Chương 2062 Vỡ nát.
Sự tồn tại của Chân Vũ cảnh đáng sợ đến mức nào bọn họ cũng đã thấy được, bọn họ không có nhiều thời gian, một khi để mấy vị Chân Vũ cảnh đuổi đến thì bọn họ cũng chỉ có thể chán nản rút lui, nếu không nhẹ thì bị trọng thương giống như Kim Cửu Nguyệt lúc trước, còn nặng thì có thể bị mấy vị kia chụp cho một tay chết ngay!
Long Nguyên chỉ có một, nhưng bây giờ lại có cả hai người Chương Hạo Nguyên và Công Dương Lư cùng nhau cướp đoạt.
Quan trọng nhất, hai người bọn họ lại có mối thù sinh tử, đương nhiên bọn họ sẽ không để mặc cho đối phương cầm được Long Nguyên đến tay.
Chân khí quanh thân Công Dương Lư vô cùng cường đại, hóa thành vô tận Hoàng Tuyền chi thủy cuốn đi khắp thiên hạ, nháy mắt liền bao trọn lấy Long Nguyên, kéo về phía mình.
Mà Chương Hạo Nguyên phía sau hắn cũng tung ra một chỉ, U Minh Hoàng Tuyền Thiên, sinh tử lại tương kiến!
Một chỉ này tung ra, Hoàng Tuyền chi khí vô tận cũng bay ra theo, trong nháy mắt lực lượng này đã phá vỡ Hoàng Tuyền chi thủy, thân hình Chương Hạo Nguyên cũng phóng về phía Long Nguyên.
Bất luận Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên hay Hoàng Tuyền Giáo đều có chiêu Hoàng Tuyền này, nhưng chiêu Hoàng Tuyền Giáo xuất ra lại mang theo ma khí dữ tợn, còn chiêu Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên xuất ra lại mang theo một cỗ quỷ khí như có như không.
Sắc mặt Công Dương Lư tối đen, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường đao đỏ thẫm mang màu đỏ như máu, khi hắn chém ra một đao, biển máu Hoàng Tuyền hiện lên, vô cùng tà dị.
Hoàng Tuyền Giáo thoát khỏi Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên, nhưng trên thực tế Hoàng Tuyền Giáo đã tự mình hình thành một mạch riêng, lộ tuyến võ đạo thiếu đi mấy phần tà khí phiêu miểu so với Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên, nhưng lại tăng thêm phần tà dị tàn nhẫn.
Chương Hạo Nguyên hừ lạnh một tiếng, từng sợi ma khí phiêu tán xung quanh hắn, vô cùng uy nghiêm dung nhập vào tử khí Hoàng Tuyền, nháy mắt hình thánh chín luồng ma khí khổng lồ bộc phát ra, theo hai tay Chương Hạo Nguyên kết ấn, lực hút kinh khủng hiện ra, giống như U Minh Hoàng Tuyền muốn hút Công Dương Lư vào trong đó!
Công Dương Lư cầm trong tay U Đồ Huyết đao, hắn nhìn Chương Hạo Nhiên lạnh nhạt quát: “Chương Hạo Nhiên, cứ giằng co thế này nữa thì Long Nguyên này không ai trong chúng ta lấy được cả!”
Bọn họ vừa giao thủ mấy chiêu trong chớp nhoáng mà đám người Tô Tín cũng đã chạy tới, nếu còn trì hoãn nữa thì thật sự không kịp rồi.
Khóe miệng Chương Hạo Nguyên lộ ra một ý cười lạnh lẽo nói: “Ta không lấy được thì đám phản đồ như Hoàng Tuyền Giáo các ngươi cũng đừng có nghĩ sẽ cầm được tới tay!”
Công Dương Lư nhìn thấy bộ dáng rõ ràng muốn gây bất lợi cho người khác của Chương Hạo Nhiên mà không khỏi cảm thấy giận dữ, U Đồ Huyết đao trong tay lập tức mang theo một trận thủy triều vô biên đỏ như máu, trong nháy mắt âm thanh ác quỷ kêu rên vang vọng khắp đất trời, luồng khí xoáy của Chương Hạo Nguyên bị chém vỡ tan.
Nhưng vấn đề là một chiêu này của Công Dương Lư xuất ra khi hắn đang kìm nén cơn giận nên không thể khống chế lực được lực lượng của mình, vì thế sau khi chém nát luông khí xoáy của Chương Hạo Nhiên, có một dạo đao không biết thế nào lại chém lên trên Long Nguyên, ngay lập tức, ánh sáng kim sắc chói mắt che phủ toàn bộ không gian, Long khí từ từ phiêu tán ra.
Lúc này, tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngẩn.
Họ ngơ ngác nhìn một màn này.
Thứ bọn họ muốn đoạt được chính là Long Nguyên nên không có ai ngớ ngẩn lại làm ra chuyện không giành được sẽ trực tiếp hủy đi bảo vật cả, chuyện này vừa hại người lại vừa không có lợi cho mình, nhưng hết lần này tới lần khác, Công Dương Lư lại làm như vậy.
Công Dương Lư lúc này cũng chỉ biết trợn tròn mắt, hắn cũng rất đáng thương, hắn thật sự không cố ý, ai ngờ được một đạo đao lại khéo như vậy, vừa vặn chém vào phía trên Long Nguyên.
Lúc này, Công Dương Lư thậm chí còn có thể cảm nhận được ánh mắt đầy ác ý của mấy vị cường giả Chân Vũ cảnh, đáy lòng Công Dương Lư dâng lên cảm giác lạnh người, hắn vội vàng giải thích: “Ta thật sự không phải cố ý…”
Một câu này còn chưa nói hết, sắc mặt Lữ Trường Khanh của Thiên Ma Cung đã trầm xuống, hắn gầm lên một tiếng: “Ngu ngốc!”
Vừa dứt lời, một tay của Lữ Trường Khanh đã trực tiếp đánh ra, lực đạo cường đại của chưởng này như muốn niêm phong cả không gian, không cho Công Dương Lư mảy may bất cứ cơ hội nào né tránh, trực tiếp đạp cho hắn một chưởng thổ huyết bay ra.
Mà lúc này, phía trên Long Nguyên lại càng ngày càng sáng, cuối cùng ầm ầm vỡ vụn, hóa thành mười mấy tia sáng vàng nhỏ hơn rồi phiêu tán ra.
Đầu tiên đám người còn sửng sốt một chút, sau đó vội vàng ra tay cướp đoạt.
Lúc chỉ có một viên Long Nguyên thì đương nhiên bọn họ không đoạt lại được với những cường giả Chân Vũ cảnh kia.
Nhưng bây giờ Long Nguyên đã chia thành mấy chục phần, nói thế nào thì bọn họ cũng có thể có một phần cơ hội.
Toàn bộ khung cảnh lập tức hỗn loạn, như Lý Bá Dương và Huyền Hổ thì mỗi lần bọn họ vung tay lên là có không ít mảnh vỡ của Long Nguyên bị bọn họ bắt được.
Những mảnh vỡ Long Nguyên giống như một hình cầu không theo quy tắc nào cả, phía trên chúng cũng có Long khí, nhưng Long khí lại không nồng đậm như lúc đầu.