Chương 2075 Không biết thức thời, diệt toàn môn!(3)
Huống hồ, những tông môn kia chỉ cần không ngốc thì bọn họ đều sẽ không đứng ra ra mặt vì Ba Thục Kiếm Các, dù sao bọn họ ngoại trừ có thể thu được một chút sự cảm kích mặt ngoài của Ba Thục Kiếm Các đã thế lại còn đắc tội với Tô Tín, chuyện này căn bản là không thể bù được so với những gì bỏ ra.
Công Thâu Ngu chỉ biết lắc đầu trong bóng tối, hắn đã nói Ba Thục Kiếm Các bọn họ không nên tham gia lung tung vào trong chuyện này, ngược lại kết quả cầm đồ của người ta rồi mà còn không làm được việc, đã thế còn đắc tội Tô Tín nữa, cuối cùng thất lễ với cả hai bên.
Tô Tín đưa mắt nhìn Đường Tuyệt, thản nhiên nói: “Ta muốn những thứ này, chẳng lẽ Đường Môn không muốn cho sao?”
Đường Tuyệt thê lương cười nói: “Nhưng thứ ngươi muốn sao Đường Môn có thể cho được? Tô Tín, đây là ngươi đang ép Đường Môn ta vào con đường chết!”
Khóe miệng Tô Tín cong lên, lộ ra một ý cười đáng sợ: “Đã vậy thì tất cả các ngươi đều chết hết đi!
Xuyên Trung Đường Môn, không biết thức thời, bất kính với tôn thượng, giết sạch vả nhà!”
Dứt lời, Ám Vệ dưới trướng Tô Tín dưới sự dẫn đầu của Lý Phôi và Huyết Thần Giáo dưới sự dẫn đầu của Lãnh Vô Ma cùng nhau xông về phía đám người Đường Môn.
Mặc dù võ giả Dương Thần cảnh của Đường Môn cũng không ít, nhưng đám phế vật này trước nay Tô Tín đều không để vào mắt.
Lực chiến của võ giả Dương Thần cảnh bên Đường Môn đều yếu đuối, chỉ có thể dựa vào ám khí để ra oai, nhưng ngoại vật dù sao cũng vẫn là ngoại vật, đối phó với những võ già bình thường thì hẳn là không có vấn đề, nhưng đối với những võ giả Dương Thần cảnh đỉnh phong thì lại thua kém rất nhiều.
Chẳng hạn như Lý Phôi, Tô Tín có thể khẳng định, cho dù có mười võ giả Dương Thần cảnh có đồng thời sử dụng ám khí thì dựa vào tốc độ đáng sợ của Lý Phôi cũng có thể tránh thoát, thậm chí còn có thể giết ngược trở lại.
Vây nên lần này Tô Tín xuất thủ cũng chỉ mang theo Lý Phôi và Lãnh Vô Ma là ở Dương Thần cảnh, có hai người họ là cũng đủ đối phó với đám phế vật Đường Môn rồi.
Mà lúc này Trần Phu Tử đứng một bên nhìn thấy Tô Tín ngay cả một cái cớ cũng chẳng muốn tìm đã muốn giết sạch Đường Môn, hắn nhìn không được quát lên: “Tô Tín! Dù sao Đường Môn cũng là một trong Tả Đạo Bát Môn, ngươi nói giết liền giết, tâm địa ngoan độc như thế, chẳng nhẽ ngươi không sợ bị người trong giang hồ trách cứ sao?”
Trước kia, Tô Tín cũng đã làm không ít chuyện phá gia diệt môn, nhưng chuyện của Thanh Thành kiếm phái lần đó là do triều đình cõng nồi thay, những môn phái còn lại là Hoan Hỉ Giáo và Hoan Hỉ Miếu thì người trong giang hồ cũng không coi bọn họ là tông môn chính đạo, Tô Tín muốn diệt thì diệt, thậm chí có người còn vỗ tay khen hay.
Nhưng Đường Môn mặc dù không tính là tông môn chính đạo, nhưng tổng thể thì vẫn tương đối trung lập, ít nhất cũng không liên hệ gì với đám người Cửu Ngục Tà Ma kia, cộng thêm việc Đường Môn luyện chế ám khí cũng không tệ, nên vẫn có quan hệ không tệ đối với các đại tông môn trên giang hồ.
Kết quả bây giờ thì hay rồi, Tô Tín trực tiếp lấy một cái cớ gì mà không biết điều, bất kích tôn thượng để làm lý do diệt Đường Môn, đây mà cũng là lý do sao?
Cũng chỉ vì Đường Môn không giao cho ngươi Trảm Thần phi đao và tính mạng của Đường Tuyệt mà ngươi lại cho đó là không biết điều, không tôn trọng Tô Tín ngươi, Trần Phu Tử chưa từng thấy ai không nói lý lẽ mà lại hành động ngang ngược như vậy!
Thật ra Tô Tín cũng không có ác cảm gì với một thế lực không dính vào những chuyện tranh giành trên giang hồ như Ba Thục Kiếm Các, chỉ một lòng thành thật làm một tông môn đúc kiếm, người bình thường cũng sẽ không đi đắc tội với bọn họ.
Nhưng nói là thế, Tô Tín vẫn không thể tha thứ dễ dàng cho người dám khua tay múa chân ở trước mặt hắn được, cho dù là chủ của Ba Thục Kiếm Các cũng không được!
Tô Tín nhìn Trần Phu Tử lạnh lùng nói: “Người giang hồ trách cứ sao? Hiện tại trên cái giang hồ này, ai dám trách Tô Tín ta?
Trần Phu Tử, ngươi là đại tông sư đúc kiếm thì ngươi mau trở về đúc kiếm đi, trên giang hồ có một số chuyện không phải là thứ mà ngươi có thể xen vào, mà ngươi cũng không có tư cách để xen vào!”
Lời của Tô Tín vô cùng nghiêm trọng, lúc này cho dù là kẻ ngốc cũng có thể nghe hiểu Tô Tín muốn nói cái gì.
Không riêng gì Công Thâu Ngu, những đệ tử khác của Ba Thục Kiếm Các cũng đành lôi kéo Trần Phu Tử vẻ mặt giận dữ đi, thậm chí đến cả vài câu nói mang tính hình thức cũng chưa kịp nói đã vội vã rời đi.
Bọn họ sợ nếu ở lại, huyết án diệt môn không chỉ có độc Đường Môn mà còn có cả Ba Thục Kiếm Các của bọn họ!