Chương 2106 Bố trí(2)
Bố trí(2)
Vì thế nên táng thiên này, táng thực sự chính là Nhân Hoàng. Song, kế hoạch của Thiên Đình và Địa Phủ chỉ mới vừa manh nha, chưa kịp thực hiện thì đã bị võ giả hoàng triều tiêu diệt.
Hơn nữ, trước đó Trường Không Hành còn nói môn bí pháp này có thể cho Tô Tín thời cơ lên Thần Kiều cảnh, cái này cũng không phải là nói liều.
Nghịch chuyển m Dương lực cũng giống như m Dương lực, nếu bí pháp này có thể nghịch chuyển được nó thì tương tự cũng có thể suy diễn chính hướng, cuối cùng tìm được thời cơ bước vào Thần Kiều cảnh.
Mặc dù chỉ là một chút thời cơ nhưng cũng đủ khiến Tô Tín vì đó mà mạo hiểm.
Trường Không Huyền trầm giọng nói: “Đại trận nghịch chuyển m Dương chỉ có ta biết, cũng chỉ có ta mới có thể bố trí, nhưng cũng cần ngươi đưa người đến cung điện này mới được.
Đến khi nghịch chuyển m Dương lực được phát huy đến mức tận cùng, trận pháp cung điện này cũng sẽ bị sức mạnh này phá hư, ta có thể được hoàn toàn giải thoát, mà ngươi cũng có thể tùy ý hấp thu những thứ nghịch chuyển m Dương lực kia, luyện thành Nghịch Dương m Dương Táng Thiên đại pháp. Cách làm đôi bên cùng có lợi này, ngươi thấy thế nào?”
Cách làm mà Trường Không Huyền nói ra không có chút xíu bất lợi nào với Tô Tín. Hắn đã giap hết thảy quyền chủ động cho Tô Tín thì dĩ nhiên Tô Tín cũng không có lý do để cự tuyệt.
Vì lẽ đó, Tô Tín ngay lập tức gật đầu một cái, nói: “Được rồi, bây giờ ngươi có thể bắt đầu bày đại trận nghịch chuyển m Dương. Đến lúc đó, ta sẽ mang người đến cho ngươi.”
Trường Không Huyền cười cười nói: “Người bị dẫn tới có thực lực càng mạnh càng tốt. Dĩ nhiên, nếu ngươi dẫn đến một nhóm cường giả Chân Vũ cảnh, ta e là đến lúc đó ngươi không khống chế nổi ấy. Đúng rồi, ta chưa hỏi tên ngươi.”
Tô Tín dửng dưng nói: “Tô Tín. Tín trong nói lời giữ lời.”
Sau khi nói xong, Tô Tín ngay tức khắc xoay người rời đi. Trường Không Huyền đứng tại chỗ, bóng người hắn dần dần trở nên mơ hồ nhưng trong mắt lại lóe lên vẻ ngờ vực.
Chờ sau khi Tô Tín rời khỏi tiểu thế giới này, người bên ngoài thực ra đều đã tản đi.
Cản Thi Phái bị Tô Tín đuổi tận giết tuyệt. Nhất tộc Vu Miêu khiếp đảm mà tản đi.
Trước đó, bọn họ còn đang ở chung với người của Cản Thi Phái. Có trời mới biết thủ hạ của Tô Tín có thanh toán cả bọn họ luôn hay không.
Cho nên, ngay lúc đám người Lý Phôi đại khai sát giới bọn họ đểu chạy trốn hết, dự tính ẩn náu đến nơi sâu nhất trong núi Tương Tây.
Mà người của Bạch Liên Giáo dưới sự chỉ dẫn của Bạch Linh cũng nhanh chóng rời đi. Dù sao thì nhiệm vụ của Bạch Linh cũng đã hoàn thành, nàng cũng không dám tranh đoạt cơ duyên gì với Tô Tín. Lúc này ở lại đây thì còn ích lợi gì nữa?
Tô Tín nhìn thi thể m Đồ Linh, nói: “Phái người đưa đầu hắn đến Dịch Kiếm Môn. Thuận thể nói cho Mạnh Tông chủ ta đã giúp hắn diệt Cản Thi Phái.”
Một cái phất tay diệt toàn bộ Cản Thi Phái tuy không trả được hết ân huệ của Mạnh Kinh Tiên, song một phần thì vẫn có thể được.
Lý Phôi gật gật đầu, nói: “Đại nhân, bây giờ chúng ta rút khỏi Tương Tây hay sao?”
Trong mắt Tô Tín lóe lên một tia tinh mang, nói: “Rút? Tạm thời không vội. Phái người về Tây Bắc trước, dẫn đám người Tả Đạo Minh đến đây, Hơn nữa, lan truyền tin trên giang hồ, nói ta tìm được chiến trường nơi năm xưa Vô Sinh lão mẫu cùng một đám cường giả giang hồ dùng mạng đổi mạng ở đất Tương Tây. Trong đó, có cả truyền thừa của những tên cường giả ngày đó lưu lại.
Chỉ có điều, nơi đó chỉ có võ giả dưới Dương Thần cảnh mới có thể vào trong. Một khi có Dương Thần hoặc ai vượt quá Dương Thần thì nơi đó ắt sẽ tan vỡ, truyền thừa cũng sẽ bị diệt.
Đúng rồi, không cần vội vã truyền tin, phải làm bộ như thể chúng ta “trong lúc vô tình” làm lộ ra ngoài. Hơn nữa, ngươi cũng đồng thời triệu tập một nhóm võ giả Hóa Thần cảnh và Dung Thần cảnh dưới quyền Tây Bắc Đạo đến đây, làm ra vẻ muốn lấy được những truyền thừa kia.”
Nghe Tô Tín nói như vậy, Lý Phôi nhất thời hiểu. E là Tô đại nhân đã bày một cái bẫy không nhỏ ở đây. Hơn nữa còn bẫy không ít người.
Song, Lý Phôi cũng không hỏi nhiều, ngay lập tức đi sắp xếp.
Nghịch m Dương Táng Thiên đại pháp mà Trường Không Huyền kia nói Tô Tín quả thực rất nôn nóng. Nghịch chuyển m Dương lực, bí pháp như vậy không phải là chính đạo. Đây chính là thuật pháp trái đạo. Mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng muốn dựa vào nó để đạt đến đỉnh cao võ đạo thì không thể nào.
Nhưng Tô Tín có đường đi võ đạo của hắn. Hắn cũng không hy vọng xa vời bằng vào một môn công pháp là có thể cho hắn đi một mạch đến đỉnh cao.
Môn công pháp này với Tô Tín mà nói chẳng qua là cho hắn một thời cơ nghịch hướng suy diễn mà thăng đến Thần Kiều cảnh thôi. Hơn nữa, bây giờ bây giờ Tô Tín cũng chẳng thiếu gì khác, hắn chỉ thiếu một thời cơ như vậy mà thôi.
Còn về việc vì cái thời cơ này mà bao nhiêu người sẽ phải chết, Tô Tín đến giờ cũng không mấy quan tâm.
Kẻ đứng ở chức vị cao, dưới chân cũng đạp toàn xương trắng, đạp vô số nhân mạng.