← Quay lại trang sách

Chương 2248 Khiêu khích

Hai cường giả Chân Vũ cảnh tạo áp lực cho Tô Tín, kết quả Tô Tín đều không mảy may để ý, điều này khiến Phạm La Già bỗng cảm thấy có chút không ổn, hình như lúc trước hắn đã nghĩ sai, hắn đánh giá thấp quyết tâm muốn giết Công Dương Khí của Tô Tín, cũng đánh giá cao sức nặng của các cường giả Chân Vũ cảnh đời trước trong lòng Tô Tín.

Tô Tín híp mắt nhìn Phạm La Già nói: “Ta còn tưởng Bái Hỏa Giáo ngươi lấy đâu ra dũng khí bảo vệ Công Dương Khí, thì ra các ngươi lôi kéo cả các cường giả Chân Vũ cảnh đời trước. Nếu đã bế quan ẩn tu, vậy tất nhiên là không đạt được mục đích sẽ không dừng lại, kiểu ẩn tu như bọn họ bây giờ thực ra đa phần là vì tránh né trận hạo kiếp trong giang hồi trước kia phải không? Bây giờ thấy thiên hạ thái bình rồi, muốn thò mặt ra giả vờ làm cao nhân tiền bối, quả thực là không biết liêm sỉ tốt xấu!”

Tô Tín không có cảm giác gì với những cường giả ẩn tu giang hồ này, nhưng hiện giờ bọn họ còn muốn nhảy ra tạo áp lực cho mình, ngăn cản mình giết Công Dương Khí, điều này Tô Tín không cách nào khoan nhượng.

Huống hồ vừa rồi lời Tô Tín nói không hoàn toàn là vơ đũa cả nắm, ít nhất phần lớn võ giả tán tu ẩn tu bây giờ đều như vậy.

Ẩn tu bế quan, phần lớn đều bế quan sinh tử, không thành công thì chỉ còn con đường về với hư không.

Những người lựa chọn xuất quan bây giờ, hoặc là thành công, hoặc là trong lòng có tạp niệm, không bế quan sinh tử chân chính, kiểu giống như Công Dương Vũ.

Người như thế dù có bế quan trăm năm, sự tăng trưởng tự thân cũng vô cùng hạn, không đáng để lo.

Bất quá nhưng vào lúc này, một giọng nói mang theo vẻ bất mãn truyền đến.

“Lời này Tô đại nhân nói sai, ngày xưa khi bế quan, ai có thể ngờ tới Đại Tấn khi ấy như mặt trời ban trưa lại hoàn toàn sụp đổ chỉ trong vòng mười mấy năm ngắn ngủi? Bôi nhọ cường giả tiền bối trong giang hồ sau lưng người ta như vậy, đây không phải là hành vi quân tử.”

Lúc này, một thanh niên mặc áo trắng, dung mạo tuấn tú đi từng đằng xa tới, hắn cũng có tu vi Dung Thần cảnh.

Có điều mọi người ở đây đều có thể nhìn ra, tuổi tác người này thậm chí còn nhỏ hơn Diêm Đông Thần ban nãy, xem chừng có khi tuổi tác thực tế chỉ mới hơn ba mươi tuổi.

Tuổi tác như vậy mà đã lên đến Dung Thần cảnh, điều này khó tránh khỏi hơi đáng sợ.

Mọi người theo bản năng đưa mắt nhìn sang Tô Tín, dù sao hình như vị này lên cấp Dung Thần khi tuổi còn trẻ hơn cả người trước mắt.

Tô Tín đưa mắt nhìn sang người trẻ tuổi này, ánh mắt hắn lạnh lùng nói: “Ngươi là kẻ nào, lại dám đứng ra bất bình dùm bọn họ?”

Võ giả thanh niên kia ung dung nói: “Tại hạ Mạc Trần, tổ phụ chính là Thanh Tĩnh Tán Nhân - Mạc Vô Vi, cũng chính là một trong những Chân Vũ ẩn tu không biết liêm sỉ tốt xấu trong miệng Tô đại nhân. Tuy Tô đại nhân và tổ phụ ta đều là Lục Địa Thần Tiên Chân Vũ cảnh, tại hạ chắc chắn không thể chọc vào, nhưng tại hạ cũng không thể để mặc cho Tô đại nhân ngươi sỉ nhục tổ phụ!”

Nghe thấy Mạc Trần nói vậy, mọi người có mặt mới kịp phản ứng, thì ra thanh niên này chính là cháu trai của Mạc Vô Vi, chẳng trách bằng từng ấy tuổi mà đã có tu vi như thế.

Nghe đồn Mạc Vô Vi không có thu đệ tử, sở học của hắn chỉ truyền con cháu đời sau của mình.

Hơn nữa khác với các võ giả xuất thân tán tu khác, của cải của Mạc Vô Vi vô cùng giàu có, với năng lực của hắn, bồi dưỡng con trai và cháu trai của mình đến mức độ này thì không thành vấn đề.

Tô Tín nhìn Mạc Trần, thản nhiên nói: “Không cần nói nữa, nếu ngươi đã xuất hiện ở đây, vậy chắc hẳn Mạc Vô Vi sai người đến đúng chứ? Muốn ngươi tạo áp lực cho ta, không cho ta động vào Công Dương Khí. Bây giờ ngươi về nói cho Mạc Vô Vi, hắn không có tư cách quản những chuyện không liên quan tới mình, để Mạc Vô Vi tự quản mình cho tốt trước rồi nói, giang hồ hiện giờ không còn là giang hồ lúc trước hắn sống, nếu danh hiệu của hắn là Thanh Tĩnh Tán Nhân, vậy thì đàng hoàng thanh tĩnh cho ta, bằng không lần này nếu hắn muốn quay lại Đông Di bế quan ẩn tu, có thể sẽ không có cơ hội tốt như vậy đâu!”

Tô Tín nói lời này không khách khí tí nào.

Kỳ thực Tô Tín bây giờ cũng không cần thiết tiếp tục khách khí với đám người này.

Nếu bọn họ dám phái người tới đây tạo áp lực cho Tô Tín, vậy đã chứng minh trong lòng bọn họ vẫn xem Tô Tín thành một tiểu bối giang hồ, bọn họ không biết thực lực Tô Tín thế nào, nhưng lại theo bản năng đặt vị trí của mình lên trên Tô Tín.

Đối với người như vậy, Tô Tín tất nhiên không cần khách khí nữa, đối phương đã có thái độ như vậy, sẽ phải chuẩn bị sẵn sàng trả giá.

Nhưng Mạc Trần nghe thấy lời Tô Tín nói, trong mắt lại toát lên vẻ giận dữ, hắn chỉ vào Tô Tín quát lên: “Tô đại nhân, ta kính ngươi là tiền bối, nhưng không ngờ chính ngươi lại bất kính với tiền bối, dù nói thế nào tổ phụ ta cũng là cường giả giang hồ đời trước, ngươi nói năng vô lễ khiêu khích, thật sự cho là trên giang hồ không ai có thể trị được ngươi à?”