Chương 2250 Bí pháp tà dị
Bông hoa hỏa diễm kia tựa như một cái miệng rộng, cánh hoa khép mở, cái miệng rộng nuốt vào, trực tiếp nuốt tia kiếm khí kia vào trong, hỏa diễm nổ tung, kiếm khí tan rã.
Phạm La Già thở dài một cái, trước đó hắn đã đoán Tô Tín sẽ ra tay, vì thế hắn vẫn luôn quan sát kỹ Tô Tín, kết quả đúng thật là vậy, cũng may mà hắn phòng bị kịp thời, nếu không với tốc độ Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín, đúng là hắn không kịp ra tay cứu viện.
Mạc Trần có thể bị giết, nhưng không thể bị giết trong địa bàn Bái Hỏa Giáo bọn họ, cũng không thể bị giết vào lúc này.
Bởi vì lần này là Phạm La Già hắn đứng ra mời nhóm Mạc Vô Vi tạo áp lực cho Tô Tín, kết quả Mạc Vô Vi rất nể tình phái đứa cháu đích tôn huyết mạch duy nhất của mình ra, nhưng hắn lại bị giết trên địa bàn Bái Hỏa Giáo ngươi, đó không chỉ chứng minh Phạm La Già ngươi vô dụng, mà sẽ khiến Mạc Vô Vi hận hắn chết.
Vậy nên dù có thế nào, Phạm La Già cũng không thể để Tô Tín giết Mạc Trần ở đây.
Nhưng đúng vào lúc này, hắn nhìn thấy trên khóe miệng Tô Tín lộ ra nụ cười dữ tợn, sau đó hắn nghe được một tiếng tim đập truyền đến, tựa như đánh trống, cực kỳ rõ ràng.
Phạm La Già còn đang hơi buồn bực, nhưng ngay sau đó, tiếng tim đập tiếng kia chợt tăng nhanh, nhanh đến mức hắn thậm chí không thể phân biệt được tần suất.
Sắc mặt Phạm La Già hơi thay đổi, hắn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập này phát ra từ Mạc Trần phía sau hắn, nhưng hắn lại không biết ngăn cản bằng cách nào.
Phạm La Già chưa kịp nghĩ ra cách, trong giây lát, chỉ nghe “bụp” một tiếng nhỏ, lồng ngực Mạc Trần đứng sau lưng Phạm La Già bỗng nhiên nổ tung, trong mắt chứa đựng vẻ không cam lòng ngã rầm xuống đất, chết không thể chết thêm lần nữa.
Thiên Tâm Kiếp khó lòng phòng bị, nên nói là hoàn toàn không thể phòng ngự.
Trừ khi đối tượng bị Thiên Tâm Kiếp khóa chặt dựa vào thực lực của bản thân chống đỡ, nếu không người ngoài căn bản không có cách nào phòng ngự giúp ngươi.
Đương nhiên trên thế gian này không có công pháp nào hoàn mỹ, Thiên Tâm Kiếp cũng thế.
Vừa rồi nếu Phạm La Già muốn cứu Mạc Trần, thực ra phương pháp rất đơn giản, chính là đúng lúc ra tay công kích Tô Tín.
Thiên Tâm Kiếp lấy Tô Tín làm cơ sở, chỉ cần cắt ngang Tô Tín, Mạc Trần tự nhiên sẽ được cứu.
Nhưng đáng tiếc Phạm La Già hoàn toàn không kịp phản ứng, hơn nữa mặc dù thực lực của bản thân Mạc Trần là Dung Thần cảnh, nhưng sức mạnh cơ thể hắn quá yếu, căn bản không chống đỡ được bao lâu trước Thiên Tâm Kiếp.
Phạm La Già đờ đẫn nhìn Tô Tín nói: “Ngươi thật sự dám giết hắn? Ngươi có biết hắn là ai không? Tổ phụ của hắn là Thanh Tĩnh Tán Nhân - Mạc Vô Vi đấy!”
Trong số cường giả Chân Vũ cảnh thế hệ của Phạm La Già, thực lực của Mạc Vô Vi không phải mạnh nhất, mà có mặt Thất Kiếm Tôn – Tư Đồ Chiêu Vân, võ giả thế hệ đó không ai nghĩ tới chuyện muốn xưng “tôn” về mặt thực lực.
Mặc dù thực lực của Mạc Vô Vi không phải mạnh nhất, nhưng mạng lưới giao thiệp của hắn, sức mạnh hắn có thể phát huy là mạnh nhất, điểm ấy không người nào có thể sánh ngang.
Trước kia trên giang hồ, phần lớn võ giả Chân Vũ cảnh kỳ thực đều đơn độc hành động, cũng chỉ có Mạc Vô Vi có thể dùng mạng lưới quan hệ rộng lớn của mình tìm mấy cường giả Chân Vũ cảnh đến cùng xuất thủ.
Trước đó Công Dương Khí nói Mạc Vô Vi là ngụy quân tử, nhưng thực ra hắn không đơn giản chỉ là ngụy quân tử.
Một ngụy quân tử có thể lừa người nhất thời, nhưng không lừa gạt được người ta một đời.
Mạc Vô Vi có thể mấy lần lôi kéo đông đảo Cường giả Chân Vũ cảnh ra tay, quan hệ khá thân thiết với Tứ Đại Đạo Môn, đồng thời danh tiếng trên giang hồ vẫn luôn rất tốt, người như vậy sao có thể chỉ đơn giản là ngụy quân tử?
Ít nhất trăm năm trước, Phạm La Già yếu hơn Mạc Vô Vi một bậc, cho dù đến hiện tại, hắn vẫn yếu hơn Mạc Vô Vi một bậc.
Bây giờ Mạc Trần chết trong địa bàn Bái Hỏa Giáo của hắn, nghĩ là biết sau này Mạc Vô Vi có tìm hắn tính sổ hay không.
Tô Tín nhìn Phạm La Già lạnh lùng nói: “Bây giờ Bái Hỏa Giáo ngươi còn muốn muốn ngăn cản ta hả?”
Phạm La Già chưa nói gì, lúc này Công Dương Khí với sắc mặt trắng bệch đi từ trong Bái Hỏa Giáo ra, phía sau hắn còn có một đám đệ tử Bái Hỏa Giáo đi theo.
Công Dương Khí nhìn Tô Tín lạnh lùng nói: “Tô Tín, không phải ngươi muốn giết ta sao? Lần này không có Địa Phủ Địa Tạng Vương của các ngươi ở đây, chỉ bằng một mình ngươi là muốn diệt Hắc Thủy nhất mạch ta chắc?”
Tô Tín nhìn sắc mặt tái nhợt và khí tức không ổn định trên người Công Dương Khí là biết, bí pháp thoát thân lần trước quả thực đã khiến Công Dương Khí bị thương rất lớn.
Tô Tín nhàn nhạt nói: “Công Dương Khí, cục diện bây giờ không phải do ta tạo thành, từ khi ngươi bỏ đá xuống giếng, ra tay với ta ở Lô gia, ngươi lẽ ra phải ngờ tới ngày này. Không có Địa Tạng Vương đại nhân bên cạnh, ta vẫn có thể giết ngươi, nhưng hiện tại ta đang thắc mắc ngươi lấy tự tin ở đâu ra để đứng đây nói với ta những lời này, hay là Bái Hỏa Giáo có thể liều mạng với ta vì Hắc Thủy nhất mạch ngươi?”