← Quay lại trang sách

Chương 2171 Thuyết phục Cửu Ngục Tà Ma (1)

Dù sao thì thành Bạch Đế ở đó, ai có Thần Võ Lệnh đều có thể vào, càng có nhiều người thì càng có nhiều cạnh tranh, càng ít người biết loại bí mật này càng tốt.

Ví dụ như Tô Tín, nếu không phải có tin tức về Bạch Liên Thánh mẫu, Tô Tín thậm chí sẽ không biết rằng thành Bạch Đế lại luôn ẩn chứa một bí mật như vậy.

Lúc đầu không biết do ai ba hoa hay cố tình làm rò rỉ tin tức cho người của Kim Trướng Hãn Quốc và Tây Vực, để lại rất nhiều đối thủ cho các võ giả Trung Nguyên.

Bạch Liên Thánh mẫu tiếp tục nói: “Đó là lý do tại sao Bạch Liên giáo của ta đã đặt mục tiêu đến những nơi ở hải ngoại ngay từ đầu. Mặc dù thông tin liên lạc ở hải ngoại với Trung Nguyên ta rất ít, nhưng hầu hết các võ giả hải ngoại cũng đều là từ Trung Nguyên ta di cư ra hải ngoại, tất nhiên cũng có khả năng Thần Võ Lệnh xuất hiện ở hải ngoại.

Mấy chục năm qua, Bạch Liên giáo đã điều tra ở hải ngoại, gần đây Bạch Liên giáo ta cuối cùng đã tìm được một số thông tin.

Trong nội hải có ba hòn đảo gần kề nhau vẫn luôn tranh đấu không ngừng, tương truyền rằng ba hòn đảo này đã được chuyển đến các nơi ở hải ngoại khi nhất thế hoàng triều chia cắt, thậm chí bọn họ đã từng là binh dưới trướng của nhất thế hoàng triều.

Theo tình báo của Bạch Liên giáo ta, ba gia tộc này ban đầu thuộc về một gia tộc, sau đó họ tách ra thành ba hòn đảo, điểm chung duy nhất của bọn họ là đều có một bảo vật do cựu nhân hoàng ban tặng, nhưng bọn họ lại không biết sử dụng bảo vật này như thế nào. Ta nghi ngờ bảo vật trong tay ba người gia tộc đó chính là Thần Võ Lệnh do nhân hoàng đế ban cho, nếu là thật thì Thần Võ Lệnh này không phải là một, mà là ba.

Tô Tín và Bạch Vô Mặc không nghi ngờ gì về tin tức mà Bạch Liên Thánh mẫu nói.

Sau khi nắm được thông tin chi tiết về ba hòn đảo, Bạch Liên Thánh mẫu mang vẻ mặt âm trầm nói: “Tin tức đã giao cho các ngươi, lần này Bạch Liên giáo sẽ không tiếp tục tranh giành cơ hội tiến vào thành Bạch Đế, các ngươi hẳn đã hài lòng rồi chứ?”

Bạch Liên Thánh mẫu hừ lạnh, quay người bỏ đi, đã phát Hoặc Tâm Thệ nàng không sợ Tô Tín và Bạch Vô Mặc sẽ lật lọng.

Cho dù Tô Tín có muốn lật lọng lời đã nói, Bạch Vô Mặc cũng sẽ cos hết sức ngăn cản Tô Tín.

Sau khi Bạch Liên Thánh mẫu rời đi, Tô Tín cũng không động thủ, hắn cũng biết lần này hắn sẽ không thể giữ lại Bạch Liên Thánh mẫu nữa.

Cho dù Bạch Vô Mặc không giỏi đối diện trực tiếp với kẻ địch, thực lực của hắn cũng kém hơn Tô Tín, nhưng sức mạnh của hắn đủ để ngăn chặn Tô Tín giết Bạch Liên Thánh mẫu để nàng chạy thoát, vì vậy Tô Tín cũng không lãng phí sức lực.

Bạch Vô Mặc nhìn về phía Tô Tín, nói: “Tô đại nhân, không quan tâm tin tức này có phải là thật hay không, dù sao Bạch Liên giáo đã có được thông tin thì chắc chắn có đến tám mươi phần trăm khả năng là thật.

Trong trường hợp này, hai chúng ta cũng có thể đi ra hải ngoại hợp lực lấy được Thần Võ Lệnh. Theo như ta biết thì thành Bạch Đế cũng phải mất ba bốn năm nữa mới mở ra, thời gian quá gấp rút.”

Trên mặt Tô Tín hiện lên ý cười vi diệu, hắn nói: “Nếu đã có ba Thần Võ Lệnh vậy cuối cùng phải chia như thế nào?”

Đừng nhìn hiện tại Tô Tín và Bạch Vô Mặc đang hợp tác rất tốt, nhưng nếu nói đến những chuyện như quyền lợi, bọn họ trực tiếp trở mặt là chuyện bình thường.

Không ai lại không thích có nhiều thêm bảo vật như Thần Võ Lệnh, nếu Huyễn Ma Đạo có được hai Thần Võ Lệnh một trăm năm có thể để lại cho thế hệ Huyễn Ma Đạo tiếp theo.

Tương tự, nếu Tô Tín có được hai cái, hắn có thể lấy nó ra để trao đổi hoặc đổi lấy nhân tình...

Bạch Vô Mặc thản nhiên: “Rất đơn giản. Khi đó, mọi người có thể phân theo mức đóng góp của mình. Hiện tại, chúng ta cần thảo luận làm thế nào để cượp được Thần Võ Lệnh này mới là điều quan trọng nhất.”

Tô Tín gật đầu, tất nhiên hắn có thể nghe ra ẩn ý trong lời nói của Bạch Vô Mặc.

Những thứ như ngươi đóng góp bao nhiêu đều là lời nói suông, mọi người đương nhiên sẽ phải dựa vào năng lực của bản thân để kiếm thêm Thần Võ Lệnh, ai lấy được sẽ được tính là của người đó.

Về mặt quyền lợi, đối với một cường giả trong võ có lâm thực lực như bọn họ, ngoại trừ lời thề có thể ràng buộc đôi bên, những thứ khác đều không khác gì đánh rắm.

Tô Tín trịnh trọng nói: “Trong khoảng thời gian này, ta trước tiên sẽ để cho ám vệ xâm nhập vào hải ngoại để điều tra một số tin tức, dù sao chúng ta hiện tại hoàn toàn mù tịt về các thế lực ở hải ngoại.

Thời gian này có thể mất vài tháng, khi nào có thông tin chính xác ta sẽ thông báo cho Bạch Tông chủ ngươi, đồng thời ta cũng có một việc muốn nhờ Bạch Tông chủ giúp đỡ.”

Bạch Vô Mặc gật đầu nói: “Nếu cần gì Tô đại sư cứ nói.”

Năng lực tình báo của ám vệ Bạch Vô Mặc rất tin tưởng, hiện tại Tô Tín đã lo chuyện quan trọng như vậy, nếu yêu cầu của hắn không quá đáng, Bạch Vô Mặc đương nhiên sẽ đồng ý.