← Quay lại trang sách

Chương 2119 Làm lợi cho người(1)

Đích thực có người tên Trường Không Huyền. Hắn cũng quả thực bị Nhân Hoàng phong ấn vào trong trận pháp đại điện, trở thành khí linh. Chỉ có điều, một vạn năm trước hắn cũng đã chết rồi!

Ngươi không thể nào tin nổi đâu, thế gian hãy còn người trung thành đến ngu ngốc như thế. Hắn cho rằng chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật được. Vì thế, mặc dù Nhân Hoàng không giết hắn, hắn cũng tự giết mình, diệt tuyệt Nguyên Thần của mình.

Dĩ nhiên, Nguyên Thần hắn tự đánh nát cũng không bị lãng phí. Tất thảy đều dùng để bồi bổ cho ta. Bằng không, ta nào có linh trí cùng thực lực như vây giờ?”

Nghe được Trường Không Huyền nói như vậy, Tô Tín liền biết thân phận của đối phương chính là gì.

Đối phương là Trường Không Huyền nhưng cũng không phải là Trường Không Huyền.

Ngày trước, Trường Không Huyền tự đánh nát Nguyên Thần để tự tử. Nhưng lúc này, Nguyên Thần của hắn cùng đại điện này đã hòa thành một thể. Vì lẽ đó, sau khi hắn tự đánh nát Nguyên Thần, sức mạnh còn thừa lại đều bị “Trường Không Huyền” trước mắt hấp thu.

Hắn thừa kế sức mạnh ngày trước của Trường Không Huyền, nhưng đồng thời cái này cũng không thay đổi được thân phận của hắn. Đó chính là thật ra hắn không phải là người, mà là khí linh trong đại điện này.

Thật ra, nếu phát triển theo bình thường, hẳn là Nguyên Thần của chính Trường Không Huyền trở thành khí linh, sau đó sẽ xóa mờ linh trí vốn có bên trong cung điện này đi.

Nhưng ai nào ngờ, khi đó Trường Không Huyền thật ra đã có ý chết rồi. Sau khi hắn tự đánh nát Nguyên Thần, Nguyên Thần lực trực tiếp rót vào trong cơ thể khí linh, khiến khí linh mới ra đời bên trong cung điện này dần dần lớn lên, trở thành hình dạng như bây giờ.

Nếu nói Trường Không Huyền là người hiểu rõ Nhân Hoàng nhất, nhưng thực chất, khí linh trước mắt cũng hiểu rõ không ít.

Năm xưa, Nghịch m Dương Táng Thiên đại pháp quả thực rất kinh diễm. Vì thế, sau khi Trường Không Huyền hủy nó đi, khí linh đã ghi tạc trong đầu, không ngừng diễn luyện, cuối cùng có thể bố trí nó được hoàn mỹ.

Sau khi thu nạp mảnh vụn Dương Thần của Trường Không Huyền, suy nghĩ của hắn đã không khác gì người bình thường. Vì thế, hắn có phải là Trường Không Huyền hay không, cái này đã không còn quan trọng nữa.

Trường Không Huyền nhìn đại trận m Dương nghịch chuyển đang không ngừng vận động, không ngừng lớn mạnh, hắn cười lớn: “Tô Tín, ngươi cũng đừng trách ta tính kế ngươi. Hơn mười ngàn năm rồi, ngươi là người duy nhất có thể bước vào trong đại điện này. Hơn nữa, thực lực cũng không hề kém cỏi.

Nếu như ta thực sự là một khí linh thì đừng nói hơn mười ngàn năm, thì một trăm ngàn năm ta cũng có thể chịu được tịch mịch.

Song, bây giờ ta đã thực sự có được cơ hội trở thành “người”. Nếu đã vậy thì sao mà ta bỏ qua cho được?

Đại trận nghịch chuyển m Dương đã phát động thì sẽ không cách nào dừng lại. Trận pháp này quả thực có liên quan đến Nghịch m Dương Táng Thiên, nhưng ta có một việc không nói cho ngươi. Đó chính là đại trận nghịch m Dương không chỉ có thể giúp võ giả tu luyện thành Nghịch m Dương Táng Thiên đại pháp. Còn có thể giúp ta nghịch chuyển căn nguyên, giúp ta tái tạo thân xác!

Lần này, nếu ngươi không bước vào thì thôi. Thế nhưng ngươi lại cứ nhất nhất phải vào đây. Đã như vậy thì ngươi cũng đừng trách ra.

Chiếm đoạt thêm máu thịt của một tên cường giả Chân Vũ cảnh, mặc dù không thể giúp ta một bước lên Thần Kiều nhưng tột cùng Chân Vũ cảnh cũng không phải là vấn đề.”

Tô Tín yên lặng nhìn Trường Không Huyền. Sự bình tĩnh đó khiến cho Trường Không Huyền cũng có cảm giác không đúng. Có chút kinh hãi.

“Bây giờ ngươi không muốn nói gì hay sao?” Trường Không Huyền cau mày hỏi.

Tô Tín nhàn nhạt nói: “Nói gì? Nghịch m Dương Táng Thiên đại pháp do Thiên Đình cùng Địa Phủ tập hợp lại sáng tạo ra thì ta rất muốn. Giờ khó khăn lắm mới có được cơ hội như vậy, ngươi cho là ta sẽ bỏ qua hay sao? Bây giờ người chết cũng không ít rồi, cũng nên tới lúc ta ra tay rồi.”

Dứt lời, Tô Tín ngay lập tức bước ra một bước. Thần mang chói mắt màu vàng quanh thân hắn nhanh chóng nở rộ. Trong nháy mắt như biến Tô Tín thành thiên thần giáng thế.

Trường Không Huyền không phải là người. Hắn cũng không phải là Yêu Linh. Hắn cũng không thừa kế trí nhớ của vị sử quan ghi chép sinh hoạt thường ngày Trường Không Huyền đích thực.

Lần này hắn lừa dối Tô Tín, tất cả câu hỏi cũng như lí do đều đã được nghĩ rất chu toàn. Nếu như không phải tính tình Tô Tín đa nghi thì người khác nhất định sẽ không phát hiện được điểm không đúng của Trường Không Huyền.

Nhưng hắn vẫn có hơi xem thường Tô Tín. Cái Tô Tín muốn còn lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Trường Không Huyền hắn.

Nếu không phải Tô Tín muốn Nghịch m Dương Táng Thiên đại pháp thì hắn cần gì phải bày ra cái cục diện thế này ngay trong tình huống phát hiện điểm không đúng?

Trường Không Huyền cho rằng hắn đang lợi dụng Tô Tín, nhưng đồng thời, Tô Tín cũng đang lợi dụng ngược lại hắn.

Trong chớp nhoáng này, Trường Không Huyền nghĩ đến rất nhiều thứ. Nhưng lúc này, Tô Tín đã đánh đến một quyền. Trong quyền này, Trường Không Huyền thậm chí cảm thấy một luồng Nguyên Thần lực cường đại đang rung động.