← Quay lại trang sách

Chương 1980 Giết gà dọa khỉ(2)

Hiện tại Tề Long bị trọng thương, hơn nữa còn là bị trọng thương sau khi nói ra tên của Tô Tín, đây không phải là tát mặt Tô Tín thì là gì? Lần này, nếu Tô Tín không ra tay, thứ mất đi sẽ là thể diện và uy tín hiện tại của hắn.

Cho nên, lần này Tô Tín không định tiêu hao với đám võ giả hải ngoại này nữa, mà là trực tiếp đi tới Thịnh Kinh thành.

Giống như Tề Long trước đây không cho rằng Ngũ Trường Phong sẽ ra tay, Ngũ Trường Phong lúc này cũng không nghĩ tới Tô Tín sẽ ra tay.

Hắn chơi chiêu giết gà dọa khỉ này không tệ, Tề Long được coi như là nhân vật số một ở Lục Phiến Môn, kết quả cứ như thế bị Ngũ Trường Phong tổn thương nặng, điều này khiến cho những võ giả khác ở Lục Phiến Môn lòng thầm hoảng sợ, không dám quá mức bằng mặt không bằng lòng với nhóm người Ngũ Trường Phong.

Nhưng rất nhiều võ giả Lục Phiến Môn cảm thấy có chút kỳ quái, Ngũ Trường Phong này làm như thế là phá hủy quy củ của Lục Phiến Môn, vì sao Thiết Ngạo đại nhân và Thiết Chiến đại nhân không lên tiếng? Theo lý mà nói thì hai vị đại nhân này đều không phải là loại người sẽ nuốt giận vào bụng.

Nhưng bọn họ không biết, không phải Thiết Ngạo và Thiết Chiến không lên tiếng, mà là hai người hiểu rằng chuyện này sẽ không kết thúc như vậy, sẽ có người cho bọn họ một công đạo.

Bên ngoài Thịnh Kinh thành, hơn mười tâm phúc của Tề Long đứng chờ ở ngoài thành, một bóng người từ giữa không trung hạ xuống, bước chân đạp giữa không trung giống như đi trên những bậc thang vô hình, mỗi một bước đạp xuống đều phát ra uy thế vô tận, khiến cho những võ giả Lục Phiến Môn có mặt ở đây hoảng sợ không thôi, không hẹn mà cùng cúi đầu.

"Ra mắt Tô đại nhân."

Tô Tín mặt không đổi sắc gật đầu nói:

"Thương thế của Tề Long thế nào rồi?"

Một người trong đó thận trọng nói:

"Nội phủ của Tề đại nhân bị thương nặng, may nhờ có Thiết Chiến đại nhân đưa cho đan dược chữa thương Dược Vương Cốc, hiện tại tạm thời không có gì đáng ngại, nhưng cần phải tịnh dưỡng hơn một năm mới có thể khôi phục."

Tô Tín mặt không chút thay đổi nói:

"Đi, mang ta đi tìm Ngũ Trường Phong."

Ánh mắt của hơn mười tên võ giả Lục Phiến Môn thoáng chốc sáng ngời, bọn họ là thủ hạ của Tề Long, tất nhiên cũng được xem như là thủ hạ của Tô Tín, hiện tại Tô Tín biểu hiện bá khí bao che như vậy, điều này không thể nghi ngờ đã khích lệ bọn họ không nhỏ.

Nơi hai người Ngũ Trường Phong ở là chỗ làm việc cũ của Lưu Phượng Vũ, cũng ở trong tổng bộ của Lục Phiến Môn.

Tô Tín một đường đi tới không chút che giấu khí tức, thoáng chốc dẫn tới toàn bộ bên trong Thịnh Kinh thành chú ý.

Đặc biệt trong tổng bộ Lục Phiến Môn, hầu như tất cả võ giả đều cảm giác được luồng khí tức mạnh mẽ kia của Tô Tín, giống như núi lửa sắp phun trào.

Sau khi Thiết Chiến cảm giác được thì không khỏi lắc đầu:

"Chậc chậc, tính khí của vị này vẫn nóng nảy như trước, nhưng dù thế nào thì Lục Phiến Môn này cũng là nơi làm việc trước kia của ngươi, chú ý một chút, đừng đánh hư đồ đấy."

Mà Ngũ Trường Phong và Quý Lưu Dạ cũng đã cảm giác được khí thế hung hăng đang ập tới của Tô Tín, hai người liếc nhau, đều cảm giác được có chút không ổn.

Hắn mới vừa bị thương nặng Tề Long, kết quả Tô Tín này ngay lập tức tới Thịnh Kinh thành, nếu nói Tô Tín không tới vì việc này thì bọn nó không tin.

Lúc này, một thủ hạ của Ngũ Trường Phong vội vã đẩy cửa tiến vào nói:

"Đảo chủ! Tô Tín ở ngoài cửa điểm danh kêu ngươi ra ngoài."

Ngũ Trường Phong hừ lạnh nói:

"Lòng dạ của vị cường giả Chân Vũ cảnh này hình như không lớn lắm, mới đây đã tìm tới cửa rồi?"

Quý Lưu Dạ cau mày nói:

"Việc này có chút bất thường, ngươi trước cầm chân hắn, ta đi hoàng cung tìm Y đảo chủ."

"Dù sao đối phương cũng là tồn tại Chân Vũ cảnh, bọn họ không phải Hoàng tộc họ Cơ, sẽ không kiêng kỵ điều gì, cho nên để Y Kiếm Đình cùng là Chân Vũ cảnh đứng ra thì sẽ thích hợp hơn."

Ngũ Trường Phong nói:

"Yên tâm, ta chưa ngu ngốc đến mức đi trêu chọc một vị cường giả Chân Vũ cảnh."

Quý Lưu Dạ đi mời viện quân, Ngũ Trường Phong thì đi ra cửa.

Tính cách của Ngũ Trường Phong hơi táo bạo, nhưng điều này không đại biểu hắn là một tên mãng phu, dù là một mãng phu có thực lực Dương Thần cảnh cũng không thể trở thành đảo chủ của nội hải ba mươi sáu đảo, một nơi cạnh tranh kịch liệt tàn khốc.

Cho nên lúc đi ra, Ngũ Trường Phong đã đổi thành một bộ mặt khác, hắn cười tươi, chắp tay nói với Tô Tín:

"Tô đại nhân từ xa đến đây, không biết có chuyện gì không?"

Tô Tín mặt không chút thay đổi nói:

"Vì sao ngươi đả thương người của ta?"

Ngũ Trường Phong làm bộ kinh ngạc, nói:

"Đả thương người của Tô đại nhân? Chuyện này oan uổng quá, người của Tô đại nhân đều đang ở đất Tây Bắc, mà tại hạ vẫn luôn lăn lộn ở trong Thịnh Kinh thành, sao có thể đả thương người của Tô đại nhân được chứ?"

Ngũ Trường Phong hoàn toàn chuẩn bị giả ngu, nhưng lúc này Tô Tín liếc nhìn hắn, tia lạnh lẽo trong mắt Tô Tín khiến trong lòng Ngũ Trường Phong không khỏi dâng lên một cơn ớn lạnh.

"Ta hỏi ngươi vì sao muốn đả thương người của ta!"

Tô Tín nhìn Ngũ Trường Phong gằn từng chữ.