← Quay lại trang sách

Chương 2274 Nhúng tay

Hiện tại, ba người trước mắt đang vây công hắn, nhưng thật ra trong lòng hai người kia đều muốn giết hắn.

Một kẻ muốn giết hắn là Ngạc Nhĩ Đa bởi vì muốn báo một mối thù lúc trước, đồng thời bọn họ cũng mạnh mẽ muốn làm suy yếu thực lực tổng hợp của Đại Chu.

Mà ý muốn của Bạch Liên Thánh mẫu cũng không khác biệt với Ngạc Nhĩ Đa lắm, vậy nên hai người bọn họ cũng không muốn nói nhảm như Phạm La Già mà trực tiếp bắt đầu ra đòn sát thủ.

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt chậm rãi truyền đến.

"Chư vị đánh nhau rất náo nhiệt nha."

Thân hình của Tô Tín và Công Tôn Vân xuất hiện ngay tại chỗ, đám người Bạch Liên Thánh mẫu lập tức dừng lại một chút, thần sắc trên mặt như nuốt phải một con ruồi.

Suýt chút nữa là bọn họ đã có thể giải quyết Triệu Vũ Niên này, không ngờ mới giết được một nửa thì Tô Tín tới.

Thấy Tô Tín tới đây, trong mắt Triệu Vũ Niên lập tức lộ ra một tia sáng tinh tường.

Hắn trực tiếp hét lớn với Tô Tín: "Tô Tín, lần trước ta theo Đại Chu ra tay với ngươi cũng là do lập trường của hai bên khác biệt, ngươi cũng biết tính cách của ta, nếu như khi đó ta không ra tay thì ta cũng không phải là Triệu Vũ Niên.

Lần này nếu ngươi giúp ta, trong tay ta vừa mới tìm được năm hạt châu phong ấn sức mạnh Thiên Địa Tinh Nguyên, nếu ngươi ra tay giúp ta thì năm hạt châu này đều là của ngươi!"

Nghe được lời này, Phạm La Già lập tức liền có một loại xúc động muốn thổ huyết.

Trước đó hắn đã từng nói, chỉ cần Triệu Vũ Niên giao hạt châu ra thì mình có thể không ra tay, kết quả Triệu Vũ Niên lại là trực tiếp cự tuyệt một cách gọn gàng và linh hoạt.

Thế mà bây giờ thấy Tô Tín đến, Triệu Vũ Niên lại là trực tiếp buông xuống thái độ lúc nãy mà bắt đầu cầu viện, không chút do dự liền lấy năm hạt châu kia ra, cũng gọn gàng và linh hoạt như lúc nãy, đây có phải là quá không biết tự trọng hay không?

Tô Tín bên này còn chưa đáp ứng, Bạch Liên Thánh mẫu cũng đã cau mày nói: "Tô Tín, hiện tại ngươi đã không phải là người của Đại Chu, huống hồ ngày xưa Đại Chu đối với ngươi như thế, chẳng lẽ ngươi còn thấp hèn muốn giúp Đại Chu hay sao?"

Trên mặt Tô Tín lộ ra một nụ cười như có như không: "Từ trước đến nay ta đều không muốn giúp Đại Chu, nhưng quan hệ giữa ta và đại nhân Triệu Vũ Niên cũng coi như là không tệ, tại sao ta lại phải từ chối giúp hắn chứ?

Hơn nữa hình như cừu hận của ta với chư vị đây mới là lớn nhất chứ nhỉ?

Lúc trước, đại hãn 'Thiên Lang' của Kim Trướng Hãn Quốc là Mạc Qua đã chết trong tay của ta, Bạch Liên Thánh mẫu cũng đã từng bị ta liên thủ với Bạch Vô Mặc đánh trọng thương, còn bị chúng ta uy hiếp phải nói ra tin tức của Thần Võ Lệnh.

Về phần giáo chủ Phạm La Già nha, ta đoán chừng lúc trước ta diệt thánh hỏa của Bái Hỏa Giáo, hơn nữa còn uy hiếp ngươi phải giết hết toàn bộ võ giả hắc thủy, có phải hiện tại ngươi chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống ta hay không?

Vậy nên, hiện tại ta đang cân nhắc xem có nên xử lý các ngươi ở ngay tại đây hay không, tránh cho sau này các ngươi đi ra khỏi đây lại đến tìm ta gây phiền phức."

Phạm La Già vội vàng nói: "Ta nguyện ý xóa bỏ những ân oán trước kia, so với cơ duyên bên trong Bạch Đế Thành thì những ân oán nhỏ nhặt trước đó tính là gì chứ?"

Tô Tín lắc đầu nói: "Lời này nói này của ngươi chỉ sợ ngay cả ngươi cũng không tin được ấy chứ? Ngươi nhìn Bạch Liên Thánh mẫu và Ngạc Nhĩ Đa đi, bọn họ sẽ không nói những lời không có ý nghĩa như vậy.

Nếu đã không thành thật vậy thì nói vào điểm chính đi, đại nhân Triệu Vũ Niên đã cho ta năm hạt châu gì đó, nhìn bộ dáng này của các ngươi, hiển nhiên là vật kia vô cùng trân quý.

Đã như vậy, các ngươi chỉ cần bỏ ra vật nào có giá trị gấp đôi năm hạt châu kia cho ta thì ta sẽ xem như không thấy gì cả, quay người rời đi, các ngươi thấy thế nào?"

Vừa dứt lời thì Ngạc Nhĩ Đa đã cắn răng nghiến lợi, cười lạnh nói: "Tô Tín, ngươi thật sự cho rằng chúng ta đều là kẻ ngốc hay sao?"

Trình độ không cần mặt mũi, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của như Tô Tín ngươi đúng là hiếm thấy trên giang hồ.

Cho dù muốn ngươi không nhúng tay vào thì chúng ta vẫn phải nỗ lực và trả ra một cái giá rất lớn, nếu nói như vậy thì bọn ta còn đoạt cái gì, còn tranh cái gì nữa?

Lời nói này của Tô Tín đơn giản chính là đang vũ nhục trí thông minh của bọn họ!

Tô Tín lắc đầu nói: "Ta không hề coi các ngươi là kẻ ngốc, ta chỉ coi các ngươi là người chết mà thôi!"

Dứt lời, thân hình của Tô Tín liền trực tiếp hóa thành một tấm lụa lóe lên tia sáng đen, trong nháy đã xuất hiện ở trước mặt Bạch Liên Thánh mẫu, lực lượng tử vong vô tận được ngưng tụ ra, theo động tác Tô Tín rút Duy Ngã Đạo Kiếm ra, trên đạo uẩn trên trường kiếm đã hoàn toàn chuyển hóa thành vô tận lực lượng tử vong, trong nháy mắt khi Tô Tín đâm ra một kiếm, dường như hắn cũng đã thuận tiện mở ra một đạo Địa Ngục Chi Môn!

Mười lăm chiêu kiếm đoạt mệnh, cũng là Tử Vong Chi Kiếm!