← Quay lại trang sách

Chương 2034 Nhiệm vụ chủ tuyến(3)

Tâm trí của người giang hồ thông thường không thể so với nhân vật như Tô Tín cùng Diêm La Thiên tử.

Tô Tín và Diêm La Thiên tử có thể chế trụ được tác dụng phụ mà Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp mang đến. Nhưng người khác thì chưa chắc. Cho nên chỉ cần Tô Tín lan truyền Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp vào giang hồ, thì nhất định sẽ gây ra một cơn sóng gió trong giang hồ!

Đây chính là thủ đoạn lật bàn của Tô Tín.

Không phải bọn họ muốn tiêu trừ Tô Tín hắn, muốn khiến Tây Bắc Đạo không vượt qua được hay sao? Được thôi, bây giờ hắn cũng sẽ phá hủy cơ nghiệm của bọn họ. Khiến cho tất cả mọi người trên giang hồ đều tu luyện công pháp Huyết Ma Giáo. Bọn họ có thể làm gì đây? Giết hết tất cả những ai tu luyện Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp hay sao?

Sợ rằng một khi đến nước này, người thực sự bị dồn ép chính là những kẻ trong chính đạo đại nghĩa lẫm nhiên kia.

Kế hoạch vốn dĩ của Tô Tín chính là cứ như thế mà lật bàn cờ. Nếu phải chết thì tất cả mọi người cùng chết, nhìn xem ai chơi được ai.

Tô Tín là kẻ điên. Thiên hạ này, kẻ bị xem là kẻ điên thực sự cũng không ít. Nhưng vấn đề là dưới mắt có nhiều người giang hồ liên thủ như vậy, bọn họ có thể ai cũng điên hết được hay sao? Cho nên, một chiêu này của Tô Tín chắc chắn trấn áp rất nhiều người. Cò những người không trấn áp được thì Tô Tín có thể tự mình giải quyết.

Mà lúc này, những thế lực đứng đầu trên giang hồ đều đã chuẩn bị phái người đến Tây Bắc Đạo đòi Tô Tín một lời giải thích hợp lý.

Dĩ nhiên, bọn họ cũng sẽ không đến một mình mà do tông môn mạnh có cường giả Chân Vũ cảnh như Thiếu Lâm Tự đến đánh trận đầu.

Bây giờ Tô Tín cũng không phải là dễ chọc vào. Thế lực không có Chân Vũ cảnh mà đi khiêu khích Tô Tín thì đúng là tự tìm cái chết. Trừ phi có nhóm cường giả Huyền Khổ xuất thủ, bọn họ khi đó mới dám hùa theo ở phía sau.

Cho nên cứ như vậy, những tông môn có cường giả Chân Vũ cảnh xuất thủ đầu tiên. Ví như một trong Phật môn tam tự Thiếu Lâm Tự cùng Mật tông.

Lúc này, bên trong Thiếu Lâm Tự, Huyền Khổ cùng với Thủ tọa tam đường tứ viện của Thiếu Lâm Tự đều ở đây, trong đó còn cả một đám võ giả Không tự.

Khoảng thời gian này, Thiếu Lâm Tự bọn họ liên tiếp bị mất mặt, chuyện lần này khiến Thiếu Lâm Tự thấy được có chút cơ hội.

“Nộ Mục Kim Cương” Không Hành, võ giả Không tự của Thiếu Lâm Tự đứng ra, thi lễ với Huyền Khổ, nói: “Phương trượng, lần này Tô Tín gan lớn bằng trời, dám tu luyện tà pháp Huyết Ma Giáo, đúng là tội ác không thể tha thứ!

Ngày xưa Thiếu Lâm Tự ta chính là phe đứng đầu chính đạo. Bấy giờ xuất hiện chuyện Tô Tín như vậy, Thiếu Lâm Tự ta dĩ nhiên không thể đổ trách nhiệm cho người khác. Không chỉ riêng phải đánh chết ma đầu kia mà còn phải cho mọi người trong giang hồ nhìn thấy uy thế ngày xưa của Thiếu Lâm Tự ta vẫn đang còn!”

Từ sua lần Huyền Khổ tấn thăng Thần Kiều, những võ giả Không tự Thiếu Lâm Tự cũng chẳng còn ý kiến nào khác.

Bọn họ cũng đã qua thời kỳ đỉnh phong, mà lúc này Huyền Khổ tấn thăng Thần Kiều, những võ giả Huyền tự còn lại cũng bắt đầu nổi dậy. Thiếu Lâm Tự không còn là Thiếu Lâm Tự ban đầu của bọn họ nữa rồi.

Cho nên, kể cả Không Hành trước giờ tính tình rất xấu cũng không khỏi cung kính khách khí lúc đối mặt với Huyền Khổ, không có chút gì xem mình là tiền bối Thiếu Lâm Tự hết.

Dĩ nhiên, mặc dù bọn họ rất an phận nhưng dẫu sao bọn họ cũng là võ giả Dương Thần cảnh ở Thiếu Lâm Tự, trước một số chuyện đại sự, bọn họ vẫn có quyền lên tiếng. Bây giờ cũng giống vậy.

Có thể nói bây giờ tất cả mọi người trong Thiếu Lâm Tự hy vọng Thiếu Lâm Tự có thể mượn thời cơ này để nêu cao tên tuổi trong thiên hạ, một lần nữa khẳng định vị trí đứng đầu của Thiếu Lâm Tự.

Bây giờ Không Hành nói như vậy, đó cũng chỉ là vì có chút lo lắng Huyền Khổ vì mặt mũi của Huyền Đàm mà bỏ qua không ra tay với Tô Tín.

Dẫu sao, nguy cơ lần trước của Thiếu Lâm Tự nếu không vì có Địa Phủ xuất hiện thì cũng không dễ dàng được giải quyết như vậy. Mặc dù mọi người đều biết, nguyên nhân chủ yếu mà Địa Phủ ra tay chính là nhằm vào Thiên Đình, tiếp tới mới là nhân quả Huyền Đàm chuẩn bị cắt đứt với Thiếu Lâm Tự.

Nhưng Không Hành chỉ lo Huyền Khổ hãy còn ảo tưởng gì với Huyền Đàm, không muốn hoàn toàn trở mặt với Địa Phủ, vì thế mới giữ lại Tô Tín. Do đó, Không Hành hắn mới đứng ra nhắc nhở Huyền Khổ một chút. Chuyện trước mắt với Thiếu Lâm Tự bọn họ mà nói thì quan trọng đến mức nào.

Lúc này, Huyền Minh cũng gật đầu một cái, bước ra nói: “Phương trượng, sư thúc Không Hành nói không sai. Thiếu Lâm Tự hẳn phải lên tiếng.

Ngày trước Tô Tín hạ nhục Thiếu Lâm Tự chúng ta như vậy, lần này hắn trở thành kẻ địch của toàn võ lâm, là đích ngắm của tất cả mọi người. Bị tất cả nhắm vào, cái kết tốt nhất của Tô Tín chẳng qua là có thể tránh ở Địa Phủ mà kéo dài hơi tàn.

Lần này cũng là lúc mà Thiếu Lâm Tự chúng ta nên khẳng định lại uy danh trên giang hồ. Cho nên, phương trượng, lần này Thiếu Lâm Tự ta nhất định phải cho thấy uy phong của mình. Hơn nữa, còn phải động thủ trước những tông môn khác, đặc biệt là Tạo Hóa Đạo Môn!”