← Quay lại trang sách

Chương 2155 Thỏa hiệp(2)

Nửa ngày sau Cơ Huyền Viễn mới nói với Thiết Ngạo: "Truyền tin cho Tô Tín là chúng ta đáp ứng yêu cầu của hắn, Tam Tương có thể cho hắn, chẳng qua điều kiện tiên quyết là hắn vẫn là Bắc Vương của Đại Chu Tây ta như cũ, nếu Tô Tín muốn tự lập một nước, vậy Đại Chu ta cho dù có từ bỏ phòng tuyến ở Bắc Cương và Đông Tấn thì trước hết cũng phải tiêu diệt tên nghịch tặc này!"

Thiết Ngạo nhẹ gật đầu, lập tức sắp xếp người của Lục Phiến Môn dùng đường dây bí mật truyền tin tức cho Tô Tín, còn hắn thì phải nhanh chóng trở lại phòng tuyến Đông Tấn, nếu không có khi bên phía Đông Tấn sẽ xảy ra chuyện gì lớn.

Về phần điểm cuối cùng mà Cơ Huyền Viễn nói Thiết Ngạo cũng không lo lắng, Tô Tín không phải là kẻ ngốc, toàn bộ Trung Nguyên lớn như vậy, hiện tại nếu như Tô Tín tự xưng vương thì sẽ không phát sinh xung đột với bất kỳ ai, thế nhưng chờ đến khi hắn kiến quốc, vậy thứ mà hắn phải lo lắng cũng không chỉ có một mình Đại Chu.

Tây Bắc Đạo của Tô Tín có ranh giới sát với Kim Trướng Hãn Quốc, đến lúc đó Kim Trướng Hãn Quốc cũng sẽ trở thành địch nhân của hắn.

Theo Thiết Ngạo, quyền thế của Tô Tín cũng chỉ có ở trong giang hồ là lớn, mà dã tâm của hắn lại không giống với dã tâm của Cơ Hạo Điển ngày xưa.

Lúc này trong Thương Sơn Thành, chưa đến một ngày Lục Phiến Môn cũng đã truyền tin tức đến trong tay Tô Tín.

Nhìn thấy triều đình trả lời, khóe miệng Tô Tín không khỏi mỉm cười.

Hắn đoán không sai, cuối cùng triều đình vẫn thỏa hiệp, dù sao Tam Tương bị hắn nắm giữ trong tay cũng tốt hơn là bị Bạch Liên Giáo chiếm cứ hoặc là là miễn cưỡng đáp ứng điều kiện của Kim Trướng Hãn Quốc hay Đông Tấn để ký kết hiệp nghị đình chiến.

Hơn nữa Cơ Huyền Viễn cũng không dám ra tay, chỉ sợ không chỉ vì hắn cần phải trấn thủ Thịnh Kinh Thành, mà trong đó có lẽ còn có nguyên là bởi vì hắn sợ mình sẽ bại.

Bạch Liên Thánh mẫu cũng không phải loại người dễ chơi, đợi sau khi nàng khôi phục lại thực lực ở trạng thái đỉnh phong, Cơ Huyền Viễn hơn phân nửa là không phải đối thủ của nàng.

Yến Khuynh Tuyết đi đến sau lưng Tô Tín nghi ngờ hỏi: "Tô đại ca, thực lực của Bạch Liên Giáo cường đại như thế, chúng ta giúp triều đình đánh bại Bạch Liên Giáo mà chỉ vì muốn đoạt lấy Tam Tương, đây có phải là chúng ta không có lời hay không? Cho tới nay Tam Tương đều rất cằn cỗi, cũng không có nơi nào quá có giá trị cả."

Ngồi lên vị trí thành chủ Thương Sơn Thành nhiều năm như vậy, Yến Khuynh Tuyết đã không phải là tiểu nha đầu ngày xưa cái gì cũng không biết nữa, sau khi trải qua những năm này rèn luyện, ít nhất tầm mắt của nàng cũng thoáng hơn rất nhiều.

Cũng giống như nàng tuyên bố không ràng buộc những võ giả tán tu được trợ giúp kia ở Thương Sơn Thành, những thứ mà nàng bỏ ra kỳ thật cũng rất ít, so sánh với tài lực của Thương Sơn Thành thì gần như không đáng nhắc tới, nhưng lại giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, khiến cho những võ giả tán tu kia vô cùng cảm kích.

Mặc dù ở trong đó cũng có vài hạng người muốn đục nước béo cò, nhưng phần lớn võ giả đều rất có tiết tháo, chỉ trong mười người có một người nhớ kỹ ân huệ của Thương Sơn Thành thì coi như Yến Khuynh Tuyết cũng đã kiếm được.

Hiện tại Yến Khuynh Tuyết cũng học được rất nhiều thứ đem lại lợi ích, dù sao dưới cái nhìn của nàng, Tô Tín hao tâm tổn trí, phí sức ra tay với Bạch Liên Giáo, cuối cùng mặc dù có được Tam Tương, nhưng lại vẫn không có lời lắm.

Tô Tín lắc đầu nói: "Đừng nghĩ Tam Tương yếu như vậy, ngày xưa vào những năm cuối của Đại Tấn, thực lực của Tam Tương cũng không hề yếu.

Hiện tại trên giang hồ chỉ biết ta chính là người mạnh nhất đi ra từ Tam Tương, nhưng trên thực tế ngày xưa vào những năm cuối của Đại Tấn, có biết bao nhiêu cường giả kiệt xuất đã đi ra từ Tam Tương?

Chưa nói đến những cái khác, chỉ riêng Hoàng tộc họ Cơ của Đại Chu thật ra đều là người của Tam Tương, còn có 'Cuồng Sư' Đỗ Nguyên Thánh cũng là võ lâm minh của Tam Tương nh, có thể nói lúc ấy có rất nhiều cường giả Chân Vũ cảnh được sinh ra ở toàn bộ Tam Tương, những cường giả kém hơn một chút còn nhiều hơn nữa.

Hơn nữa bởi vì hoàn cảnh ở Tam Tương ác liệt, lại gần với Nam Man, vậy nên những võ giả nơi đây làm việc đều tương đối tàn nhẫn, sức chiến đấu cũng vô cùng cường hãn.

Nếu không phải vì lúc trước Đại Chu và võ lâm minh của Tam Tương nội loạn mới khiến cho Tam Tương không gượng dậy nổi thì hiện tại Tam Tương cũng sẽ không có bộ dáng như vậy.

Chỉ cần chờ mấy chục năm nữa cho đến khi Tam Tương hồi phục nguyên khí, nhất định nơi đây có thể sinh ra không ít cường giả tuấn kiệt.

Thứ mà ta nhìn trúng ở Tam Tương cũng không phải việc làm ăn sản xuất ở Tam Tương, mà chính là người của Tam Tương!

Tây Bắc Đạo dù sao cũng là địa bàn của những dị tộc Tây Bắc, không cùng tộc với ta ắt trong lòng chúng sẽ sinh ra suy nghĩ khác, ta có thể dùng bọn họ, nhưng lại không dám trọng dụng.