← Quay lại trang sách

Chương 2180 Hắc ma tặc (1)

Sắc mặt của Dương Liệt thay đổi rất nhiều, vũ khí của hắn bị bắn vỡ ở trước mặt bao người, hắn đã bị dạy cho một bài học ngay tại chỗ, quả thực khiến hắn khó mà chấp nhận, nhưng hắn thực sự không nắm chắc trình độ của người trước mặt này, hắn cũng không dám lấy tính thượng đội hạ đạp để thách thức Tô Tín.

Vì vậy Dương Liệt chỉ hừ lạnh một tiếng: “Giả vờ cái gì, bất kể là ở hải nội hay là hải ngoại, có vô số võ giả đã chết vì tọc mạch, ngươi có thể cứu tên nhóc này một lần, có thể cứu được hắn lần hai sao? Cẩn thận lấy ngươi bù vào đấy!”

Thốt một câu giảng hòa, Dương Liệt chưa kịp ăn tiếp nên đã quay lưng bỏ đi.

Võ giả Tiên Thiên thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ hắn có việc cơ mật trên người, hắn thực sự không muốn khiêu khích một võ giả Hóa Thần Cảnh, giải quyết chuyện này mà không tiết lộ thân phận, như vậy mới tốt.

Võ giả Tiên Thiên bước tới gần Tô Tín nói: “Tại hạ Chu Cảnh Thiên, vừa rồi xin cảm ơn tiền bối đã giúp đỡ, dám hỏi danh tính tiền bối?”

Ánh mắt Tô Tín nhìn Chu Cảnh Thiên có chút đăm chiêu, vừa rồi hình như hắn nói hắn họ Sở?

Tuy nhiên, Tô Tín cũng chẳng tiết lộ, diễn kịch phải diễn cho trọn, bây giờ vở kịch chỉ mới vừa mở màn.

Tô Tín nhàn nhạt nói: “Lão phu Mạnh Cửu Trần xuất thân Loạn Tinh Hải.”

Nghe vậy, Chu Cảnh Thiên lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc cùng kính nể: “Thì ra là tiền bối của Loạn Tinh Hải, thất kính, thất kính, nhưng lần này tiền bối rời khỏi Loạn Tinh Hải có chuyện gì quan trọng sao?”

Loạn Tinh Hải rất nổi tiếng ở hải ngoại, bởi vì không có kẻ yếu nào có thể sống sót ở Loạn Tinh Hải.

Loạn Tinh Hải là một vùng biển có vô số đá ngầm và đảo nhỏ, thiên địa chi lực tuy nồng hậu, nhưng lại vô cùng hỗn loạn, người bình thường cũng không thể sống ở nơi đó, ngay cả võ giả yếu hơn một chút cũng như thế.

Chỉ những võ giả tán tu mạnh mẽ đó để trau dồi sức mạnh của bản thân với một số tiền bối cao nhân nên mới bế quan tu hành trong Loạn Tinh Hải, nhằm tìm kiếm sức mạnh lớn hơn.

Vì vậy, cho dù là hải nội hay hải ngoại, những người xuất thân trong Loạn Tinh Hải đều đại diện cho sức mạnh.

Đây cũng là một thân phận mà Tô Tín tự bày ra, căn bản không có bất kỳ dấu vết gì.

Loạn Tinh Hải rất lớn, có lẽ một số cao thủ từ nơi nào đó sẽ tiến vào tu luyện trong đó, số người trong số họ không thể đếm xuể, thậm chí có người còn nghi ngờ rằng trong Loạn Tinh Hải này thậm chí còn có cường giả Chân Vũ Cảnh.

Khi Tô Tín thể hiện sức mạnh của Thần Dương Cảnh, tự gán cho mình thân phận xuất thân từ Loạn Tinh Hải cũng không phải là quá đường đột, quan trọng là không thể tra ra.

Ban đầu, Chu Cảnh Thiên định bày tỏ lòng cảm ơn rồi rời đi, nhưng khi hắn nghe thấy người trước mặt là cường giả Loạn Tinh Hải, trong lòng Chu Cảnh Thiên có suy nghĩ khác nên đã chủ động tiếp cận Tô Tín thăm dò thông tin của hắn.

Tô Tín cũng không giấu diếm, tỏ thái độ của một tiền bối cao nhân, nghe Chu Cảnh Thiên truy hỏi, Tô Tín chỉ nhẹ giọng nói: “Chỉ cần tu luyện một số thứ thôi, nghe nói Đoạn Long Tam Đảo có dị bảo tên là Giáng Long Mộc, ta địng giao dịch một với tam gia kia.”

Trong mắt Chu Cảnh Thiên hiện lên một tia kỳ quái, nói: “Thật sự trùng hợp, tiền bối, ta là người của Đoạn Long Đảo, nhưng Giáng Long Mộc trăm năm cũng chỉ lớn lên một tấc, đối với Đoạn Long Đảo Tam gia mà nói là thứ rất quý giá, chưa từng bán ra ngoài, nếu họ không bán nó thì sao?”

Tô Tín nghiêm nghị nói: “Chỉ cần giá ta đưa ra đủ cao, tại sao họ lại không bán? Loạn Tinh Hải cũng sản xuất rất nhiều. Mạnh Cửu Trần ta chưa bao giờ thích lợi dụng người khác, thứ ta lấy ra chắc chắn còn quý hơn Giáng Long Mộc.”

Chu Cảnh Thiên nghe xong trợn tròn mắt, lập tức nói: “Tiền bối, người vừa cứu tiểu tử một lần, tiểu tử thực lực yếu thấp, không có gì để đền đáp, nhưng ta xuất thân từ Đoạn Long Đảo, nếu tiền bối muốn đổi Giáng Long Mộc, cách tốt nhất là đến Sở gia trên Long Thủ Đảo, hòn đảo đầu tiên trong Đoạn Long Tam Đảo.

Hai nhà còn lại là độc đoán và kiêu ngạo, nếu đến đó không những không được Giáng Long Mộc, thậm chí còn có thể xảy ra xung đột với hai người đó.

Sở gia trước đây là chủ nhân của Tam Đoạn Long Đảo, tính hành sự bộc trực, nếu tiền bối muốn hỏi Giáng Long Mộc, tốt nhất nên đến Sở gia xem thử, khỏi uổng công đi một chuyến.”

Tô Tín hài lòng gật đầu nói: “Vốn dĩ ta không biết nhiều lắm về Đoạn Long Tam Đảo, bây giờ có người quen như tiểu huynh đệ ngươi, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Tiểu huynh đệ, ngươi đã giúp đỡ ta rất nhiều.”

Chu Cảnh Thiên vội vàng nói: “Tiền bối người nói vậy sao được, tính mạng tiểu tử là do tiền bối cứu.”

Ngay khi Chu Cảnh Thiên đang định nói gì đó tiếp tục đến gần Tô Tín, bên ngoài cabin đột nhiên có tiếng động, giống như có võ giả đang chiến đấu, khiến tất cả mọi người có mặt đều biến sắc, thầm nghĩ có chuyện không lành.

Khi mọi người bước đến boong tàu, quả nhiên, lúc này con tàu chở khách đã bị bao vây bởi hơn mười chiếc thuyền, hàng trăm võ giả đội khăn đen trên đầu đã bao vây toàn bộ con tàu chở khách.