Chương 2125 Phi Ưng Bang cùng Thương Sơn thành(1)
Hơn nữa bây giờ, bang chủ Phi Ưng Bang, Lý Thanh cũng không phải hạng người đễ đối phó. Người này thiên phú bình thường nhưng rất biết cách làm người.
Người này là thủ hạ tâm phúc ngày trước của Tô Tín. Chỉ có điều vì thiên phú võ đạo của hắn quá kém, cho nên từ sau khi Tổng quản Ám Vệ Lý Phôi từ chức Bang chủ Phi Ưng Bang, chức Bang chủ đã được để lại cho hắn.
Khi đó, Tô Tín đã có chút danh tiếng trên giang hồ. Thậm chí còn được Lục Phiến Môn phong làm Tổng bộ đầu ở Giang Nam Đạo, uy thế vô lượng.
Lý Thanh này liền mượn uy của Tô Tín trên giang hồ mà kêu gọi bang chúng trong Thường Ninh phủ, lũng đoạn các giao dịch vật tư các loại ở Nam Man.
Sau khi có tài nguyên, Lý Thanh cũng tung hoành ngang dọc ở Tương Nam Đạo. Hầu như các bang phái cấp thấp trong mỗi một châu phủ đều bị hắn một lưới bắt hết, toàn bộ phụng hắn làm chủ.
Hiện, thực lực của Phi Ưng Bang mặc dù vẫn chưa ra hình ra dáng gì, nhưng lực ảnh hưởng lại trải rộng toàn bộ Tương Nam Đạo. Trăm cái bang phái lớn nhỏ, mấy trăm ngàn võ giả cấp thấp ở toàn bộ mấy chục châu phủ đều tôn Phi Ưng Bang làm đầu tàu. Có thể nói, nếu không có Phi Ưng Bang mở miệng thì những bang phái nhỏ kia tuyệt sẽ không nghe hiệu lệnh của Bạch Liên Giáo chúng ta!”
Trâu Minh dừng một chút, lại nói: “Nếu như Phi Ưng Bang này không có chỗ dựa đằng sau, thì đừng nói là uy thế hắn lớn thế nào, thuộc hạ sẽ là người đầu tiên tàn sát Phi Ưng Bang rồi.
Nhưng Phi Ưng Bang này dù sao trước kia cũng là thế lực mà Tô Tín lưu lại. Vạn nhất đụng vào họ mà khiến Tô Tín tức giận, thuộc hạ không kham nổi. Thậm chí còn dễ dàng phá hư đại sự của Bạch Liên Giáo chúng ta.
Cho nên, chuyện này thuộc hạ không dám làm chủ, xin Thánh sứ đại nhân định đoạt.”
Trâu Minh đảm nhiệm chức Tổng đà chủ đã lâu như vậy, lai lịch của Phi Ưng Bang hắn dĩ nhiên nắm rõ. Chẳng may lỗ mãng động thủ, kết quả chọc phải nhóm cường giả Tô Tín, nói không chừng người bên trên sẽ lấy hắn ra mà lãnh tội mất. Cho nên, Trâu Minh vẫn cứ cẩn thận một chút thì thỏa đáng hơn.
Chuyện liên quan đến Phi Ưng Bang quả thực rất khó giải quyết. Trách nhiệm này Trâu Minh không kham nổi, hắn cũng chỉ có thể ném cho Thanh Liên Thánh sứ đến mà xử lý thôi.
Thanh Liên Thánh sứ trầm ngâm chốc lát, hỏi: “Tô Tín rời Phi Ưng Bang lâu như vậy rồi, hắn về lại nơi đó được mấy lần? Sau này có từng liên lạc lại với Phi Ưng Bang hay không?”
Trâu Minh lắc lắc đầu, nói: “Một lần cũng chưa từng. Nếu như Tô Tín quay lại, với thực lực của Tô Tín, Bang chủ Lý Thanh của Phi Ưng Bang cũng không phải đến giờ vẫn chỉ có thực lực Tiên Thiên Thần Cung cảnh được.
Nhưng dù sao, Tô Tín cũng là Tây Bắc Vương hùng bá một phương. Đối phương có ý thế nào thuộc hạ cũng không dám suy đoán. Vì thế nên vẫn luôn không dám động tay.”
Thanh Liên Thánh sứ nói: “Nếu đã vậy thì chứng tỏ Tô Tín này cũng không coi trọng Phi Ưng Bang cho lắm.
Dẫu sao bây giờ, đối phương cũng đã là Chân Vũ cảnh lục địa thần tiên, bang phái nơi đất Nam Man nhỏ bé so với hắn. Một bên là rồng trên chín tầng trời, một bên cũng chỉ là con kiến trên đất mà thôi. Tô Tín cũng không tiếp tục chú ý đến bang phái nhỏ này thì cũng rất bình thường.
Có điều, mọi việc vẫn phải cẩn thận một chút. Ngươi đi đến Phi Ưng Bang một chuyến trước. Xem thử xem thái độ của bọn họ là thế nào. Khách khí với họ một chút. Dẫu sao trước đó bọn họ cũng là tâm phúc của Tô Tín. Mà Bạch Liên Giáo ta bây giờ vẫn chưa muốn trở mặt với Tô Tín.
Nói cho người của Phi Ưng Bang hay, chỉ cần bọn họ nguyện ý nghe theo hiệu lệnh của Bạch Liên Giáo ta thì Bạch Liên Giáo ta đảm bảo cho địa vị của bọn họ ở Tương Nam.
Còn tên Lý Thanh kia, nói hắn chỉ cần đồng ý nghe lệnh ta, Bạch Liên Giáo ta có quán đính thuật, có thể giúp hắn tấn thăng Hóa Thần.”
Thanh Liên Thánh sứ cho rằng điều kiện mà nàng đưa ra đã rất hậu hĩnh. Ít nhất với tên võ giả Tiên Thiên ở nơi nhỏ bé như Tương Nam này mà nói, thì chắc chắn đủ hậu hĩnh.
Trâu Minh cẩn thận nói: “Nhưng nếu Phi Ưng Bang không chấp nhận?”
Trong mắt Thanh Liên Thánh sứ lóe lên một tia lạnh lùng: “Còn phải hỏi nữa à? Thẳng tay xóa bỏ Phi Ưng Bang khỏi Tương Nam!
Không được Tô Tín che chở, Phi Ưng Bang cũng chỉ là một bang phái nhỏ mà thôi. Huống chi bây giờ, Tô Tín cũng không che chở cho bọn họ. Tất cả đều là do đám Phi Ưng Bang đó mượn oai hùm thôi.
Bạch Liên Giáo ta vì lần khởi sự này mà đã mất đến mấy năm. Há có thể vì một bang phái nhỏ mà lui bước?”
Thật ra thì Thanh Liên Thánh sứ hãy còn một lời chưa nói. Lần này nàng bỏ qua Phi Ưng Bang cũng được. Song, giờ nàng đang cùng Bạch Linh tranh đoạt chức Thánh nữ kia. Nàng cũng không muốn lại thua thêm lần nữa. Vì thế, lần này, uy thế ở Tương Nam Đạo của nàng nhất định phải mạnh hơn Bạch Linh mới được.
Trâu Minh gật đầu một cái. Nếu có Thanh Liên Thánh sứ nói lời này thì đỡ hơn nhiều.
Thanh Liên Thánh sứ hỏi: “Trừ Phi Ưng Bang ra, còn bên nào khó giải quyết?”
Trâu Minh nói: “Thương Sơn thành!”