← Quay lại trang sách

Chương 2127 Phi Ưng Bang cùng Thương Sơn thành(3)

Dĩ nhiên, nếu Thương Sơn thành thật không biết điều thì chúng ta cũng không thể nhân nhượng. Ta âm thầm đi giải quyết Tiền Đạo Nhân kia. Sau đó, ngươi phái người đi kích động các đại tông môn Tương Nam liên hiệp xuất thủ với Thương Sơn thành. Buộc họ đi vào khuôn khổ. Dù sao, những tông môn này trước kia cũng từng có thù oán với Thương Sơn thành.

Đến khi Thương Sơn thành kia bị ép đến không biết làm sao, chúng ta sẽ ra tay điều chỉnh. Đến lúc đó, còn sợ Thương Sơn thành kia không gia nhập Bạch Liên Giáo chúng ta?”

Trâu Minh lập tức tâng bốc: “Thánh sứ đại nhân mưu tính hay. Như vậy thì Bạch Liên Giáo chúng ta cũng không phải làm người ác. Ngược lại, lại biến thành ân nhân cứu Thương Sơn thành trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng. Bất kể kết quả chuyện thế nào, Thương Sơn thành nhất định là của chúng ta!”

Bạch Liên Giáo mưu tính ở đất Tương Nam không nhỏ. Nhưng lúc này, bất kể là Phi Ưng Bang hay Thương Sơn thành cũng không biết tin.

Dẫu sao, so sánh với Bạch Liên Giáo, hai thế lực này thậm chí còn nhỏ hơn cả kiến.

Lúc này, bên trong Tổng đường Phi Ưng Bang ở Thường Ninh phủ, vô số bang chúng lui tới, có người của Phi Ưng Bang, cũng có người thuộc các bang phái của các châu phủ khác, vô cùng náo nhiệt.

Bây giờ, Phi Ưng Bang lúc này không còn giống Phi Ưng Bang lúc Tô Tín rời đi nữa.

Toàn bộ Phi Ưng Bang chiếm cứ mấy phường thị trung tâm nhất ở Thường Ninh phủ. Nơi đó, bất kể là bất động sản hay các loại sản nghiệp, tất cả đều thuộc về Phi Ưng Bang. Có thể nói, trong Thường Ninh phủ này, Phi Ưng Bang tuyệt đối là bá chủ.

Hơn nữa, trước tổng đường Phi Ưng có dựng một pho tượng phi ưng đại diện cho Sa Phi Ưng nhưng giờ đã bị người khác đổi thành một thanh huyết kiếm cao to chừng mấy trượng, dựng ở ngay giữa đường khẩu, nhìn như một cây cờ lớn rất dễ thấy.

Đây cũng chính là chỗ thông minh của Lý Thanh. Mặc dù Tô Tín sớm đã không còn liên lạc gì với Phi Ưng Bang nữa. Lý Thanh hắn cũng không dám trực tiếp làm giả lệnh của Tô Tín, nhưng mấy chuyện như mượn oai hùm hắn vẫn làm rất nhuần nhuyễn.

Dù sao hắn chỉ cần để cho người những bang phái nhỏ ở Tương Nam đều biết Phi Ưng Bang bọn họ có quan hệ với Tô đại nhân là được.

Lúc này, bên trong tổng đường Phi Ưng Bang, một người trung niên khí thế bất phàm ngồi ở vị trí chủ vị. Hắn đại khái ngoài bốn mươi, mặc một bộ cẩm bào. Phía dưới không ngừng có bang chúng bẩm báo gì đó lại cho hắn. Nghe xong, hắn cũng chỉ khẽ “hừ” một tiếng, vô cùng khí thế.

Người này chính là Bang chủ Lý Thanh hiện thời của Phi Ưng Bang. Hơn mười năm qua, Tô Tín cùng Lý Phôi đều đã tu luyện đến đỉnh cao võ đạo, ngay cả Hoàng Bỉnh Thành cũng được đan dược độ hóa thành Hóa Thần nên tướng mạo bọn họ không có thay đổi gì quá lớn. Nhưng Lý Thanh lại chỉ có tu vi Tiên Thiên Thần Cung cảnh, dung mạo thay đổi khá nhiều.

Dĩ nhiên, bây giờ hắn cũng chỉ hơn bốn mươi tuổi mà thôi. Với võ giả Tiên Thiên mà nói, cái tuổi này cũng đang là đỉnh cao, là thời kỳ trẻ trung khỏe mạnh.

Thậm chí, ngay cả nằm mơ Lý Thanh cũng không ngờ, ban đầu hắn cũng chỉ là người ăn bữa trước không có bữa sau. Ngay cả một chút võ công cũng không bằng côn đồ đầu đường. Thế mà bây giờ lại nắm trong tay bang phái mấy chục châu phủ Tương Nam, là vị vua ngầm. Ngay cả những bang phái khác thay đổi Bang chủ cũng phải xin phép hắn trước, vô cùng oai phong.

Thật ra thì Lý Thanh vẫn rất thỏa mãn, bản thân hắn có năng lực đến đâu, hắn tự biết.

Giống như là Lý Phôi. Ngày xưa lúc ở Phi Ưng Bang, hắn chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ. Sau đó, hắn cũng rất thuận lợi được Tô đại nhân thu nhận vào dưới quyền, trở thành Đại Tổng quản Ám Vệ, uy danh chấn động thiên hạ.

Còn có Hoàng Bỉnh Thành kia, mặc dù người bình thường chỉ biết là Hoàng Bỉnh Thành thực lực yếu đến đáng thương. Tô Tín vẫn luôn dẫn theo Hoàng Bỉnh Thành thuần túy là niệm tình dìu dắt. Nhưng Lý Thanh biết, nếu Hoàng Bỉnh Thành không có năng lực làm chu toàn mọi việc thì Tô Tín dù có niệm tình đến đâu cũng sẽ không nuôi một tên phế vật.

Lý Thanh biết, hắn không có thiên phú của Lý Phôi, cũng không có năng lực như Hoàng Bỉnh Thành, cho nên hắn chỉ có thể làm người đứng đầu một bang phái nhỏ mà thôi.

Nhưng Lý Thanh bây giờ cũng rất biết đủ. Ít nhất mượn uy danh của Tô Tín, hắn còn có thể xưng vương xưng bá ở Tương Nam Đạo này. Thậm chí, những môn phái khác cũng phải nể mặt Lý Thanh hắn. Đây với Lý Thanh mà nói thì đã là cực hạn rồi.

Suy cho cùng, không có uy danh của Tô đại nhân, đừng nói là xưng bá trong toàn bộ các bang phái nhỏ ở Tương Nam, dù có gây dựng chút cơ nghiệp ở Thường Ninh phủ hắn cũng rất khó thủ.

Cho nên, với Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành, hắn cũng không có lòng ghen tị gì. Có thể giữ cho mình một mẫu ba phân đất với Lý Thanh hắn mà nói là đã đủ rồi. Huống chi, với năng lực của hắn, có thể quản lý cơ nghiệp bây giờ thật tốt cũng đã không phải dễ dàng rồi.

Bây giờ, kích thước của Phi Ưng Bang đã lớn hơn vô số lần lúc Tô Tín còn ở đây. Cho dù là Lý Thanh cũng đề bạt một số bang chúng có năng lực tốt, nhưng bây giờ cũng có chút hơi thua kém.