Chương 2147 Mời chào Tiền Đạo Nhân(2)
Tiền Đạo Nhân tuân thủ quy củ như thế, đương nhiên Tô Tín cũng sẽ không khinh thường, hắn trực tiếp dùng một đạo chân khí đỡ Tiền Đạo Nhân dậy rồi nói: "Tiền đạo trưởng không cần đa lễ, những năm gần đây Thương Sơn Thành cũng vì có ngươi trấn thủ nên mới có thể có quy mô như thế."
Nói xong, Tô Tín trực tiếp cho đệ tử của Tôn Bất Hại đến chẩn bệnh cho Tiền Đạo Nhân một phen.
Tên đệ tử của Tôn Bất Hại kia sau khi quan sát xong liên nói với Tô Tín: "Đại nhân, thương thế của vị đạo trưởng này không có gì đáng ngại, chẳng qua do kiếm khí nhập thể nên thương tổn tới kinh mạch mà thôi.
Chỗ của thuộc hạ còn có đan dược do chính tay sư phụ luyện chế, chỉ cần tĩnh dưỡng thêm một thời gian là được."
Tô Tín nhẹ gật đầu nói với Tiền Đạo Nhân: "Tiền đạo trưởng, Khuynh Tuyết đã quyết định về Tây Bắc Đạo với ta, không biết ngươi quyết định như thế nào?
Nếu như Tiền đạo trưởng chịu theo ta về Tây Bắc Đạo, vậy ta cũng nguyện ý đối đãi với ngươi giống như Tây Bắc quân, công pháp tài nguyên, cái gì cần cũng đều có."
Đối với Tiền Đạo Nhân, Tô Tín thật sự muốn mời người này, không hoàn toàn là dựa vào mặt mũi của Yến Khuynh Tuyết.
Trên giang hồ, số lượng người xuất thân tán tu mà muốn thăng đến võ giả Dương Thần cảnh thì rất ít, Tiền Đạo Nhân có thể đi đến bước này, nghị lực của hắn đương nhiên không cần nói nhiều.
Kỳ thật nói trắng ra, Tiền Đạo Nhân cũng chỉ thiếu một cái truyền thừa cường đại mà thôi, nói cách khác, nếu Tiền Đạo Nhân có thể có một loại công pháp có thể so sánh với các loại bí pháp võ công của Bạch Liên Giáo, vậy thì hắn cũng sẽ không thua dưới tay Thanh Liên Thánh sứ một cách thảm hại như vậy.
Mà hiện tại thứ mà Tô Tín không thiếu nhất chính là đủ loại truyền thừa võ đạo cường đại.
Đương nhiên điểm quan trọng nhất mà Tô Tín muốn mời Tiền Đạo Nhân chính là hắn đã nhìn trúng nhân phẩm của Tiền Đạo Nhân.
Ngày xưa Tiền Đạo Nhân vì đáp ứng một lời hứa với Yến Hoàng Cửu mà đáp ứng thủ hộ Thương Sơn Thành trăm năm, trên thực tế hắn cũng đã thật sự làm được chuyện này.
Về sau Tiền Đạo Nhân cũng bị hành động của Yến Khuynh Tuyết cảm động,
Hắn càng không tiếc gì mà bảo vệ Thương Sơn Thành.
Tính đến chuyện lần này Bạch Liên Giáo có ý đồ với Thương Sơn Thành, Tiền Đạo Nhân hoàn toàn có thể rút lui, ai cũng không dám nói cái gì, nhưng đến cuối cùng Tiền Đạo Nhân lại vẫn lựa chọn thủ hộ Thương Sơn Thành như cũ, cuối cùng thậm chí còn suýt nữa bỏ cả tính mạng của mình.
Không nói những cái khác, ít nhất chỉ dựa vào việc hết lòng tuân thủ lời hứa này, Tiền Đạo Nhân tuyệt đối không thể chê vào đâu được.
Mặc dù Tô Tín cũng không phải là người tốt lành gì, nhưng hắn cũng rất vui lòng sử dụng những người hết lòng tuân thủ lời hứa giống như Tiền Đạo Nhân.
Hiện tại trong số thủ hạ là võ giả Dương Thần cảnh của Tô Tín, hắn đương nhiên là có thể tín nhiệm Lý Phôi, còn Lãnh Vô Ma là bởi vì bị Tô Tín khống chế nên mới nghe lời như thế, chẳng qua một khi cho hắn cơ hội phản bội, chắc chắn hắn sẽ làm tuyệt tình hơn bất cứ người nào.
Mà những người khác cung phụng Tây Bắc quân, chẳng hạn như đám người Thái Tam Nguyên, thân phận của bọn họ cũng vẻn vẹn chỉ là cung phụng mà thôi, có thể thuận gió đẩy thuyền, nhưng đừng nghĩ là có thể khiến bọn họ liều sống liều chết vì Tô Tín.
Vậy nên thật ra những người này cũng không coi là tâm phúc của Tô Tín, tương tự như vậy Tô Tín cũng là thể nào trực tiếp tín nhiệm bọn họ.
Nếu như Tiền Đạo Nhân gia nhập dưới trướng Tô Tín, ngược lại Tô Tín có thể coi Tiền Đạo Nhân là tâm phúc, dù sao phẩm chất của đối phương cũng đã được nghiệm chứng qua chuyện lần này của Thương Sơn Thành.
Hơn nữa Tiền Đạo Nhân chính là nghĩa phụ của Yến Khuynh Tuyết, có mối quan hệ này, đương nhiên Tô Tín cũng có thể hoàn toàn tín nhiệm đối phương.
Sau khi nghe Tô Tín nói, Tiền Đạo Nhân cũng không nghĩ ngợi gì nhiều liền trực tiếp chắp tay nói: "Tô đại nhân đã để ý lão đạo, lão đạo cũng sẽ không già mồm, chỉ hi vọng cuối cùng Tô đại nhân đừng phụ lòng của Khuynh Tuyết là được."
Kỳ thật lấy thực lực của Tiền Đạo Nhân, trước kia hắn muốn gia nhập thế gia tông môn hay môn phái nào cũng đều là rất đơn giản.
Chỉ là Tiền Đạo Nhân có tính tình cổ quái, người mà hắn thấy chướng mắt thì cho dù có cho hắn nhiều chỗ tốt thì Tiền Đạo Nhân cũng không muốn hầu hạ.
Cứ như thế, Tiền Đạo Nhân vẫn luôn lẻ loi chỉ có một mình mà xông xáo giang hồ, hơn nữa bản thân hắn cũng không có dã tâm lớn đi tranh đoạt danh lợi, mà hắn cũng không muốn đi tranh danh đoạt lợi.
Cho tới nay suy nghĩ của Tiền Đạo Nhân chỉ là muốn tiến thêm một bước trên con đường võ đạo mà thôi.
Đáng tiếc hiện tại Tiền Đạo Nhân cũng chỉ thiếu một truyền thừa cường đại, điểm ấy thì những tông môn võ lâm kia cũng không thỏa mãn được hắn, dù sao sự trân quý của công pháp thì ai cũng biết, cho dù Tiền Đạo Nhân có trở thành khách khanh* của đối phương, vậy cũng chỉ là ngoại nhân, loại này trân quý đồ vật đối phương là tuyệt đối sẽ không giao cho hắn.
*khách khanh: nôm na là người phụ tá của tông môn