← Quay lại trang sách

Chương 2158 Ra tay(3)

Công pháp của mỗi Thất Liên Thánh sứ cũng không giống nhau, Thanh Liên Thánh sứ tương đối chú trọng đến công pháp và huyễn thuật của phật đạo, mà khuynh hướng công pháp của Hắc Liên Thánh sứ lại là ma đạo, uy năng cũng cực kỳ cường hãn.

Nhưng dưới ma diễm ngập trời này, thân hình của Lý Phôi cũng chưa từng xuất hiện, Hắc Liên Thánh sứ lập tức thầm than một tiếng không ổn, lúc này thân ảnh của Lý Phôi mới thình lình xuất hiện ở sau lưng Hắc Liên Thánh sứ, vừa nãy hắn chỉ lừa gạt Hắc Liên Thánh sứ một chút, căn bản cũng không nghĩ tới sẽ ra tay ở thời điểm này.

Hắc Liên Thánh sứ vừa mới hoàn hồn trở lại, nàng liền nhìn thấy trong tay Lý Phôi xuất hiện một cái hộp sắt kỳ quái, nhìn thấy vật này, sắc mặt Hắc Liên Thánh sứ lập tức tái đi, trong lòng nhịn không được dâng lên một cỗ tuyệt vọng.

Trảm Thần phi đao! Là ám khí chí tôn của Đường Môn Trảm Thần phi đao!

Chuyện Tô Tín diệt sạch Đường Môn, đoạt được Trảm Thần phi đao cũng không phải là bí mật gì trên giang hồ cả.

Chỉ là không ai ngờ tới chuyện Tô Tín sẽ không sử dụng Trảm Thần phi đao mà lại giao nó cho Lý Phôi.

Đây chính là ám khí đủ để đả thương tới Chân Vũ cảnh cường đại, Hắc Liên Thánh sứ ngăn không được, và cũng không dám ngăn cản.

Nhưng lúc này Lý Phôi đã phát động Trảm Thần phi đao, một đạo hàn mang màu xanh thẳm xé rách hư không, thậm chí Hắc Liên Thánh sứ còn không nhìn thấy quỹ đạo chuyển động của đối phương thì thanh phi đao mang theo khí lạnh thấu xương và hàn độc cũng đã xuất hiện trước mặt Hắc Liên Thánh sứ!

Trong chớp nhoáng Hắc Liên Thánh sứ cảm nhận được một cỗ khí tức tuyệt vọng dâng lên từ đáy lòng, thế nhưng nàng lại vẫn ráng chống đỡ, đột nhiên một ngụm máu tươi phun ra, nàng muốn dựa vào thiêu đốt tinh huyết để đánh cược lần cuối, ít nhất còn có thể trốn đi, giữ được một mạng.

Sau khi nhiễm phải máu tươi, đóa hắc liên lớn chừng bàn tay ở trước mặt nàng lập tức biến thành màu đen kết hợp với đỏ vô cùng quỷ dị, theo một chỉ mà Hắc Liên Thánh sứ điểm ra, phía trên đóa hắc liên lập tức bạo phát ra ánh sáng đen vô tận, phảng phất muốn nuốt chửng vùng thế giới này vào bên trong đó.

Trảm Thần phi đao kia cũng bị hắc ám bao vây tuyệt đối, phảng phất như đang ở trong bóng tối vô tận của mê cung mật thất, tìm không thấy mục tiêu, cũng không có cách nào tiến về phía trước.

Miệng Hắc Liên Thánh sứ thở hổn hển, vừa rồi nàng cũng không chỉ thiêu đốt máu tươi, thậm chí nàng còn thiêu đốt thêm một tia nguyên thần ở trong đó.

Đây cũng là bí pháp độc môn của Bạch Liên Giáo, người bình thường một khi bắt đầu thiêu đốt nguyên thần thì sẽ không dừng lại được, nhưng Bạch Liên Giáo lại là có thể tạm thời thiêu đốt một tia nguyên thần, thế nên cũng không thương tới nguyên thần căn bản.

Nhưng ngay lúc này, một thanh trường kiếm màu đỏ ngòm lại hiển hiện sau lưng Hắc Liên Thánh sứ, trên trường kiếm bám vào vô số tử khí kinh khủng, tựa như đâm ra từ trong Địa Ngục.

Tử khí kinh khủng tước đoạt hết sinh cơ bên trong cơ thể Hắc Liên Thánh sứ, chân khí hộ thể của nàng trước một kiếm Lý Phôi tựa như không có gì, trong nháy mắt liền bị xé nát!

Kiếm mang màu đen chém xuống, tử khí ăn mòn, thân thể Hắc Liên Thánh sứ lập tức hóa thành một bộ thây khô.

Hắc Liên Thánh sứ đã bị Lý Phôi giết, sức chiến đấu cấp cao của Bạch Liên Giáo tại Tương Giang rốt cuộc cũng không có ai có thể ngăn được Lý Phôi.

"Giết sạch toàn bộ, một tên cũng không để lại!"

Theo lời của Lý Phôi, những võ giả Ám Vệ còn lại cũng lập tức đánh về phía đông đảo võ giả Bạch Liên Giáo.

Hắc Liên Thánh sứ đã bị giết, những người này của Bạch Liên Giáo cũng đã mất đi dũng khí, bây giờ việc bọn họ có thể làm chỉ là hoảng sợ chạy trốn, vậy nên đối mặt với võ giả Ám Vệ có thực lực ngang bằng, đám người Bạch Liên Giáo này lại dễ dàng sụp đổ, căn bản không dám ứng chiến.

Trận chiến phía dưới Lý Phôi cũng không ra tay, mặc dù nếu hắn ra tay thì sẽ biến thành cục diện nghiền ép hoàn toàn, nhưng lần này hắn chuẩn bị rèn luyện thực lực cho những võ giả Ám Vệ một chút, những đệ tử Bạch Liên Giáo này chính là đá mài đao của Ám Vệ.

Luận về thực lực, người của Bạch Liên Giáo và người của Ám Vệ người thật ra cũng không kém nhiều, chỉ là công phu chạy trốn của Bạch Liên Giáo cũng không tệ, đặc biệt là những võ giả am hiểu về huyễn thuật kia, cơ bản bọn họ đều có thể trốn đi, giữ lại được một mạng.

Đối với những người đào tẩu này, Lý Phôi cũng không phí sức để đuổi theo, một chút tôm tép nhỏ mà thôi, không làm được việc gì lớn cả.

Không đến nửa ngày, những võ giả của Bạch Liên Giáo nên chết thì đã chết, nên trốn thì cũng đã trốn, lúc này Lý Phôi mới chuyển ánh mắt về phía đám người Tư Đồ Mạnh, trên mặt mảy may không có biểu cảm và ánh mắt không chút cảm xúc nào khiến cho trong lòng những người của Thanh Nguyệt Tông đột nhiên nảy lên một cái.

Thấy ánh mắt của Lý Phôi nhìn lại, trên mặt Tư Đồ Mạnh lập tức lộ ra vẻ nịnh hót đi tới.