Chương 1982 Bá đạo(2)
Như lúc Y Kiếm Đình chấp chưởng Đại Phong Đảo, nếu võ giả Dung Thần cảnh dưới tay hắn bị người đánh, hắn cùng lắm là dặn dò võ giả Dương Thần cảnh đó đi đàm phán với đối phương, muốn một câu trả lời hợp lý.
Nhưng hắn không nghĩ tới Tô Tín thật sự không làm theo khuôn phép có sẵn, hắn thế mà trực tiếp đánh tới cửa, suýt chút nữa một đấm đánh chết Ngũ Trường Phong!
Y Kiếm Đình sắc mặt âm trầm nói:
"Tô Tín! Dù gì bây giờ Ngũ Trường Phong cũng là người của triều đình, kết quả ngươi lại làm chuyện quá đáng như vậy ở trong Thịnh Kinh thành, ngươi muốn tạo phản à?"
Tô Tín thản nhiên nói:
"Đừng hở một chút là lôi triều đình ra, đám người hải ngoại các ngươi là thân phận gì, chính các ngươi rõ ràng nhất."
"Nếu các ngươi muốn chơi trong quy củ, vậy thì tốt, ta chơi cùng các ngươi."
"Nhưng nếu các ngươi không muốn tuân thủ quy củ này, vậy cũng được, ta tất nhiên cũng sẽ không làm theo quy củ chó má này!"
Từ lúc mới bắt đầu, Tô Tín đã dự định tuân theo quy củ, suy cho cùng thì hắn hay Lục Phiến Môn hoặc quân đội đều không muốn quyết liệt với Đại Chu, dù là Đại Chu cũng như thế.
Hoàng tộc họ Cơ là quân, bọn họ là thần, nếu không dựa theo quy củ, chẳng lẽ hoàng đế bù nhìn Cơ Ngôn Thành ra lệnh một tiếng là bọn họ phải giao ra quyền lực trong tay mình sao? Quá nực cười.
Cho nên, từ lúc mới bắt đầu, khi Cơ Huyền Tư lập ra sách lược từng bước tằm ăn, bọn họ đều dựa theo quy củ này, nhưng tiếc là hắn chọn người có chút vấn đề.
Những võ giả hải ngoại này có thực lực và năng lực không tệ, nhưng bọn họ có một nhược điểm trí mạng, đó là họ không phải võ giả Trung Nguyên, chưa quen thuộc quy củ của Trung Nguyên.
Đất hải ngoại dùng thực lực luận tôn ti trên dưới, quy củ ở đó càng khắt khe hơn võ lâm Trung Nguyên.
Thế nên, đó là lý do Ngũ Trường Phong tức giận khi Tề Long bằng mặt không bằng lòng với hắn, Ngũ Trường Phong cho rằng đối phương căn bản đang khiêu khích uy nghiêm của cường giả Dương Thần cảnh như hắn.
Y Kiếm Đình ánh mắt lạnh lùng nói:
"Ngũ Trường Phong chỉ đánh một thủ hạ Dung Thần cảnh của ngươi, ngươi lại đánh hắn bị thương thành bộ dáng này, Tô Tín, ngươi thật sự không coi đất hải ngoại ta ra gì phải không?"
Y Kiếm Đình liếc mắt một cái đã nhìn ra thương thế của Ngũ Trường, tuy không chết, nhưng người này đã tàn phế rồi.
Kinh mạch toàn thân bị luồng sức mạnh cường đại kia của Tô Tín đánh nát, thậm chí nội phủ bị thương cũng trở thành thương thế thứ yếu.
Như vậy là, cho dù thương thế của Ngũ Trường Phong được chữa trị tốt thì thực lực của hắn sẽ giảm đi, thậm chí là rơi xuống cảnh giới Dương Thần cảnh, Y Kiếm Đình tuyệt đối không cách nào dễ dàng tha thứ điều này.
Tuy đất hải ngoại hỗn loạn, nhưng cần lập bè kết phái.
Đại Phong Đảo của hắn và nhóm năm người Ngũ Trường Phong chính là một phái, thậm chí có thể nói đám người Ngũ Trường Phong chính là nước phụ thuộc của hắn.
Kết quả hiện tại Ngũ Trường Phong bị Tô Tín phế đi, tuy không đến mức chặt đứt một cánh tay của hắn, nhưng không tránh khỏi đứt một ngón tay.
Tô Tín khinh thường cười lạnh nói:
"Đánh chó phải ngó mặt chủ, không nói đến Tề Long là võ giả Dung Thần cảnh dưới trướng của ta, cho dù là một con chó, người khác muốn động vào thì cũng phải hỏi qua ý của ta mới được!"
"Hơn nữa, ngươi cho rằng võ lâm hải ngoại của ngươi rất mạnh sao? Có lẽ đất hải ngoại có cường giả, nhưng tuyệt đối không phải cái loại chó nhà có tang như ngươi, không sống được ở hải ngoại thì đến võ lâm Trung Nguyên tìm đường lui."
"Cuồng vọng!"
Tiếng kiếm rít gào quanh người Y Kiếm Đình, một thanh trường kiếm óng ánh trong suốt, dường như đúc từ bông tuyết hiện ra trong tay hắn, bộc phát ra một luồng uy năng kỳ dị.
Y Kiếm Đình không hiểu gì về Tô Tín, hơn nữa, dù hắn biết chiến tích của Tô Tín thì cũng không thể suy đoán ra thực lực cụ thể của Tô Tín, vì dù sao hắn cũng là người hải ngoại, không hiểu biết nhiều về những võ giả khác ở võ lâm Trung Nguyên.
Nhưng Y Kiếm Đình biết được một tin tức, đó là Tô Tín bước vào Chân Vũ chưa tới một năm, còn hắn thì đã bước vào Chân Vũ mấy chục năm!
Trường kiếm trong tay Y Kiếm Đình khẽ run một cái, một luồng gió nhẹ dâng lên, tựa như gió xuân hiu hiu thổi nhẹ, nhưng một kiếm này vượt qua không gian và thời gian, cơ hồ trong nháy mắt cắt ra hư không, xuất hiện ở trước mắt Tô Tín.
Hết thảy sức mạnh ở xung quanh, bao gồm không gian cũng bị một kiếm này của Y Kiếm Đình cấm khóa, kiếm phong đâm thẳng tới lồng ngực của Tô Tín!
Lúc này, không biết từ khi nào cửa chính của tổng bộ Lục Phiến Môn đã bị đẩy ra, Thiết Chiến và Thiết Ngạo đều đang vây xem trận chiến này.
Thấy Y Kiếm Đình ra tay, trong mắt Thiết Ngạo lóe lên vẻ kinh ngạc, nói:
"Gió có thể cắt hết thảy kim loại? Đây cũng là lực lượng quy tắc của Y Kiếm Đình? Một kiếm tu thế mà không sử dụng kiếm làm lực lượng quy tắc của mình, điều này thật thú vị, kẻ có thể thành tựu Chân Vũ quả nhiên không phải hạng người đơn giản, đất hải ngoại này cũng như thế."