Chương 2204 Không có thực lực, chính là nguyên tội (1)
Sử dụng nguyên thần để ngao du đất trời, nguyên thần của người này thậm chí còn đã tiếp cận đến trình độ đại thành của bí pháp tu luyện nguyên thần ở trên đá bạch ngọc mà Nhân Hoàng để lại.
Đương nhiên Tô Tín cũng có thể nhìn ra, đối phương chỉ đơn giản là có nguyên thần cường đại, cũng không phải đạt đến trình độ loại bỏ cơ thể của mình đi, thế nhưng ngay cả như vậy cũng đã đủ kinh người.
Công Tôn Vân kinh ngạc nhìn thân ảnh kim sắc kia nói: "Đạo trường sinh vốn dài, không nghĩ vậy mà ngươi cũng tới đây."
Vị chưởng chưởng giáo của Phương Tiên Đạo Môn có vẻ hơi thích lải nhải, ngày bình thường chỉ dùng nguyên thần để đi ngao du thiên địa, ngược lại có không ít võ giả đều đã từng thấy qua thân ảnh của hắn, có chút cảm giác như là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi.
Nguyên thần Chung Xử Huyền cũng không hề mở miệng, nhưng nguyên thần của hắn vậy mà có thể ảnh hưởng đến quy tắc vận hành của thiên địa xung quanh, gió biển thổi qua, một âm thanh truyền đến từ trong gió.
"Phương Tiên Đạo Môn ta không tham dự vào tranh chấp nội hải, nhưng nếu có người động thủ ở trong hải vực của Phương Tiên Đạo Môn ta thì Phương Tiên Đạo Môn của ta đương nhiên cũng sẽ không nhân nhượng."
Nói xong, ánh mắt của Chung Xử Huyền nhìn về phía Tô Tín, trong ánh mắt mang theo một cỗ uy áp lên trên nguyên thần, quấy rối thiên địa.
Mới vừa nãy, Chung Xử Huyền cũng đều nghe được những lời mà Trầm Cửu Phong nói, thật ra Phương Tiên Đạo Môn bọn họ cũng không có hứng thú quá lớn với cái gọi là vật truyền thừa của Nhân Hoàng.
Chỉ là ngày xưa, Nhân Hoàng có đủ khả năng đạt tới cảnh giới kia khiến cho Phương Tiên Đạo Môn vô cùng hiếu kì, vậy nên hắn mới nghĩ muốn đoạt được một tấm lệnh bài Nhân Hoàng kia để nghiên cứu.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu để hắn xuất hiện ở đây, căn bản vẫn là điểm mà hắn vừa nói lúc nãy, Phương Tiên Đạo Môn không thuộc về võ lâm Trung Nguyên cũng không thuộc về hải ngoại, đối phương chỉ là Phương Tiên Đạo Môn mà thôi, bất kể võ giả Chân Vũ cảnh nào dám động thủ ở hải vực của Phương Tiên Đạo Môn đều là địch nhân của bọn họ.
Trước mắt ba tên cường giả Chân Vũ cảnh đã tề tụ đủ cả, Trầm Cửu Phong mặc dù bị thương, nhưng thương thế lại cũng không phải là quá nặng.
Ba người bọn họ nếu đã hợp sức mà còn không bắt được một mình Tô Tín thì mới là chuyện đáng bị chê cười.
Công Tôn Vân nhìn Tô Tín lạnh lùng nói: "Tô Tín, nếu ngươi đến hải ngoại của ta để sinh sự, hiện tại hẳn cũng nên cho ta một cái công đạo."
Nhìn ba người ở đây, Tô Tín bỗng nhiên cười nói: "Đáng tiếc, lần này ta vốn là không muốn động thủ cùng mấy vị, không nghĩ tới cuối cùng lại vẫn kinh động mấy vị đến đây.
Tuy nhiên lần này ta đến hải ngoại, cũng chỉ là muốn lấy được đồ vật, nếu chư vị muốn động thủ, Tô Tín ở Tây Bắc sẽ đợi chư vị đại giá quang lâm."
Vừa dứt lời, mọi người ở đây đều cảm nhận được một tia không đúng, nhưng lúc này Tô Tín lại đánh ra một trảo, một cỗ lực hấp dẫn cường đại hiện ra, trực tiếp kéo Sở Cảnh Thiên vào trong tay hắn, một đạo kim mang hiện lên trên người, tựa như Long Đằng, chớp mắt liền biến mất.
Lần này Tô Tín đến hải ngoại không có ý định gây chuyện, phải nói từ vừa mới bắt đầu mục tiêu của Tô Tín chính là Thần Võ Lệnh.
Nếu như chỉ có một tên Thẩm Cửu Phong, Tô Tín trực tiếp thủ đoạn ác độc giết chết, sau đó sẽ đoạt được toàn bộ Thần Võ Lệnh là được rồi, hiện tại đổi thành ba người đồng loạt tới đây, Tô Tín không thể nào đấu với bọn hắn một phen, lại rước thêm cường giả hải ngoại khác, lần này hắn đừng nghĩ đến việc rời đi.
Thế nên sau đó Tô Tín cũng là quyết đoán kịp thời dẫn theo Sở Cảnh Thiên, dùng Đấu Chiến Kim Thân còn cộng thêm Long Đằng Mê Tung Đoạt Ly Kỳ trong Phiên Thiên Tam Thập Lục Kỳ để bộc phát ra tốc độ lớn nhất trở lại Sở gia, chuẩn bị cưỡng chế mở trận pháp Sở gia ra.
Lúc mới bắt đầu ba người còn tưởng rằng Tô Tín là biết khó mà lui, sau đó Thẩm Cửu Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hắn vội vã quát lên: "Tô Tín chuẩn bị đi Sở gia đoạt lệnh bài Nhân Hoàng ban! Hiện tại trong tay Sở gia có hai tấm lệnh bài!"
Sắc mặt Thẩm Cửu Phong có chút khó coi, bởi vì hắn cũng không am hiểu võ kỹ loại tốc độ.
Công Tôn Vân đúng là am hiểu vô cùng, bí danh của hắn chính là Đạp Lãng Phúc Hải, trên thực tế chỉ cần ở trên biển, thưc lực Công Tôn Vân xác thực rất kinh người, hắn cũng tinh thông bí pháp thần thông loại tốc độ.
Nhưng thần thông loại tốc độ này hạn chế quá nhiều, lúc nãy Công Tôn Vân bởi vì gấp rút lên đường mà sử dụng môn bí pháp này, hiện tại hắn vô pháp sử dụng lần thứ hai.
Hai người kia không hẹn mà cùng nhìn về phía Chung Xử Huyền, chỉ thấy phía trên Nguyên Thần Chi Khu của Chung Xử Huyền phóng ra một mạt kim mang, gần như trong nháy mắt liền biến mất không còn tăm hơi.
Hai người kia hừ lạnh một tiếng, cũng là mau chóng đuổi theo.