt này, tổ phụ của hắn chính là minh chủ của Tứ Hải Minh, Y Vô Hành thanh uy hiển hách, ba vị minh chủ còn lại khẳng định cũng có hậu nhân.

Nhưng những cường giả hải ngoại này bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau, hoặc do quyền lợi, hoặc do cừu hận, tóm lại đã không còn đồng tâm hiệp lực phát triển, ổn định trật tự Tứ Hải Minh giống như bốn vị minh chủ trước đây, vẫn luôn mặc kệ võ lâm hải ngoại hỗn loạn đến bây giờ.

Thiết Ngạo mở mắt nhìn Y Kiếm Đình, ánh mắt sắc bén, tựa như diều hâu.

Nhưng quanh thân Y Kiếm Đình có kiếm khí vờn quanh, dễ dàng ngăn lại ánh mắt của Thiết Ngạo.

Lúc bầu không khí bên trong Nghị Sự Điện hơi giương cung bạt kiếm, một giọng nói từ ngoài điện bỗng truyền vào:

"Quy củ của Đại Chu ta là cái gì, chẳng lẽ cần người ngoài như ngươi đánh giá à? Quả nhiên là hạng người man di thiếu hiểu biết, không rõ quy củ!"

Tô Tín bước vào trong điện, ánh mắt hắn va chạm với Y Kiếm Đình, thoáng chốc bộc phát ra một luồng dao động cường đại, hai người rõ ràng không có bất kỳ động tác gì, nhưng chỉ bằng khí thế va nhau giữa hai người cũng đã bùng nổ kiếm khí tuyệt cường.

Tay của Thiết Ngạo hơi thay đổi, Ô Kim Thiết Đảm đã biến mất, tay hắn chộp một cái, một lực hút khủng bố lập tức hiện ra, khí thế mạnh mẽ từ va chạm của hai người thậm chí chưa kịp phá hủy mặt đất đã bị hắn trực tiếp trấn áp.

Cơ Vũ Lăng ho khan một tiếng, nói: "Được rồi! Hoàng cung không phải là nơi để hai ngươi đấu khí với nhau, Tô đại nhân, Y đảo chủ, các ngươi thu tay lại đi."

Nghe Cơ Vũ Lăng nói thế, lúc này Y Kiếm Đình mới chủ động lui về, ánh mắt thâm trầm nhìn những người ở trong điện.

Hắn thân làm Lục Địa Thần Tiên Chân Vũ cảnh, tất nhiên sẽ không tự đại đến mức gặp ai là khiêu khích người đó, huống hồ một mạch Đại Phong Đảo của hắn truyền thừa mấy nghìn năm, đã có vài tồn tại Chân Vũ cảnh, không phải là thế lực mới nổi gì, nên Y Kiếm Đình hiểu rất rõ tiết mục tranh đấu của các thế lực lớn này.

Hắn biết rõ bản thân mình tới Đại Chu để làm gì. Trên thực tế, hắn là nhân vật có trách nhiệm kìm hãm thế lực của Đại Chu.

Nhưng Y Kiếm Đình thân là đảo chủ của Đại Phong Đảo, cũng là người đầu tiên đại biểu cho võ lâm hải ngoại đến đây dò xét Trung Nguyên, hắn đương nhiên cũng có nhu cầu đòi quyền lợi cho mình, Cơ Huyền Tư ảo tưởng Y Kiếm Đình có thể trở thành một thanh đao trong tay Hoàng tộc Đại Chu, đây là điều không thể nào, Y Kiếm Đình không phải mãng phu không não sẽ bị Đại Chu lợi dụng như vậy.

Trước đó Y Kiếm Đình chủ động đứng ra nói những lời kia, Cơ Huyền Tư cũng đã cảm giác được người trước mắt dường như không dễ lợi dụng, ngược lại rất khó giải quyết.

Nhưng hiện tại Cơ Huyền Tư không thể suy nghĩ quá nhiều, hắn đứng lên chắp tay nói với Tô Tín:

"Tô đại nhân, vị này chính là đảo chủ của Đại Phong Đảo hải ngoại, 'Đại Phong Kiếm Tôn' Y Kiếm Đình, bởi vì quý mến đất Trung Nguyên ta nên muốn đầu vào, có thể nói từ nay về sau Y đảo chủ cũng sẽ là một thành viên của triều đình Đại Chu ta."

Sau khi giới thiệu Y Kiếm Đình xong, Cơ Huyền Tư lại giới thiệu thân phận của người trong điện cho Y Kiếm Đình, nhưng sau đó Cơ Huyền Tư cảm giác có chút không đúng, hắn hỏi Tô Tín: "Tô đại nhân, vì sao thủ hạ Lý Phôi, phó tổng quản Ám Vệ của ngươi không tới?"

Tô Tín không quan tâm nói: "Lý Phôi đang bế quan, cho nên không đến được."

Nghe xong lời này, sắc mặt của Cơ Huyền Tư biến thành màu đen.

Câu nói của Tô Tín không chỉ khiến sắc mặt của Cơ Huyền Tư biến đen, thậm chí vẻ mặt của những người ở đây đều hơi quái dị.

Tuy Tô Tín nói thật, Lý Phôi đích thật là đang bế quan, nhưng bọn họ vẫn cảm giác Tô Tín nói như vậy cho có lệ, hoặc nên nói là đang kiêng kỵ triều đình, thế nên mới không mang Lý Phôi đến, mà là để Lý Phôi tiếp ứng chi viện ở Tây Bắc Đạo.

Nếu không thì trên đời này nào có chuyện trùng hợp như vậy, Lý Phôi sớm không bế quan trễ không bế quan, cố tình hiện tại lại đang bế quan?